[Dịch]Giới Thần

Chương 497 : Tương Trợ​

Ngày đăng: 12:22 30/08/19

Thiên biết rõ, với loại đẳng cấp chiên đấu của cá sấu và mãng xà này....thì hắn vẫn còn rất non. Nhìn thấy mỗi 1 tia lực lượng phát ra từ thân chúng, hắn biết mình không đủ tự tin để chiến thắng. Đó là còn chưa tính tới phù văn thần thông trên thân chúng nó, chỉ với 6 đạo phù văn trên thân 2 con này thôi đã phải tiêu tốn của Thiên mất 5 phút để lĩnh ngộ ra được tinh túy. Mỗi 1 đạo đều có được sự phức tạp và ảo diệu vô cùng, hiển nhiên là cấp bậc tuyệt sẽ không thấp. Thậm chí có khi còn nhỉnh hơn phù văn "lôi châu" mà hắn sáng tạo ra chứ chẳng chơi. Nhìn vào "pháp diệu" trên tay trái, 6 đạo phù văn này vừa được luyện ra liền giống như bá chủ 1 vùng, cường hoành dạt hết những tiểu phù văn khác qua 1 bên. Trong lúc chờ đợi trận chiến lưỡng bại câu thương này, Thiên đã kích phát ra được "ý chí" cho chúng. "Băng phong bách lý" cực hàn, cực tốc. "Băng giáp" trơn trượt. "Băng ẩn" thân tựa như băng tinh. "Kịch độc" thiên lý tuyệt diệt. "Phong hành" thân như gió thổi. "Vân vụ" cưỡi mây đạp gió. 6 đạo thần thông, mỗi cái đều mạnh hơn đạo "phong nhận" mà Thiên đã có, riêng cái "băng phong bách lý" và "kịch độc" là còn không thua gì thần thông "lôi châu". Ban cho chúng "linh tính" xong, coi như bây giờ Thiên đã có thêm 2 đạo thần thông phạm vi rộng để phòng thân nữa, còn "lôi châu" hắn xác định là sẽ làm át chủ bài cho việc ám sát. Nhất đạn bắn ra, 1 mạng liền ngã xuống. Có thêm 6 thần thông gia nhập, làn da Thiên liền có thêm lực tương hợp với môi trường, tiềm lực trên gia cũng có cảm giác sắp đột phá 1 ngưỡng cửa nhỏ nữa. Còn 6 quả trứng bạch xà sau khi được thu vào Thất Diệu Phù Giới thì hỏa hành thiên đạo phù lực ở đây cũng tự giác điều hòa đến độ phù hợp để ấp trứng. "Ngaooooo....." dưới trạng thái ẩn thân trong băng tuyết, 1 tia sáng vàng kim lóe ra trong màn trời, sau đó là 1 tiếng kêu the thé thê lương vang lên. "Băng....băng....rầm..." rốt cuộc con bạch xà đã không cam lòng ngã xuống, tròng mắt đau thương cố liếc về phía bầy trứng lần cuối. Ngay lúc này, 1 đạo phù văn vàng kim lại lóe lên từ chiếc độc giác của con cá sấu, mang theo thân hình khổng lồ còn hung ngạc này vận hết sưc lực cuối cùng cho chiêu này. Cũng ngay lúc này, tay trái Thiên tức động...1 viên lôi châu vô cùng nhanh chóng và chuẩn xác bị bắn ra. Nhắm ngay vị trí cái miệng của hung ngạc, Thiên lựa thời cơ vô cùng chuẩn. Nhìn thấy tia sáng hủy diệt từ "long giác" của đối thủ, con bạch xà này tuyệt vọng kêu lên 1 tiếng thảm thiết tựa như muốn nói lời chia tay với con nó nhưng mà ngay lúc này....lôi châu liền bạo nổ. "Ầm....ầm...xẹt...xẹt..." cái đầu của hung ngạc bị nổ tung ra, những tia chớp điện mầu tím loằng ngoằng xẹt qua đốt cháy phần da thịt vỡ vụn. Độc tính trong thân đã ngấm, nhưng con ma ngạc này vẫn vô cùng mạnh, khi máu thịt bị kích thích...hung tính trong người nó liền bạo phát ra.... Giật người lên 1 cái, 2 móng vuốt to lớn sắc bén như dao liền vung lên, mặt băng tức thì bị đại lực đập vỡ tan. "Róc...róc..." những tia sáng khiếp người từ móng vuốt này còn chưa chém xuống đã khiến 1 mảnh băng tinh nát bấy tung tóe lên. Ngay lúc này, 1 đạo lôi châu lại bắn tới. "Ầm....ầm....xẹt...xẹt..." Sau đó lại 1 đạo phong nhận chém tới "Trách....trách...." phong nhận chém lên da, 1 tiếng kêu xé rách gê răng liền sinh ra. "Băng giáp" tức thì bị chém ra 1 đạo khe hở sau đó.... "Thủy tiễn", "băng tiễn" "Bụp....bụp..." trải qua 1 đêm cải tiến, 2 môn tiểu thần thông này đã đủ mạnh để vạch phá làn da cứng trên thân cá sấu đâm sâu vào trong. Thủy tiễn có đặc tính mài mòn và sau khi công phá xong là sẽ tan lại thành nước vụn.....lúc này cũng là thời cơ tuyệt vời cho băng tiễn nối gót đâm vào. 3 tiếng "bụp" rất rõ kêu lên là do 1 tiếng do thủy tiễn đâm rách da, 1 tiếng sau đó là thủy tiễn bị vỡ ra thành bọt nước, còn tiếng thứ 3 chính là do đạo băng tiễn đâm phá vào thịt. Nắm giữ được từng ưu nhược điểm nhỏ nhất của thần thông, vận dụng chúng 1 cách phù hợp nhất. đây mới chính là 1 bện pháp công kích hiệu quả nhất. "Ngaoooo....ầm...." May mắn là con cá sấu này đã trúng độc sắp chết, cho nên mấy đòn của Thiên cũng vừa vặn giết chết nó. Chứ không thì bản thân hắn cũng sẽ không làm được gì nó, chớ xem thường mấy đạo thần thông Thiên vừa phóng ra. Chỉ có 2 đạo "lôi châu" và mấy cái thủy tiễn lẻ tẻ đó thôi là đã rút sạch phù lực trong Thất Diệu Phù Giới của hắn rồi. Nếu mà con hung ngạc này mà còn không chịu chết thì Thiên cũng chỉ có nước bỏ chạy mà thôi. Đuôi cá sấu dẫy dụa không ngừng, những tia lôi điện vẫn còn đốt cháy, sinh mệnh lực trên thân sấu cũng suy kiệt. Thiên bước tới đó, nhưng mà hắn không hề quan tâm sống chết của sấu, mà là bước trên mặt băng chạy thẳng tới chỗ con bạch mãng đang hấp hối. Thiên xưa nay đều vậy, hắn là 1 kẻ rất dễ mềm lòng. Đối với hung tàn chi nhân hay sát phạt ma thú....hắn tuyệt sẽ không nương tay. Nhưng đối với những sinh linh nhiều tình cảm, thì hắn lại không cách nào bỏ mặc cho được. Nâng đầu bạch mãng to lớn này lên, Thiên đưa tay sờ lấy động mạch trên cổ nó, đồng thời sinh mệnh chi lực từ yêu giới liền bị hắn dẫn truyền vào đây kích động lại nhịp tim. Nhưng mà sinh mệnh lực của Thiên không thuộc về thế giới này, cách chữa thương này của hắn cũng trở nên vô ích.