[Dịch]Giới Thần

Chương 513 : Công pháp nhân loại

Ngày đăng: 12:22 30/08/19

"păc..." Thiên nhanh như chớp liền chụp được mũi tên, chân hóa thành 1 đạo tàn ảnh liền nhảy khỏi cành cây đạp xuống đất. Tức thì những đợt khí mang sắc bén liền đổ ập tới, chân Thiên tức động đứng thành 1 thế bàn trụ khai sơn, tay phải cầm ngược lang nha kiếm tay trái giơ lên cao. "Ta không có ác ý...." đáng tiếc hắn là đang nói tiếng Việt Nam. Tên lập tức lắp vào cung, nữ cung thủ linh động nhảy vút lên cao, còn cô gái cầm kiếm còn lại thoáng 1 cái đã tới trước người Thiên 1 kiếm đâm tới, 3 nam nhân kia cũng nhanh không kém. "Keng.."Thiên tức thì buông ra tay cầm lang nha kiếm, miệng hô "dừng tay....ta không có ác ý" Nhưng mà vẫn không có ai hiểu được hắn. Kiếm vẫn đâm tới không hề dừng lại. "Zaa..." cô gái xinh xắn cầm kiếm phóng tới, 1 kiếm này nhanh vô cùng nhanh. Nói cái gì cũng không kịp nữa, Thiên tức thì lùi chân nửa bước tay phải đưa ra. Kiếm tốc đâm tới như 1 mũi tên, kiếm phong rát mặt phả tới. "Keeeng.." 2 ngón tay Thiên dễ dàng kẹp lại thanh kiếm mỏng, lực tay giữ chặt khiến cô gái không tiến không lùi được 1 bước. Ngay lúc này 1 đạo kim khí sắc bén ập tới, kiếm phong xé rách không khí kêu lên 1 tiếng rít đáng sợ. Thiên lại lùi chân nửa bước đưa ra tay trái. "Keeeng..." thanh đại kiếm bị hắn dễ dàng kẹp lại trên 2 ngón tay làm vị trung niên kia chững lại giữa không trung, ánh mắt hơi dại ra. 1 đạo tiếng rít kèm theo hơi thở thổ địa vọt tới, tay Thiên tức thì buông ra kiếm nhỏ chụp vào đại phủ. ""Bụp...." 1 tiếng động giống hệt như viên gạch rớt xuống đất. Tay Thiên dễ dàng chụp lấy phủ khiến nó bất động giữa không trung, đại lực đập xuống lại không gây ra 1 chút nào ảnh hưởng. Đại hán cầm phủ trợn lên 2 mắt ngạc nhiên. Lực lượng 1 phủ này, lão rõ hơn ai hết...1 phù này đập xuống dù là hung thú như đại tượng kia cũng quỵ 1 chân huống chi là 1 tay tiếp phù như thanh niên này. Hung thú xưa nay thể chất mạnh mẽ hơn nhân loại rất nhiều, dù là không có thần thông về lực lượng nhưng cũng bẩm sinh có được lực lượng và phòng ngự rất lớn. Do đó nếu 1 nhân loại và 1 hung thú mà ngang cấp đấu nhau thì con người rất yếu thế so với hung thú. "Keeeng... " Thiên lại buông ra đại kiếp kẹp lấy trường kiếm. "Tinh..." 2 ngón tay lại chụp lấy 1 mũi tên nhọn hoắt. Lúc này, chiến trường tức thì đọng lại....5 người kia đều nhất loạt dừng tay, kiếm dù vẫn lăm lăm nhưng chân không hề có ý tiến tới. Cũng phải thôi, kiếm của họ không cả qua được 2 ngón tay của đối thủ....thế thì cứ xông tới sẽ có tác dụng gì. Thiên buông tay ra khỏi kiếm rồi hơi đưa tay lên cao biểu thị mình không có ác ý, mắt lại chớp động sự trong sáng. "&%#%#&#&#%#" "&#%#&#%#&#&#&#" Cô gái và vị đại thúc cầm trọng kiếm hướng tới hắn nói cái gì đó nhưng Thiên không hiểu. "Mọi người nói cái gì...ta không hiểu" vừa nói tay Thiên vừa khua lên trong không trung giải thích. Thật là rắc rối, nếu là hung thú thì có thể trực tiếp thu vào Thất Diệu Phù Giới đồng hóa sau đó là có thể giao lưu bằng ý niệm. Còn con người thi không được như thế. Bất đồng ngôn ngữ thật là khổ mà. "&#%#&#&##&" "là sao...." "&%#&#%#&#" Cuộc chiến đấu lập tức chuyển từ đấu kiếm sang đấu khẩu. 2 bên cứ nói văng nước miếng tứ tung, tay chân khua loạn mãi cuối cùng Thiên mới làm đám người này hiểu được. Hắn không biết nói ngôn ngữ của họ. "Ale...cô...có..thể..chỉ..tôi..nói được không" Thiên biết tên cô gái cầm kiếm này, hắn dùng động tác giải thích từng câu. Cô bé này tuổi cũng không lớn lắm, thân thể nhỏ nhắn, làn da trắng bị lấm lem, khuôn mặt thanh tú, tính cách có vẻ rất dễ gần và kiên nhẫn. Dường như mọi người đã bớt đi sự đề phòng với Thiên, cho nên cô gái Ale này liền nhiệt tình hơn 1 chút. Mọi người bỏ kiếm vào vỏ rồi thu xếp đồ chuẩn bị đi gom củi nhóm lửa nấu ăn. Cô gái cung tiễn thủ tên là Axe thì xiên thịt voi vào mấy cái cây rồi tẩm 1 chút gia vị bỏ lên lửa nướng. Lửa ở nơi đây có độ nóng cao hơn ở địa cầu rất nhiều, ngọn lửa có mầu xanh xanh, phần chóp lửa mới hơi mầu đỏ. Kể cả củi ở đây cũng cứng rắn hơn ở địa cầu rất nhiều. Ở cái thế giới mà không gian và pháp tắc đều đậm đặc như thế này, 1 ngọn lửa cao cấp hơn là chuyện rất dễ hiểu. 3 nam nhân và 2 cô gái ở đây ai cũng rất dễ gần, lúc Thiên đi theo họ hắn hỏi cái gì mọi người đều rất kiên nhẫn dùng tay giải thích với hắn. Đặc biệt là tên đại hán cầm búa kia....rất là hào sảng...miệng lớn nói chuyện không câu nệ tiểu tiết. Vị trung niên đại thúc có tên là Tử Lâm kia chính là người cầm đầu cả nhóm, ông ta có thân hình vạm vỡ và chòm râu nhỏ dưới cằm, cá tính rất dễ gần. Chỉ có tên thanh niên cầm trường kiếm kia là có vẻ hơi ít nói, cá tính khá là trầm, nhưng mà trong cái trầm lại ẩn chứa 1 chút âm u. "Gâu....gâu...." mùi thịt nướng xộc lên mũi, Tiểu Hắc liền chảy ra 2 hàng nước miếng kể cả tiểu hồ li đang đậu vắt vẻo trên cổ nó cũng vậy.... Nãy giờ 2 cô gái rất là mê con cáo nhỏ này, nhưng mà nó rất là đề phòng người dù có dụ thế nào cũng không theo. 2 cô gái cũng rất khó hiểu, 1 con hồ ly....không đi theo 1 cô gái xinh đẹp như họ thì thôi, tại sao lại cứ phải thân thiết với 1 con chó đen ah. cô gái Axe dùng dao găm cắt ra 1 miếng thịt, miệng nói cái gì đó rồi đưa Thiên. Khi thu ánh mắt về còn cố ý cưng chiều nhìn tới Tiểu Hồ Ly 1 cái. Thiên chia đôi miếng thịt, 1 miếng đưa cho Tiểu Hắc, 1 miếng lại xé nhỏ ra. Tiểu Hồ Ly rất thông minh nhảy lên bọc của hắn chờ hắn xé thịt đút cho. 2 cái tai cúp cúp lại, mặt mày nó hạnh phúc tiếp nhận từng miếng thịt nhỏ há miệng chậm rãi ăn, không khí đầm ấm mà dễ thương khiến 2 nữ không nhịn được say mê nhìn. ......... Tối đến 2 cô bé thay phiên nhau làm công tác xóa mù chữ với Thiên, mỗi người dậy 2 tiếng rồi đi ngủ. Đương nhiên là họ vừa dậy vừa lén lút vuốt ve cáo nhỏ. Tiểu Hồ Ly vẫn cuộn mình ngủ trong bọc Thiên, Tiểu Hắc thì nằm bên cạnh 2 chân sang ngang, cho nên nữ giáo sư rất là tình nguyện dậy hắn suốt đêm. Trí thông minh của Thiên rất tốt, chữ nào đã chỉ là hắn liền nhớ, phát âm xong được câu nào là chuẩn luôn, tốc độ học hỏi khiến 2 nữ than thầm 1 tiếng "yêu nghiệt" Cho nên 1 đêm hắn đã học được rất nhiều từ, thậm chí nói được cả những lời đơn giản, sáng hôm sau là đã có thể nghe hiểu được mọi người nói chuyện. Mọi người ở đây tu luyện bằng 1 cách khá kỳ lạ. Ví như Tử Lâm đại thúc, ông ấy lấy thanh đại kiếm cắm xuống đất sau đó dựa lưng vào kiếm, tay lại cầm vỏ kiếm đặt ở bụng rồi cứ như vậy tu luyện. Đại hán Tần Hùng cũng vậy, tiểu cô nương Axe cũng vậy, cô ấy đeo cung sau lưng, bó tên lại để ở bụng. Trên cung có khắc 1 đạo phù văn phong hệ, khi đeo trên lưng thì vừa khéo chiếu ra ánh sáng mầu xanh vào ngực ngay vị trí huyệt đản trung. Còn bó tiễn thì có 1 đạo phù văn kim nhuệ sắc bén, vị trí đặt ở bụng là vừa vặn ngay vị trí đan điền. Tựa như họ đang vận lên 1 môn công pháp nào đó hô ứng với 2 đạo phù văn trên vũ khí, cho nên phù lực liền trực tiếp lấy vũ khí làm vật dẫn rồi dẫn thẳng vào 1 vị trí trên 2 huyệt đản trung và đan điền này. "Hay thật...quả nhiên con người có trí khôn có khác...dùng cách này có thể dễ dàng tập trung năng lượng về 1 điểm, rồi trực tiếp luyện hóa 1 đường thông từ da tới cơ nhục xương cốt rồi tồn trữ lại ngay tại đan điền" Khi 2 đan điền này tích trữ đủ năng lượng nó sẽ tự động hoặc nhờ có sự dẫn dắt của chủ nhân mà tán phát ra da rèn luyện cơ thể. Sau đó lại cũng dùng cách này để phát năng lượng ra ngoài cơ thể tiến hành công kích.... Nhân loại không có thần thông bản mạng, không có tinh hạch như yêu thú, lại càng không có được thể chất mạnh mẽ như yêu thú cho nên mới phải dùng đến vũ khí để thay thế. Thanh kiếm mà họ cầm đều là đồ tốt, chất sắt ở đây phải chất lượng gấp cả trăm lần so với trên trái đất. Vì lẽ đó, phù văn có thể trực tiếp khắc lên kiếm, rồi phù văn luyện thể sẽ tự sinh ra liên kết với cơ thể từ đó mà người và kiếm tương hợp, uy lực tăng lên nhiều. Nhất tiễn tam điêu...đúng là hợp lý. Chỉ là không biết công pháp tu luyện ở đây sẽ là như thế nào ah. Sang ngày thứ 2, nhóm người này lại giết được 1 con heo lớn là 1 hạ phẩm hung thú nữa, kết quả là Tiểu Hắc và Tiểu Hồ Ly lại được 1 bữa no nê. "Tử Lâm đại thúc....tinh hạch này..rất quý giá sao" Thiên thấy đại thúc đang thu tinh hạch liền mở miệng bập bẹ nói. Hơi bất ngờ với tốc độ học nói của Thiên 1 chút, Tử Lâm đại thúc nói... "đương nhiên rồi...1 viên tinh hạch thấp phẩm này là bán được 30 phù tệ đó" Phù tệ chính là tiền ở thế giới này, 1 phù tệ là bằng 10 kim tệ, mà 1 kim tệ là bằng 10 thạch tệ. 10 phù tệ cũng tương đương với 10tr tiền việt là có thể đủ cho 1 nhà 5 người sinh hoạt trong 1 tháng. "Vậy phù hạch này là dùng để làm gì vậy thúc..." "Ah...rất nhiều, khắc phù...luyện khí hay là để tu luyện cũng đều được....nhưng mà dùng để tu luyện thì là 1 hình thức rất sa sỉ" "Vậy....thúc...công pháp tu luyện ở đây là sao" "Công pháp...1 thứ rất quý giá ah..." Tử Lâm thúc khẽ nhìn trời cảm thán. "Công pháp ở đây được phân thành 4 cấp Thiên, Địa, Huyền, Hoàng. Mỗi cấp lại phân 4 phẩm, hạ, trung, thượng và siêu phẩm" "Tựa như công pháp "thạch thể" mà thúc đang luyện đây chính là 1 môn hoàng cấp hạ phẩm công pháp"