[Dịch]Giới Thần

Chương 530 : Luyện kiếm nhập thánh

Ngày đăng: 12:22 30/08/19

Kiếm thần thông 32 đạo cơ sở kiếm lần lượt khắc lên từng chiếc từng chiếc lá của cây kiếm lan. Mỗi đạo khắc lên là kiếm lan lại chồi ra thêm 1 cái lá non mới, cả gốc cây lại cao thêm 1 phần. Đến khi 32 đạo tiểu kiếm thế đều được khắc lên thì gốc kiếm lan này đã có thêm 30 chiếc lá bén nhọn chỉa thẳng lên trời. Chiếc lá màu vàng nhận được thêm sự tăng phúc này liền lớn hơn trước gấp 5 lần, linh ý mạnh mẽ tán phát. Cuối cùng Thiên lại tiếp tục khắc tiếp "thiên lang" kiếm thế vào chiếc lá trong cùng. Kiếm thế vừa khắc thành, dị tượng liền phát sinh. Chiếc lá thứ 34 này giống như nhận lấy vô tận sức bật bắt đầu trướng lớn lên, kéo dài lên cao, kiếm khí bộc phát ra mãnh liệt. Ngay sau đó, cả gốc kiếm lan liền rung động lên sau đó 33 chiếc lá phía bên dưới đều nhất loạt rung động rồi bắt đầu mạnh mẽ kéo dài theo, lớn mạnh lên theo. Cả gốc kiếm lan tức thì lớn trướng lên gấp 3 lần trước đây, phù lực kiếm hệ sắc bén như bão lũ tràn về rồi bị kiếp lan hấp sạch. Kiếm khí kinh người phân thành 33 đường kiếm mạnh mẽ chẻ dọc 1 mảnh không gian phóng vút lên cao, lá vàng "kiếm linh" giống như cái nón phả ra hơi tức tràn đầy linh tính hóa thành 1 dòng ý chí kiếm đạo sền sệt tràn vào 33 đạo kiếm thế phía trên, nguyên gốc kiếm lan tức thì trở nên lung linh như băng tuyết, sống động như sương mai. 32 đạo kiếm thế cơ bản vốn dĩ chỉ mang ý cảnh vô cùng thuần túy, kiếm thế dù là đã thành nhưng lại mỏng manh yếu ớt và thiếu vững chãi nhưng mà giờ đây....nhận được "thiên lang" kiếm thế cùng "kiếm linh" thần thông tăng phúc không ngờ lại trở nên mạnh mẽ hơn vô số lần, thậm chí còn không thua gì cả kiếm thế từ "thiên lang". Thậm chí "thiên lang" kiếm thế còn có su thế dung nhập vào trong 32 đạo kiếm thế phía dưới, chúng vẫn là độc lập tồn tại nhưng tinh túy lại sáp nhập. "Thiên lang" tức thì trở nên biến hóa đa đoan hơn, phòng hộ cũng vững chãi hơn. Thiên đạo vũ kỹ hay các loại pháp thuật thần thông vốn là thứ chỉ dành cho những võ giả từ nhân cảnh trở nên, khi đó kiếm khí, phù lực mới có thể xuất thể ngoại phóng. Đồng thời đan điền có thể tồn trữ phù lực làm mồi lửa cho vũ kỹ phát động. Luyện vũ kỹ mấu chốt là phải lĩnh ngộ được tia thiên đạo trong vũ kỹ thì mới có thể luyện ra đan điền rắn chắc phù hợp với trời đất lấy đó làm mầm mống đưa cơ thể hòa hợp với tự nhiên lĩnh ngộ tầng thứ cao hơn của thiên đạo. Thiên đạo lĩnh ngộ càng cao, vũ kỹ tu luyện đẳng cấp càng mạnh, uy lực lại càng lớn. "Thiên Lang" kiếm vốn dĩ Thiên cũng chưa đủ tiêu chuẩn luyện, tại vì hắn vẫn chưa hoàn thành luyện thể, phù lực còn chưa thông suốt trên nhục thể. Nhưng mà hắn lại khác người ta, hắn chưa luyện thể xong nhưng lại có đan điền, 1 cái đan điền cỡ lớn siêu cấp đặc biệt. Không những có đan điền mà hắn còn có đầy đủ căn cơ thiên đạo và lực lượng tinh thần để hoàn mỹ lĩnh ngộ mọi loại thiên đạo ý chí. Ví như môn "Thiên Lang kiếm pháp" này vậy, Thiên có thể luyện...thậm chí trực bỏ qua giai đoạn làm quen kiếm pháp, làm quen thiên ý trực tiếp luyện thành kiếm thế cảnh giới. Nhưng mà đó là cảnh giới, không phải tu vi....tu vi kiếm đạo của hắn thực ra vẫn chỉ là sơ cấp thái điểu mà thôi, thậm chí ngay cả phát ra 1 tia kiếm khí hắn cũng không phát được. Cho nên hôm qua hắn chỉ vận lên kiếm thế nhưng lại không xuất kiếm sát nhân, đó đơn giản là vì hắn không làm được....kiếm thế đó chỉ thể dùng để "dọa", chứ không thể dùng để "sát". Không có phù lực chấn động thiên đạo, hắn cũng vô pháp dẫn được thiên đạo nhập thể mà ngộ ra được những cảnh giới kiếm đạo cấp thấp hơn hoặc kiếm ý. Kiếm thế này được hắn lĩnh ngộ ra, hoàn toàn đó là nhờ hắn cũng có 1 bầy mấy ngàn con hung lang làm cơ sở, còn kiếm chiêu và tinh túy kiếm pháp thì chỉ là việc ghi nhớ mà thôi. Chưa đủ điều kiện tu luyện, thật là 1 loại sự thật rất làm người ta ngứa ngáy, đặc biệt là 1 người có quá đầy đủ tiềm lực như Thiên, nhưng mà hắn có thể làm gì được ah. Tiềm lực từ cơ nhục hắn quá lớn, việc luyện thể của hắn so với người khác chính là 1 giai đoạn gian nan và lâu dài hơn bất kỳ ai trên thế giới này. Hắn buộc phải nhẫn nhịn mà thôi. "Haiiii....thật là khó chịu..." vươn người, ý chí của hắn phân 2, 1 luồng thì điên cuồng thúc đẩy quy nguyên đan điền cùng 193 đạo thần thông phù văn vận chuyển hấp thu phù lực rèn thể, 1 bên lại chuyên tâm vào kiếm. Lang nha kiếm nơi tay, Thiên không ngừng vận lên 33 loại kiếm thế, tay hắn hóa thành từng đạo kiếm ảnh không ngừng luân phiên diễn luyện. Thiên chi kiếm ý thì hắn không luyện được, nhưng hắn lại có được siêu cấp thần hồn có thể lần theo những tia giao động nhỏ thật nhỏ từ lang nha kiếm, từ kiếm pháp và sự rung động thiên đạo. Bằng cách này, hắn vẫn có thể chậm rãi thể nghiệm và dùng siêu cường năng lực phân tích của mình để luyện kiếm hệt như 1 cường giả nhân cảnh thông thường. Cách này tuy là vô cùng gian nan nhưng lại là 1 con đường duy nhất hắn có thể làm. Kiếm hắn xuất ra đơn giản đến cùng cực, nhưng lại như quỷ thần khó lường, không khí cũng vô tình bị dẫn động, kiếm đạo kỳ lạ mà tối nghĩa cũng bị kích phát ra những tia sắc bén ít ỏi trong trời đất, kiếm hệ phù lực vẫn không ngừng bị những vết rách này dẫn động tạo thành vô cùng những thiên địa dị tượng trong không gian. ........ Sáng sớm ban mai. Khi mà Thiên chuẩn bị dừng tay cũng là lúc ánh nắng bình minh chiếu tới. Ánh sáng tựa như những đạo hào quang chiếu xạ lên bức tượng phật. Thánh khiết và mông lung. Huyễn ảo mà chân thật. Bắt được 1 tia ánh nắng này ánh mắt Thiên chớp động 1 cái, Kiếm liền biến đổi. Ánh sáng...1 phần của thiên đạo trong thời đất, khi tia nắng đầu tiên chiếu lên trần gian chính là khoảnh khắc trời đất vừa kết thúc 1 mảnh tối tăm, khởi đầu 1 mảnh quang minh....là sự giao hòa của 2 khía cạnh đối lập của trời đất. Kiếm thế trên tay Thiên bất chợt giống như nhận được linh hồn, chúng hệt như những tia nắng buổi sớm chiếu rọi lên nhân gian ấm áp. Ánh sáng càng mạnh, nhiệt độ càng tăng lên, vạn vật được hong khô, sinh mệnh liền bị kích động...trôi đi, hoặc phát triển lên. Tia sáng chiếu xuống, kiếm ảnh vung lên. Sinh mệnh héo rũ, kiếm thế trướng bạo. Sinh linh nóng bức, kiếm khí hoành thiên. Nắng lớn....kiếm dầy. Mây vụt.... kiếm trầm. Trời đất cứ 1 mảnh biến hóa là kiếm của hắn có thêm 1 loại biến hóa. Cứ 1 lần xoay chuyển là kiếm thế lại 1 lần xoay chuyển. Trời lên nắng sớm ấm áp....trưa gắt nóng bức....chiều dịu gió nhẹ, tối lạnh khí trầm....trời khuya âm u băng giá....nắng sớm lại lộ ánh bình minh. 1 ngày 1 đêm qua đi Thiên vẫn như vậy, cứ 1 tia kiếm là 1 sự luân chuyển của thiên địa, dần dần....kiếm của Thiên đã đến 1 mức độ gần như không còn xuất ra nữa, tốc độ của hắn càng ngày càng trở nên chậm rãi đi. Kiếm chậm nhưng lại ẩn chứa vô vàn điều kỳ diệu, mỗi biến hóa đều phát sinh trong ngắn ngủi vô cùng, mỗi kiếm hắn xuất ra cũng trở nên dứt khoát và ngắn ngủi vô cùng. Đến cuối cùng, Thiên đứng đó...cả người không nhúc nhích nhưng tựa như trời cao đất rộng, tựa như sơn nhạc trường hà, tựa như hãn hải vô nhai. Chỉ 1 tư thế đơn giản đến cùng cực nhưng lại biến hóa đa đoan đến cùng cực. Hệt như 1 gốc kiếm lan. Chỉ 1 gốc cây nhưng lại có vô số chiếc lá, ẩn hàm vô số đạo kiếm ý. Là 1 nhưng lại phát sinh ra vô số biến hóa, nhưng trong vô số biến hóa đó lại tổng hợp lại thành 1 thế duy nhất. Lại thêm 1 ngày 1 đêm nữa qua đi, lúc này Thiên đã lâm vào 1 trạng thái vô cùng kỳ lạ. Trên người hắn, có 1 khí thế cao ngất giống 1 ngọn thái sơn, cả kiếm và người tựa như đã hòa vào làm 1 thể, thậm chí đến cả bàn chân hắn cũng như hợp nhất với mặt đất, đầu hắn hợp với bầu trời, lưng hắn hòa vào bóng đêm, ngực hắn nhập vào tia nắng ban ngày. Hắn đứng....cứ đứng như vậy mãi, vừa như hợp với trời đất nhưng lại vừa giống như tách biệt ra khỏi trời đất. Ở bên cạnh hắn, Tiểu Hắc vẫn đứng thủ hộ suốt 3 ngày 3 đêm như vậy. Axe, Ale thì thẫn thờ ngồi đó, trên mặt hiện lên sự lo lắng và bất lực, bên cạnh cô không ngờ còn xuất hiện thêm 1 người. 1 người mà đến cả đất nước Việt Thiên Quốc này đều kính cẩn tôn vinh 2 tiếng "đại sư" "Ale, con...Tiểu Thiên....nó có bao giờ như vậy hay chưa..." "Dạ chưa,...con và Thiên ca cũng chỉ mới gần 1 tháng, huynh ấy trước kia....bình thường vô cùng" "Vậy trước kia....trước lúc Thiên như vậy...nó có biểu hiện gì lạ hay không" "Thiên ca...ah..con nhớ rồi, lúc đó huynh ấy bắt ta diễn luyện lại 32 chiêu kiếm cơ sở cho huynh ấy xem....sau đó, thậm chí huynh ấy còn khen nức nở nữa" Tịnh Lão khó hiểu hỏi "Khen nức nở....nó ngộ ra được cả kiếm thế "Thiên Lang kiếm" huyền phẩm vậy mà không khen 1 tiếng nào, vậy sao lại đi khen 1 bộ kiếm pháp hạ đẳng như vậy" "Đại sư, lúc đó con cũng nói vậy đó....nhưng mà hắn lại nói với con "vạn pháp quy nguyên" rồi cái gì "lấy phồn hóa giản" đó..." Nghe được 2 câu này, 2 vị lão giả bên cạnh Tịnh Lão liền trợn mắt lên giống như gặp quỷ, ngay cả Tịnh Lão cũng không khác là mấy. Nói thật là khi họ nhìn Thiên suốt 2 ngày qua, mới đầu thì hắn luyện kiếm nhanh, sau đó chậm dần...cuối cùng rồi đứng im 1 chỗ như thế này. Bản thân họ cũng cảm thấy 1 sự đáng sợ từ mỗi 1 động tác trên người Thiên, nhưng mà họ không hiểu đây là loại hoàn cảnh gì.