[Dịch]Giới Thần

Chương 639 : Dạ chiến

Ngày đăng: 12:23 30/08/19

Sủng kiếm các, Khu chăn thả 2 đầu Huyền Không Tước từ lúc chia tay Thiên tới nay đã gần 1 tháng nhưng với cơ duyên mà hắn ban cho, 2 đầu chim này đã thoáng chốc trở mình. Tại khu chăn thả này tuy vẫn có 3 đầu địa phẩm thú cưỡi nhưng tất cả đều cao ngạo không ra, bên ngoài chỉ với tu vi thú cảnh đỉnh phong đã khiến 2 đầu chim tước này bá chủ cả vòng ngoài không kiêng kỵ ai. Huyền không tước xưa nay chỉ được tính là một con trung đẳng thú cưỡi có tốc độ bay và sức chở lớn ra thì không có gì nổi trội, đặc biệt là lực chiến lại gần như bằng 0 và bản tính nhút nhát. Do đó chúng bị hạ cấp đến độ này, dù sao cũng là một con không gian hệ hung thú nhưng lại bị người người coi thường, những nhân vật có số má đều lướt qua chúng mà xem thường không bao giờ chọn lựa. Người lựa chọn chúng thì đều xem chúng như con lừa để họ tha hồ chở nặng, thân phận Huyền Không Tước vì thế mà thấp kém vô cùng. Từ ngày trở về đây, nguyên bầy Huyền Không Tước đã bị giết gần hết chỉ còn lại Linh Linh và Minh Minh này trở về. Tuy nhiên qua một lần sinh tử lằn ranh đó, chúng nhận được đại cơ duyên tu vi thực lực đều tiến mạnh, lòng can đảm lại càng cao. Khi mà lực chiến và các phương thức chiến đấu bị chúng làm quen, ảo diệu các loại thần thông được khám phá, chúng đac hoàn toàn lột xác. "Minh ca....là Chủ nhân...là chủ nhân đến đây....haha..." "Không sai....lâu như vậy mới tới đây thăm chúng ta, nhất định là chủ nhân tới thăm chúng ta...hahahhaha,....ah, không tốt.." "Leeeeeezzzzzzzzz....." Minh Minh vội vàng hót vang một tiếng, trong tiếng minh chứa đầy một loại khí thế vương giả, dầy đặc tính uy hiếp. "Leezzzzzzzzzzz......" Linh Linh lại như một đứa bé hót vang một tiếng vui sướng rồi sải cánh bay vút tới "Vù...vù..." thần thông Cự Linh triển khai, Linh Linh hóa thành một đầu cự tước xé gió bay lên cao, lực cánh sinh ra chấn động to lớn quạt bay một tảng lớn đất đá. Một đám hung thú xung quanh lần đầu thấy đầu hung tước ngoan hiền này triển lộ khủng bố tu vi liền khiếp vía há lớn mồm. Quãng đường hàng trăm dặm liền bị nó nháy cái vượt qua, trên bầu trời nó vui sướng lượn mấy vòng, miệng lại minh vọng mấy câu thật dài mới chịu đáp xuống. Từ tầng cao không nó tự mình thu nhỏ hóa thành một đầu chim nhỏ lượn cái vèo ra sau lưng Thiên, lượn một vòng cung cái đầu nó rúc qua 2 chân Thiên đưa hắn lên lưng sau đó thân mình lại khéo léo hóa lớn ngự phong bay lên "Lezzzzzzzzzzzzzzz......" tiếng hót vang vọng cùng hành động đón khách ngộ nghĩnh của nó làm Thiên không nhịn được cười lớn "Leeeeeeezzzzzzzzz....." phải một lúc sau giọng hót của Minh Minh mới vang lên để lộ ra thân hình vạm vỡ hữu lực của nó bay tới. Thiên đưa mắt nhìn tới mà không nhịn được nở một nụ cười vừa lòng. Huyền Không Tước Minh Minh thân cao 8 trượng, phong thái uy vũ cuồng liệt, trên đầu hiện một cái mào đỏ chót khả ra vương uy bá giả, móng vuốt và đôi cánh to khỏe sắc bén ẩn chứa thần thông đã luyện vào cốt nhục, trên thân ẩn chứa băng phong nhị hệ cuồng mãnh. Một đầu huyền tước bây giờ đã có đủ tố chất của một chiến tướng trên bầu trời. "Tốt...Minh Minh trưởng thành rồi..." Thiên khen ngợi "Chủ nhân, đều là nhờ ngài...." minh minh thu nhỏ thân người lại bằng một con chim nhỏ đậu trên vai Thiên yên lặng biểu thị nhiệt tâm. "Uhm....lần này ta đi ra ngoài, 2 ngươi có muốn đi theo không?" "Ah....chủ nhân, ngài nói thật...." "Uhm..." 2 đầu tiểu tước lập tức sáng rỡ đôi mắt "Haha...linh linh sẽ chở ngài..." "Không được, nàng sức bay không bằng ta, để ta chở..." minh minh cãi lại "Không đâu, minh ca bay nguy hiểm lắm không an toàn...để muội chở" "Nàng tính còn trẻ con, cả tháng nay không được ra ngoài lần này mà để nàng chở, e rằng lại bay thêm nửa vòng mới tới...." "Không ta sẽ không bay loạn, chủ nhân có ta chở mới có người tâm sự, cái mặt ca lạnh như vậy rất khó ưa, chủ nhân sẽ không thích ca..." "Ai nói mặt ta lạnh, nàng thấy ta lạnh khi nào..." "Ta mặc kệ, lần này ta chở..." "Không được....ta chở, nàng nếu không ngoan coi chừng ta không cho đi theo" "Chủ nhân cho ta đi, Minh ca ngươi cản được sao?" ......... Thế là một cuộc cãi vã tranh giành quyền chở liền diễn ra nhưng chẳng mấy chốc Minh Minh đầu nam tước này liền uể oải bại lui. Bình thường Linh Linh rất nghe lời nó nhưng lần này có Thiên ở đây nó lại ương ngạnh chưa từng có, cãi nhau lại không nói lý khiến người tức điên Chuyến hành trình được diễn ra sau đó 30 phút cãi vã, Thiên dẫn cả 2 con chim này nghiễm nhiên ngự không bay ra khỏi Thiên Kiếm Môn trước sự tức giận của vô số người đặc biệt là Âu gia. Việc vượt chế xông Sủng Kiếm Các thu đi 2 đầu sủng vật tuy xưa nay Âu gia không lên lệnh cấm nhưng uy nghiêm một tộc đâu phải chuyện đùa, người có can đảm xông thì chí ít cũng phải có đấy đủ lễ tiết trước giá cùng với thân phận hiển hách. Còn một kẻ tầm thường thấp hèn như Thiên mà xông, đó chẳng khác nào đang vả vào mặt người Âu gia. Phạm vào uy nghiêm đại tộc "Hừ,...Hoàng Thanh Thiên...ngươi 5 lần 7 lượt phạm kỵ, thật nghĩ rằng bổn công tử không dám hạ sát thủ sao...." Âu Chánh Nam sắc mặt âm trầm, khí chất như bạch ngọc hoàn toàn chỉ còn lại tức giận. "Trốn....ngươi trốn được sao, đời này đắc tội ta ngươi dù trốn đến chân trời góc biển cũng không thoát...." "Âu quản gia...." "Công tử...có gì phân phó "Ta nghe nói Hoàng Thanh Thiên này có vài người bạn... Âu Chánh Nam nhếch miệng cười lên tựa như xem thường thế nhân đều ngu si như giun dế trong lòng bàn tay. .......... Quảng đường từ Thiên Kiếm Môn tới Mê Vụ Sâm Lâm chỉ hơn vạn đường không, đối với 2 đầu Huyền Tước này thì chỉ đáng bằng 1 ngày lộ trình. Đó là chuyện với thực lực của chúng ngày hôm nay, còn nếu là xưa kia đảm bảo phải mất không dưới 3 ngày. Thiên cũng không gấp gáp, hắn ngồi trên lưng Linh Linh nhắm mắt tu luyện mặc cho 2 đầu chim tước này la hét thỏa thích vũ lượn tầng không. Bầu trời nhìn thì rộng lớn bao la tưởng chừng đơn giản nhưng cũng là nơi có rất nhiều nguy cơ tiềm hành. Sau 1 ngày bay, họ bắt đầu đến rìa Mê Vụ Sâm Lâm, đêm tới Linh Linh vẫn không ngừng bay, nhưng lúc này chính là thời điểm vạn điểu săn mồi, bách thú ăn đêm. Bỗng chốc một đạo gió rít vô hình vô bóng vang lên, một đạo quỷ dị tiếng kêu vang lên. Linh Linh tức thì chậm cánh bay, ánh mắt có chút sợ nhìn về xung quanh.