Giường Đôi Màu Tím
Chương 40 :
Ngày đăng: 07:43 19/04/20
Sau khi Nhung Tử tốt nghiệp, được học trưởng giới thiệu vào làm trong công ty mạng Thế Kỷ.
Cậu bình thường làm việc ổn định cố gắng, thông minh hơn người, tính tình tốt lại có kiên nhẫn, còn luôn điềm đạm mỉm cười, rất được ông chủ ưu ái. Hơn nữa ông chủ cũng tốt nghiệp từ đại học T, xem như bạn học, lại càng quan tâm Nhung Tử thêm mấy phần. Thời gian ba năm ngắn ngủi, Nhung Tử đã lên liền ba cấp, làm tới giám đốc bộ phận kỹ thuật của công ty mạng.
Tập đoàn Thế Kỷ là một tập đoàn buôn bán lớn, mạng Thế Kỷ là một trong những chi nhánh của nó, đã thành lập nên mạng lưới tuyên truyền internet ưu tú nhất trong nước. Lượng xem của trang web cực cao, rất nhiều công ty tranh đoạt hợp tác với Thế Kỷ để có phương án tuyên truyền tốt nhất cho sản phẩm của mình. Nhung Tử làm việc ở đây mấy năm, quen biết không ít nhân vật nổi tiếng trong giới kinh doanh.
Buồn cười nhất chính là, hạng mục hợp tác với tập đoàn Vinh Hân năm trước, chính là hiệp nghị đạt thành ngay trước mắt Nhung Tử –
Đầu năm trước, Nhung Vũ Minh vì muốn có hiệp nghị hợp tác một năm với Thế Kỷ mà hạ mình chủ động làm chủ, đặt một bàn tiệc rượu ở khách sạ nghỉ phép bên bờ biển, mời ban quản lý của mạng Thế Kỷ ăn cơm. Ông chủ Thế Kỷ rất thích người trẻ tuổi có bản lĩnh lại giữ được bình thản như Nhung Tử, tham gia bữa tiệc liền dẫn theo đại tướng cấp dưới Nhung Tử này.
Trên bàn cơm, Nhung Tử gặp Nhung Vũ Minh lần đầu tiên.
Trong lòng có kinh ngạc, có rung động, thậm chí, còn chút đau đớn rất nhẹ.
Nhìn hắn sẽ có loại cảm giác quen thuộc lạ lùng. Dù sao cũng là người có quan hệ huyết thống thân nhất, dung mạo hai người luôn có thể nhìn thấy một số điểm tương tự. Chỉ là trải qua nhiều năm, hoàn cảnh sinh hoạt lại hoàn toàn khác nhau, hơn nữa tuổi tác lại chênh lệch, về khí chất vẫn còn kém rất nhiều.
Người ngoài có lẽ không nhìn ra manh mối, nhưng Nhung Tử lại vô cùng rõ ràng.
Hắn chính là người đàn ông Nhan Cảnh yêu rất nhiều năm? Bề ngoài nhìn trái lại rất anh tuấn, một thân âu phục cắt vừa người làm nổi bật tác phong nhẹ nhàng, lúc nói chuyện càng hiện sự khôi hài dí dỏm. Bộ dạng hắn ngụy trang bên ngoài quả thực rất dễ làm người ta sinh ra hảo cảm. Nếu không phải Nhung Tử đã sớm tra được chân tướng, có lẽ cũng bị người chú hai này mê hoặc.
Nhưng, dưới lớp da ôn hòa của hắn, thực ra là dòng máu lạnh như rắn độc.
Sau khi anh biết được sự thật, sẽ tức giận mình ra tay phá đổ Nhung Vũ Minh sao?
Trong lòng anh, mình vẫn là người thanh niên đơn thuần chính trực chứ? Người thanh niên năm ấy, luôn ngu ngơ đi theo sau anh, yên lặng chờ anh quay đầu lại, như một con vật nhỏ nghe lời không oán không hối.
Nếu có một ngày, người thanh niên ấy trưởng thành, con vật nhỏ ấy rốt cuộc mọc răng nanh sắc bén. Nó sẽ cắn người, nó không muốn lại đi theo phía sau anh yên tâm làm người hầu nhỏ của anh, nó muốn trở thành vua của rừng rậm, muốn dùng sức mạnh của mình để bảo vệ anh, thậm chí tàn nhẫn cắn chết những người có ý đồ tổn thương người của nó.
Anh ấy sẽ có phản ứng gì?
Sẽ khổ sở ư?
Hoặc là, cho tới bây giờ, anh chưa từng chân chính để ý đến người hầu nhỏ kia?
Vẻ mặt Nhung Tử buồn bã, yên lặng tắt cửa sổ, kinh ngạc nhìn ảnh chụp Nhan Cảnh trên màn hình máy tính.
Đây là bức ảnh được chụp trong hôn lễ của chị gái anh, anh mặc bộ vest màu trắng nhìn phong độ nhẹ nhàng, phóng khoáng tự nhiên. Nhưng đó chỉ là trước ống kính, sau khi quay người đã nháy mắt thu lại nụ cười. Anh nhìn cô đơn như vậy, gần như hoàn toàn tách rời với khung cảnh hôn lễ hạnh phúc trong bức ảnh.
Nhung Tử nhẹ vươn tay muốn chạm vào mặt anh, cuối cùng khi còn một centimet lại dừng lại, từ từ co lại, nắm chặt.
– em vẫn yêu anh như vậy, chỉ là, em không muốn im lặng nữa.