Hạ Tiên Sinh! Yêu Anh Em Sai Rồi

Chương 34 :

Ngày đăng: 13:54 30/04/20


Người trong phòng cảm nhận rõ ràng được tâm trạng của Hạ Hàn Xuyên không được tốt lắm, từ lúc Hướng Vãn ra ngoài tới giờ, thì không có ai dám nói gì cả.



Ngược lại Hướng Kiến Quốc lại nhẹ nhõm hơn rất nhiều, lại khôi phục lại sự trang trọng dễ dãi trước đó.



Ông rót rượu cho vài người, khẽ cười nói: “Đừng để cho những người không quan trọng làm mất hứng, chúng ta uống tiếp đi.”



Ông ta nâng ly nên cụm ly với mấy người, một hơi uống cạn.



Không khí trong phòng cũng dần dần tốt lên, dường như là Hướng Vãn chưa từng xuất hiện vậy. Chỉ là những khói thuốc được dập tắt, Hạ Hàn Xuyên đang ngồi ở trung tâm giữa phòng, nhã hứng dường như không cao lắm.



Hướng Kiến Quốc uống rượu với vài người xong, dường như gan cũng to thêm phần nào, nhưng mà khi nói chuyện với Hạ Hàn Xuyên, vẫn phải cẩn thận từng câu chữ như lúc trước, “Hạ tổng, hạng mục gần đây nhất mà công ty chúng ta phát triển, anh cảm thấy thế nào?”



Hạng mục mới này làm xong rồi, tỉ lệ hồi đáp khá là khả quan.



Nhưng điều tồi tệ là ở chỗ, hạng mục này quá lớn, có quá nhiều thứ liên quan đến nhiều khía cạnh khác nhau, bất luận là về mặt tài chính hay những khía cạnh khác, chỉ một mình tập đoàn Hướng thị thì không thể làm nổi.



“Cũng tạm được.” Thuốc đã cháy gần hết, Hạ Hàn Xuyên vứt đầu tàn thuốc vào trong chiếc gạt tàn.



Nghe vậy, mọi người trong phòng mỗi người có một suy nghĩ khác nhau, nhưng đều không thoát khỏi hai chữ “ngưỡng mộ.”



Hạng mục mà có thể khiến cho Hạ Hàn Xuyên nói một câu có thể không nhiều, tập đoàn Hướng thị lần này coi như là đáp lên được một con thuyền lớn rồi, một năm còn không biết kiếm được biết bao nhiêu là tiền nữa.



Hướng Kiến Quốc cũng khó mà tránh khỏi niềm vui sướng, có thể hợp tác được với tập đoàn Hạ thị, ông ta nhất định sẽ kiếm được rất là nhiều tiền từ cái hạng mục này.



Với lại cứ có được cơ hội hợp tác một lần, thì sẽ có lần thứ hai lần thứ ba hợp tác …



“Nhưng mà tập đoàn Hạ thị tạm thời cũng chưa có ý định hợp tác, xin lỗi.” Chờ cho niềm vui trong ánh mắt của Hướng Kiến Quốc được thu lại, Hạ Hàn Xuyên với ánh mắt điềm tĩnh, nhẹ nhàng nói.



Nụ cười của Hướng Kiến Quốc đơ trên khuôn mặt, dường như bị một gáo nước lạnh dội phải từ đầu xuống chân, ông ta vội vàng hỏi: “Nếu như Hạ tổng anh đã cảm thấy rằng hạng mục này có thể, vậy sao lại không hợp tác cùng với tôi nữa chứ?”



Hạng mục này chuẩn bị cũng đã gần hai năm nay rồi, ông ấy luôn đấu tranh để có thể hợp tác với tập đoàn Hạ thị, với lại Hạ tổng từ trước tới nay cũng tiết lộ ý tưởng sẽ cùng hợp tác, sao mà hôm nay lại đột nhiên thay đổi chủ ý chứ?
Người qua lại ở hành lang, thỉnh thoảng lại nhìn về phía hai người, nói gì đó.



Giọng nói của họ rất nhỏ, Hướng Kiến Quốc không nghe rõ, chỉ có hai cô công chúa của câu lạc bộ giấc mơ khi đi qua nói thì ông lại nghe rất rõ …



“Đây chẳng phải là kẻ giết người đó hay sao? Cô ta hóa ra lại là con gái của Hướng Kiến Quốc!!!”



“Chậc, Hướng Kiến Quốc quyên góp cho bên ngoài nhiều tiền và đồ đạc như thế, ai biết được là có phải là diễn kịch cho người khác xem hay không. Nếu như ông ta thật sự là một người có lòng tốt, thì sao lại có thể nuôi dưỡng ra một kẻ giết người chứ?”



Sắc mặt của Hướng Kiến Quốc biến thành màu đỏ, hận không thể tìm được cái lỗ mà chui xuống.



Ông tức giận nhìn Hướng Vãn, thấp giọng nói nhỏ: “Cô theo tôi qua đây.”



Nói xong, ông đi trước đi tới chỗ chân cầu thang, rất nhanh giống như một con ác thú đuổi theo phía sau cô vậy.



Hướng Vãn nhìn bóng người ông, không nói lên nổi nỗi thất vọng hay là oán giận.



Cho dù là Hạ Hàn Xuyên không có ở đây, người cha đã từng thương yêu cô nhất cũng không muốn đứng cùng với chỗ cô đám đông như vậy … sợ mất mặt.



Cô mím chặt môi, do dự một lúc, vẫn là bỏ đồ dụng cụ vệ sinh xuống, đi tới hướng chỗ chân cầu thang.



“Tôi hỏi cô, chuyện A Vũ bị thương ở đầu có phải tại cô không?!” Hướng Kiến Quốc chỉ vào cô, cao giọng hỏi.



“Đúng vậy.” Hướng Vãn nhìn ông, không biết là đang xảy ra chuyện gì nữa, “Con nghĩ không thông định xông vào xe tự sát, là anh vì cứu con, nên lái xe đâm …thẳng ra.”



Này!



Cô còn chưa nói hết câu, liền bị một cái tát cắt ngang.



Hướng Vãn sờ lên khuôn mặt bên phải đang nóng rát, nhìn chằm chằm vào Hướng Kiến Quốc, trước là không dám tin, sau đó thì thờ ơ, sau cùng chỉ còn lại nỗi cay đắng và thất vọng.