Hạ Tiên Sinh! Yêu Anh Em Sai Rồi

Chương 44 :

Ngày đăng: 13:54 30/04/20


“ Đùa sao?” Hạ Hàn Xuyên khẽ cười, “ Mỗi lần lót khăn giất thật sự rất lãng phí, lần sau em ngồi xe anh, nhớ chuẩn bị đệm ngồi.”



Giang Thanh Nhiên bỗng sửng người: “ trời cũng lạnh rồi, lót miếng đệm cho ấm một chút, cảm ơn anh đã quan tâm.”



Hạ Hàn Xuyên không rõ là ý gì, chỉ khẽ cười, vừa lúc này điện thoại vang lên, anh bắt máy, không nói đến chuyện đệm lót nữa.



Xe dừng trước bệnh viện.



Hướng Vãn xuống xe, thu lại số khăn giấy lót lúc nãy, bỏ vào trong túi áo, sau đó dùng lực kéo chiếc xe lăn xuống.



“ Vốn dĩ nói tặng cô hai bộ quần áo, kết quả lại để cô làm những việc này, thật ngại quá.” Giang Thanh Nhiên ngồi trên xe lăn, ngẩn lên nhìn Hướng Vãn: “ Chi bằng như thế này, nhà tôi có thuê một dì giúp việc một tháng hai vạn, mỗi này khoảng bảy trăm tệ, hôm nay của cô tính một ngày, lát nữa tôi trả cô bảy trăm tệ.”



“ Vừa đúng lúc tôi thiếu tiền, cảm ơn Giang tiểu thư nhiều.” Hướng Vãn miễn cưỡng cắn chặt môi, Giang Thanh Nhiên cũng là có cả ngàn cách để ghê tởm cô.



Cô đẩy xe lăn vào trong bệnh viện, trên đường đi Giang Thanh Nhiên và Hạ Hàn Xuyên cười cười nói nói, còn cô thì đứng phía sau hai người, giống như cách Giang Thanh Nhiên chế giễu cô, giống như người ở.



Bệnh viện rất đông người, ba người phải xếp hàng đợi thang máy.



Có vài cô học sinh quay đầu lại ngắm bọn họ, thì thầm to nhỏ.



“ woaaaa, người này thật đẹp trai quá đi, nhìn xem thân hình này, nhan sắc này đầy khí chất, vốn dĩ là nam chính trong phim thần tượng mà.”



“ Bạn gái anh ta cũng rất đẹp, rất xứng đôi, chỉ tiếc là một người tàn phế.”



“ Nam thanh nữ tú như vậy cũng được đi, người đẩy xe lăn đằng sau chắc là giúp việc đây mà, nhưng sao cũng lại xinh đẹp như vậy? chỉ là ăn mặc hơi quê mùa.”



Giang Thanh Nhiên nghe ba chữ “ người tàn phế” nụ cười trên mặt bỗng vụt tắt, cô nhìn đôi chân không thể cử động của mình, ánh mắt ánh lên nổi hận thù, có điều rất nhanh lại trở lại bình thường.



Hạ Hàn Xuyên liếc nhìn vài nữ sinh đó, khẽ chau mày.



Ding!




Thấy vậy cô gái vẫn không vừa ý, “ Chị gái, chị không nhìn đường làm tôi bị thương, xin lỗi tôi cũng là chuyện đương nhiên phải không? sao chị lại làm ra vẻ uất ức, giống như người bị hại vậy hả?”



“ Đúng đấy, thái độ của chị thật không chân thành tí nào cả.”



“ Chị nhìn chị gái ngồi trên chiếc xe lăn này xem, không phải người gây ra lỗi, người ta cũng chân thành xin lỗi, thái độ của chị như vậy là như thế nào?”



Mấy nữ sinh cùng nhau hùa theo, còn vài người chứng kiến kiến chỉ chỏ Hướng Vãn.



Hướng Vãn hít một hơi sâu, kìm nén sự không cam tâm, ấm ức của bản thân, cúi người nói: “ làm cô bị thương thật sự xin lỗi, tiền thuốc men tôi sẽ chịu.”



Cô gái nói Giang Thanh Nhiên bị tàn tật khiến cô ta bất mãn trả đũa, cuối cùng đều đổ lên đầu Hướng Vãn, một mũi tên trúng hai đích, Giang Thanh Nhiên thật là biết tính kế.



“ Đừng nói tôi hại cô, tôi cũng không cần nhiều, đưa tôi 300 tệ là được.” cô gái đau đến mức mặt trắng bệch, được hai người bạn đỡ đứng dậy.



Giang Thanh Nhiên liền rút tiền ra,” 300 e là không đủ, đây, 700 tệ, cô cầm lấy, không cần phải ngại, không thì tôi sẽ áy náy lắm.”



Cô ta vùi tiền vào tay của cô gái, dặn dò Hướng Vãn: “ chúng ta đi thôi.”



Hướng Vãn đẩy xe lăn đi phía sau Hạ Hàn Xuyên, vào trong thang máy, cảm thấy ghê tởm như nuốt phải một con ruồi vậy.



Cô đã phòng trước phòng sau, vẫn không thoát khỏi quỷ kế của Giang Thanh Nhiên.



Cho dù cô không chấp nhận, cũng không thể không thừa nhận, cô đấu không lại Giang Thanh Nhiên.



“ tiền cũng không cần trả lại tôi, coi như là tiền lương tôi trả cô.” Sau khi thang máy đóng lại, Giang Thanh Nhiên hạ giọng nói.



Hướng Vãn “ Ừm” một tiếng, cô nói cô thiếu tiền, vì vậy Giang Thanh Nhiên một cắc cũng không cho cô.



“ thật là vỡ kịch hay, diễn cũng không tệ.” ra khỏi thang máy Hạ Hàn Xuyên nói: “ có hứng thú làm diễn viên sao? Vừa hay anh có quen với vài người bên công ty giải trí có thể giúp em giới thiệu đấy.”