Hắc Đạo Tình Duyên
Chương 9 :
Ngày đăng: 17:04 18/04/20
Chu Hiểu Lôi mặc một chiếc váy hai dây màu phấn xanh dương, trên mặt được trang điểm tinh tế, vẫn là một bộ dáng yêu kiều động nhân, nhưng nếu so với mấy tháng trước, đã kém đi một chút thần thái.
“ Thật trùng hợp….. cư nhiên ở đây lại gặp được anh….” Thanh âm của cô lộ ra sự kích động, còn mang theo một chút nhút nhát.
Đối diện với một người con gái đã từng khiến mình rất thương tâm, trong đáy lòng của Trần Dật Hào vẫn còn một chút đau xót.
“ Ân.” Y khách sáo gật gật đầu: “Em cũng đến uống trà sao?”
“ Đúng vậy, cùng đi với mấy người bạn…..” Chu Hiểu Lôi chỉ hai người thiếu nữ trẻ tuổi dang ngồi ở chỗ không xa, Trần Dật Hào nhìn theo, đối phương vẫn luôn chú ý bọn họ, y lễ mạo gật đầu, bạn của Chu Hiểu Lôi cũng hoàn lễ.
“ Cái kia…….” Chu Hiểu Lôi nhìn chiếc ghế trống ở trước mặt y nói. “Anh có hẹn sao?”
“ Ách….. đúng vậy, hẹn bạn.” Nếu như bị cô nhìn thấy bản thân hẹn Lý Dục Hào, vậy cảnh tượng đó cũng quá khó xử rồi…….Trần Dật Hào âm thầm suy tính, không thì trước hết nói chuyện với cô, rồi lại hẹn gặp Lý Dục Hào ở chỗ khác?
Y đang suy nghĩ, Chu Hiểu Lôi có chút bất an hỏi: “Là….. là bạn gái mới của anh sao?”
“ Ách? Không phải đâu.”Trần Dật Hàokhông chút suy nghĩ trả lời, vừa nói ra khỏi miệng y liền chột dạ____ bản thân đã sắp cùng Lý Dục Hào ở chung rồi, nếu nói “bạn gái” thật ra cũng không sai lắm.
“ Thật sao?” Thanh âm Chu Hiểu Lôi có chút kinh hỉ.
“ Ách….. ân.” Y gật đầu cứng ngắc.
“ Dật Hào, em có một chút chuyện rất muốn nói cùng với anh….. nhưng gọi điện đến nhà của anh, Hoa thúc nói anh đã dọn ra ngoài, hơn nữa lại còn đổi số di động…..” Chu Hiểu Lôi còn đang nói, Trần Dật Hào đã không còn để tâm nghe nữa, bởi vì Lý Dục Hào đang từ xa đi lại.
“ Xin lỗi, tôi đến trễ rồi.”Lý Dục Hào đi đến trước mặt Trần Dật Hào, nụ cười sáng lạn không gì bằng.
Má ơi! Sao lại đến nhanh như vậy ~ ~ trong lòng Trần Dật Hào thầm kêu. Chu Hiểu Lôi vừa thấy Lý Dục Hào, lập tức mặt mày biến sắc.
“ Các….. các anh……” Cô vô thố nhìn bọn họ.
“ Da, thì ra là Chu tiểu thư.”Lý Dục Hào một bộ dáng hiện tại mới nhìn thấy cô, Trần Dật Hào biết tên gia hỏa này có nhiều mưu kế, hắn khẳng định từ rất xa đã phát hiện y đang nói chuyện với Chu Hiểu Lôi.
Lý Dục Hào rất có phong độ vươn tay ra với Chu Hiểu Lôi: “Đã lâu không gặp rồi, Chu tiểu thư.”
Chu Hiểu Lôi không có bắt tay hắn, mà hoảng loạn nhìn Trần Dật Hào, cô thật sự không thể hiểu rõ hai người này tại sao lại đi cùng với nhau.
“ Các anh….. hai người các anh…..”
Lý Dục Hào thu tay lại, thân thiết đặt lên vai của Trần Dật Hào, mỉm cười nói: “Chu tiểu thư chắc là không biết? Dật Hào hiện tại là đôi bạn* với tôi.”
(*Đôi bạn: từ này có hai nghĩa, có nghĩa là bạn bè hợp tác, còn có hàm nghĩa là tình nhân.)
“Đôi bạn?” Chu Hiểu Lôi hai mắt muốn lồi ra, Trần Dật Hào vội vàng bổ sung thêm một câu:
“ Là cùng cộng tác trong công việc.”
“ Là…… là như thế sao…..” Chu Hiểu Lôi có chút bị thuyết phục.
Trần Dật Hào đang muốn trừng Lý Dục Hào, lại phát hiện trên mặt của hắn tuy rằng đang trưng ra nụ cười, nhưng trong đáy mắt lại có lửa bốc lên____ làm gì a? Tên gia hỏa này chắc không phải là tức giận đi? Y vô cùng kinh ngạc.
Xem ra đối tượng khiến hắn tức giận chính là Chu Hiểu Lôi, tuy rằng không biết nguyên nhân, nhưng y phải uyển chuyển yêu cầu cô rời đi mới được…….
Trần Dật Hào đang muốn nói, Lý Dục Hào lại đạm nhạt mở miệng:
“ Lần trước ở trên thuyền, Chu tiểu thư đã cho tôi được trải qua một buổi chiều khá là vui vẻ, tôi còn chưa đích thân cảm tạ với cô.”
Hắn vừa mới nói ra lời, sắc mặt của Chu Hiểu Lôi và Trần Dật Hào đều thoắt cái trắng bệch, đặc biệt là Chu Hiểu Lôi.
“ Tôi…… xin lỗi…. tôi còn có việc…..” Chu Hiểu Lôi gần như đứng không vững, lắp bắp nói lời cáo từ, lảo đảo ngả nghiêng đi trở về chỗ hai người bạn đang rất ngạc nhiên, cô và bạn nói mấy câu, ba người liền đi khỏi.
Lý Dục Hào lạnh lẽo nhìn theo các cô đi xa, kéo kéo lại cổ áo của bộ vest, ngồi cạnh Trần Dật Hào.
Sắc mặt Trần Dật Hào rất khó coi, không nói một câu trừng mắt nhìn hắn. Lý Dục Hào biết đối phương đã tức giận, thành thật xin lỗi: “Xin lỗi.”
Trần Dật Hào quay mặt đi, tên gia hỏa này luôn giảo hoạt như thế, mỗi lần đều bày ra tư thế cuối đầu trước khi người khác tức giận.
“ Dật Hào, đừng giận mà, tôi chỉ là…….”Lý Dục Hào kéo tay của y, Trần Dật Hào trầm nặng nói:“ Anh vũ nhục cô ấy như vậy, thật ra cũng bằng với việc đang vũ nhục tôi, anh biết không?”
“ Tôi biết….. nhưng tôi không thể chịu đựng được khi cậu cùng cô ta nói nói cười cười.”
“ Chúng tôi chỉ là đang chào hỏi nhau mà thôi.”Trần Dật Hào nhẫn tức giận nói.
“ Nhưng cô ta rõ ràng là muốn xây đắp lại với cậu mà?”Lý Dục Hào một lời phá vỡ.
“ Đó chỉ là suy nghĩ của cô ấy.”
Đối phương không ngờ y sẽ phát điên, có chút không thể thích ứng nói: “Cậu….. cậu còn dám có thái độ đó, cẩn thận cái mạng nhỏ của ba cậu không giữ nổi…..”
“ Cái mạng nhỏ của ông ấy tôi cũng không thể giúp ông ấy giữ được! Muốn giết muốn chém thì tùy anh!”
“ Cậu…. cậu…. cậu cho rằng tôi không dám sao!” Người đó ngừng một lát, bên cạnh truyền đến tiếng rên rỉ thống khổ của Trần Kiến Lâm. Đối phương tiếp tục nói: “Nghe thấy chưa? Cậu còn không ngoan ngoãn hợp tác, ông ba cậu liền có đủ khổ để hưởng!”
Trần Dật Hào cũng không thèm lay động, đừng trách y máu lạnh, thật sự đã tuyệt vọng đối với vị phụ thân chỉ biết phá hoại mà không có cống hiến gì của mình rồi.
“ Tùy anh thôi, xin anh nói với ông ta, tương lai ông ta có đi xuống địa phủ, tôi sẽ đốt cho ông tanhiều tiền vàng mã, để cho ông ta muốn cùng với diêm la vương cá cược thế nào thì cá cược!”
Y gầm xong, tút một tiếng ngắt luôn cuộc gọi.
Thoải mái nhiều rồi…… Trần Dật Hào vứt di động qua một bên, trong lòng dâng lên một cảm giác được giải thoát, nhưng theo đó cũng mang theo một cỗ hối hận, bản thân có phải là quá tuyệt tình không? Đối phương dù có tệ hại đến mức nào, thì rốt cuộc cũng là thân sinh phụ thân của mình…..
Thật ra, Trần Kiến Lâm ngoại trừ mê bài mượn nợ tùm lum ra, đối với bản thân cũng chưa từng làm ta chuyện gì mang tính tổn hại, y thân là con cái, đối với phụ thân của mình thấy chết không cứu, thật sự là quá lãnh khốc rồi…. Trần Dật Hào bắt đầu mâu thuẫn, lo lắng đối phương liệu có thật sự trong một lúc tức giận mà hạ sát Trần Kiến Lâm không?
Trần Dật Hào lại cầm di dộng lên, có nên gọi lại không? Y do dự, bản thân vừa rồi thái độ kiên quyết như vậy, nếu như hiện tại lại chủ động tìm đối phương, người đó nhất định sẽ càng thêm kiêu ngạo, chắc sẽ đưa ra điều kiện càng thêm hà khắc đi.
Chính tại lúc y đang hai bên khó xử, điện thoại lại vang lên, nhìn thử số điện đến, đối phương cư nhiên đã gọi đến trước một bước!
Nếu đã như thế, y liền phải chiếm chút quyền chủ đạo thôi. Trần Dật Hào âm thầm vui mừng, trấn định tiếp điện thoại.
“ A lô?”
“ Trần tiên sinh, chúng ta thảo luận một số điều kiện đi.” Thái độ của đối phương đại chuyển biến một trăm tám mươi độ.
“ Được thôi, anh có điều kiện gì?”
“ Cậu muốn giao tiền hay vật bảo gia truyền đều được, nếu giao tiền thì là năm trăm vạn.”
“ …….”Trần Dật Hào trầm mặc một chút, bản thân hiện tại trên tay không có nhiều tiền mặt như vậy, y quyết định trước hết lấy tĩnh chế động: “Còn gì không?”
“ Còn có, chúng ta một tay giao tiền một tay giao người.” Đối phương nhấn mạnh: “Nhưng cậu nhất định phải tự đến.”
Nhắc nhở bân thân phải đích thân di, không biết liệu có phải là có âm mưu nào khác không…… Trần Dật Hào bắt đầu cảnh giác.
“ Tôi sẽ đi.” Y trên miệng vẫn đáp ứng: “Nhưng mà, địa điểm và thời gian là do tôi quyết định.”
“ Đây không vấn đề gì, nhưng thời gian không được vượt qua mười giờ sáng.”
“ Tôi biết rồi, nửa tiếng sau thôi sẽ liên lạc với anh.”Trần Dật Hàokhông quên bổ sung một câu: “Nếu như các anh thật sự không có nhẫn nại, muốn đối phó với ba tôi thế nào đều được, dù sao tôi đối với ông ta cũng chỉ là nhân tận nghĩa cùng rồi.”
“ Chỉ cần cậu tự mình đến giao tiền, chúng tôi tuyệt đối không làm khó ông ta.”
“ Tùy ý các anh.”Trần Dật Hào thoải mái ngắt điện thoại.
Y ngồi trên sô pha suy nghĩ một lúc, cho dù không nguyện ý, nhưng Trần Dật Hào vẫn hiểu rõ, bản thân lần này nhất định phải nhờ vào năng lực của Lý Dục Hào để trợ giúp, lần trước phụ thân bị Tinh Long bang bắt cóc, dù sao cũng là do Lý Dục Hào làm ổn thỏa, sự việc lần này tựa hồ còn phức tạp hơn, chỉ đơn độc dựa vào bản thân thì không thể giải quyết được, Trần Dật Hào đã rất rõ ràng nhận thức được thế yếu của mình.
Y không còn do dự mà bấm gọi số di động của Lý Dục Hào. Tút____ tút____ tút____ cạch!
“ Xin chào, đây là chế độ hộp thư thoại, người dùng số điện thoại bạn vừa liên lạc tạm thời không tiện tiếp máy, bạn có việc gấp có thể……”
Làm cái gì? Trần Dật Hàokhông có thời gian nghe hết tin nhắn thoại được thu âm đó, y trầm mặt ngắt điện thoại, sao Lý Dục Hào lại chọn ngay đúng lúc này để không tiện bắt máy?
Y không từ bỏ lại tiếp tục gọi nữa, kết quả vẫn như vậy.
Xem ra ông trời là không nguyện ý để Lý Dục Hào giúp đỡ y, Trần Dật Hào từ bỏ nghĩ, bỏ đi, việc đến nước này, chỉ có thể dựa vào bản thân mà thôi……
Nhưng, có thế nào y cũng không thể cứ như vậy đơn thân độc mã đi đến chỗ hẹn, Trần Dật Hào tiện tay lấy một tờ giấy phác thảo, vừa suy nghĩ kỹ, vừa viết viết vẽ vẽ lên.
Quá khứ bản thân chỉ là quá lỗ mãng, cho nên đến đâu cũng dặm phải đinh, nếu giống như Lý Dục Hào, có nhẫn nại có mưu tính, thì vạn sự đều có thể giải quyết, Trần Dật Hào đối với cách nghĩ của bản thân kinh ngạc, y cư nhiên lấy tên gia hỏa đó làm gương?
Nhưng tên gia hỏa đó đích thực là rất đáng để làm nơi học tập cho bản thân. Trần Dật Hào có chút không cam lòng nghĩ, y không tin bản thân vô năng đến thế, thật ra chỉ cần có một kế hoạch chi tiết, muốn hóa nguy thành an cũng không phải là chuyện gian nan như vậy. Trần Dật Hào nhìn thời gian, sắp đến sáu giờ rồi, động tác phải nhanh lên mới được.
Trần Dật Hào lập tức gọi số điện thoại của tên bắt cóc.
“ A lô? Tôi là Trần Dật Hào, đúng mười giờ sáng, tại khu công nghiệp mới, giao tiền ở một tiệm tạp hóa trước đường vào thôn Vinh Lâm, tiệm tạp hóa đó tên là Tiến Kí.”
“ Cậu không được tìm trợ thủ khác đến đó.” Đôi phương nhắc nhở.
“ Anh yên tâm, nhưng các anh và ba của tôi, số người cũng không thể vượt qua ba người, hơn nữa, anh cũng phải đích thân đi, không thì tôi tuyệt đối không giao thứ gì ra.”
“ Được.” Hai bên sau khi thống nhất, đồng thời ngắt máy.