Hắc Đạo Vô Tình
Chương 40 : Ghen - Nụ hôn đầu
Ngày đăng: 10:12 18/04/20
Buổi tối, dinh thự Hữu gia
Chiếc xe màu đen bóng đắt tiền đỗ trong khuân viên dinh thự, An Minh Hạ tự mở cửa bước xuống xe, đôi chân vô thức đi nhanh hơn vào trong. Phòng khách tắt điện tối om, cô dáo dác nhìn xung quanh nhưng chẳng thấy gì khác ngoài một màu đen bao trùm. Lòng có phần hơi sợ sệt lên tiếng "Tôi về rồi đây, anh có ở đó không Hữu Cảnh!?" vừa dứt lời thì những ánh đèn điện bất ngờ vụt sáng lên khiến An Minh Hạ phải đưa tay che mắt lại cho đỡ chói. Thấy người ngồi trên sofa, cô nhăn nhó nói "Anh làm gì mà phải tắt hết đèn đi vậy hả? Tính hù tôi hay sao?"
- Đi vui không? - Hữu Cảnh không trả lời câu hỏi của cô, anh lạnh lùng hỏi lại.
- Tất nhiên là vui rồi! - Được về nhà với ba mẹ không vui thì là gì, anh ta hỏi thừa thật.
- Cô! - Cô gái này còn dám thừa nhận luôn cơ chứ.
- Tôi lên phòng đây! - Liếc Hữu Cảnh một cái, An Minh Hạ mang theo sự khó hiểu đi lên cầu thang. Cô cảm thấy cuộc đối đáp giữa hai người có gì đó lạ lạ.
Advertisement / Quảng cáo
Vừa bước một chân lên cầu thang thì cô đã bị một lực kéo mạnh lại. Mở mắt ra đã thấy mình bị Hữu Cảnh ép trên bức tường mà lưng có chút đau khi bị va đập nhẹ. Gương mặt tuấn mĩ lạnh lùng giờ đây đã bao trùm một sự tức giận vô cùng rõ. An Minh Hạ sợ hãi, miệng lắp bắp nói "Anh...anh...sao vậy? Đừng làm tôi sợ nha..." lực đang giữ tay An Minh Hạ chợt tăng thêm vài phần.
- Cô còn dám nói! - Hữu Cảnh gằn giọng nói.
- Tôi...tôi...
- Đi chơi cùng nam mà dám bảo là nữ, còn ôm nhau ở giữa nơi đông người, cô sợ mọi người không ai biết mối quan hệ của cô vs hắn hả? - Càng nói anh càng sát mặt vào gần cô hơn.
- Anh...nói...nói gì đó? Tôi không hiểu!
- Cô cười gì đó! - Anh liếc mắt nhìn cô.
- Anh...hahaha...anh là...haha...là đang ghen sao? - Vừa cười vừa nói
- Ghen? Cô đang đùa tôi đấy hả? - Có chút chột dạ, anh quay đầu đi.
Advertisement / Quảng cáo
- Nếu không ghen thì sao anh phải để ý việc tôi đi với người đàn ông khác, không ghen thì sao phải tức giận, phải hỏi cho ra nhẽ mọi chuyện?
- Tôi không ghen! - Hữu Cảnh vội quay lưng rời đi.
- Thừa nhận đi! tôi không cười anh đâu! - Nhận thấy việc trêu đùa người đàn ông này rất vui nên An Minh Hạ đã đuổi theo anh, cười nói trêu chọc đủ kiểu. Hai người, một người lảng tránh một người theo sát. Căn dinh thự u ám, lạnh lẽo giờ lại trở nên ấm áp, đầy tiếng cười hơn bao giờ hết.
- --------------------------
Các bạn ơi, bình chọn cho tui đi:((
Tui đang chờ đợi và mong truyện sẽ nổi hơn, được mọi người chú ý tới nhiều hơn😅😅😅
P/s: thật sự mấy cảnh hôn toàn đi chọn lọc, sao kiểu gì tôi cũng viết được mà riêng mấy cảnh "đỏ mặt" thì không nhỉ???😂😂😂