Hắc Đạo Vô Tình

Chương 61 :

Ngày đăng: 10:13 18/04/20


Trong phòng riêng của Hữu Cảnh



"Được, theo ý ông!" Hữu Cảnh nói chuyện điện thoại xong, vừa cúp máy đã thấy bóng dáng nhỏ nhắn thân thò trước cửa phòng. Anh đặt điện thoại xuống, vẫy tay gọi cô "Lại đây!" An Minh Hạ lúc này mới mở cửa bước vào, gương mặt xinh xắn có chút gượng gạo "Anh xong việc rồi sao?" Hữu Cảnh gật đầu, ngả người ra sau ghế chờ cô nói tiếp. An Minh Hạ cười hì hì bước ra đằng sau anh, hai tay vòng qua ôm lấy cổ anh "Cảnh, anh dạy em võ được không?" cô thấy người anh cứng lại rồi một giọng nói lạnh lùng vang lên "Không!"



- Tại sao? - An Minh Hạ ngạc nhiên



- Không cần học mấy thứ đó làm gì! Có anh bảo vệ em là được rồi! - Hữu Cảnh nói



Advertisement / Quảng cáo



- Nhưng anh đâu thể lúc nào cũng bảo vệ em được...đúng không?



- ....



- Em là muốn bản thân ít nhất có thể tự vệ, tránh gây rắc rối cho anh...anh đã vì em mà bị thương...em rất hối hận cũng tự tránh mình!



- Chuyện này dừng ở đây! - Anh dường như không thích nghe những lời này - Em cứ yên ổn làm người phụ nữ của tôi đi!



An Minh Hạ mấp máy môi định nói thêm nhưng rồi lại im lặng. Tạm thời cứ theo ý anh vậy nhưng cũng phải xin lỗi anh trước, em vẫn nên tự mình bảo vệ mình thì hơn để không gây cho anh rắc rối nào nữa...như lời hứa đã hứa với ông quản gia và cha nuôi của anh.
Mỗi bộ đồ đều có người giới thiệu rõ tên và bộ sưu tập cho cô. Nhưng An Minh Hạ đơn giản chỉ muốn mặc những món đồ nhẹ nhàng. Dù đi gặp bạn anh nhưng nhìn mấy bộ quần áo lấp lánh có, bánh bèo có, quyến rũ có này cô không kham nổi. Cô cười tươi nhìn đám người hầu "Tôi có thể mặc đồ của mình được không?" không nghĩ vừa dứt lời, đám người hầu lại nhao nhao phản bác.



- Phu nhân, cô phải biết...ngũ đại thiếu gia là những người đàn ông hoàn hảo về mọi mặt và quan trọng hơn là cực kì đẹp trai! Nên có cô gái nào xuất hiện cùng họ, hay đơn giản chỉ là nhìn thấy họ thì cũng phải làm sao cho xứng đáng với giây phút bổ mắt đó!



Advertisement / Quảng cáo



- Phu nhân may mắn được ông chủ để ý thì càng phải chứng minh khía cạnh hoàn hảo của mình chứ!



- Chúng tôi được giao nhiệm vụ phải giúp cô, mong cô hợp tác cho!



- Đúng đó!



An Minh Hạ mặt tối sầm, tay đập vào trán thầm kêu than "Điên mất thôi! Thà không hỏi còn hơn..."



- --------------------------



Xin lỗi mọi người, chap này có vẻ hơi dở nhỉ?😢😢