Hắc Đạo Vô Tình
Chương 86 : "Hội"
Ngày đăng: 10:13 18/04/20
"Hữu thiếu, mời ngài!" người quản lý dẫn Hữu Cảnh đến một căn phòng lớn, xung quanh đặt các giá treo đồ, bàn trang điểm và ghế gội đầu xếp ngay ngắn. Giữa phòng là chiếc bục cao, phía trên được gắn chiếc rèm cửa màu đen che lại. Hai cô nhân viên đã đứng sẵn ở hai bên, thấy ông chủ lớn bước vào liền cúi người cung kính nói "Hữu thiếu gia!" anh phẩy tay một cái như ý bảo không cần rồi ra hiệu mở rèm.
Chiếc rèm được kéo "Xoẹt" sang hai bên, mọi thứ bỗng như trở nên mờ nhạt dần khi tất cả mọi sự chú ý của những người ở đây đều đổ dồn về phía bóng lưng yêu kiều đứng trên bục kia. An Minh Hạ nhẹ nhàng nâng tà váy lên rồi xoay người lại. Trong bầu không khí yên ắng có thể nghe thấy tiếng nuốt nước bọt cùng tiếng động nén thở. Phần nào chứng minh cho cuộc thay đổi diện mạo đã thành công.
Mái tóc nâu mượt mà ngắn ngang vai được uốn xoăn đuôi bồng bềnh, một bên để trước vai một bên để sau vai. Phần mái thưa được cắt tỉ mỉ từng sợi như tôn lên phần nào gương mặt xinh xắn đáng yêu của An Minh Hạ. Làn da trắng sáng mịn màng kết hợp cùng lối trang điểm quyến rũ tạo cho người nhìn một cảm giác vừa thanh khiết vừa trưởng thành. Đôi mắt to tròn được tạo điểm nhấn nhờ kẻ mắt mèo, chiếc mũi cao nhỏ xinh, hai má đánh phấn ửng hồng dịu dàng và đôi môi đỏ mọng với màu son đỏ đất nổi bật.
Dáng người thon thả, mảnh khảnh của cô gái trẻ được tôn lên rõ rệt nhờ bộ váy bó lệch vai. Sắc màu galaxy đen xanh cùng ánh kim nhũ khiến cô bỗng trở nên bí ẩn và lạnh lùng. Đôi giày cao gót 7 phân màu đen lấp lánh dưới chân đã tăng thêm chiều cao và vẻ đẹp cho bộ váy.
"Đẹp...đẹp quá!"
Advertisement / Quảng cáo
"Mĩ nhân đây sao?"
"Vẻ đẹp này nhìn mới xứng với ông chủ!"
"Không thể ngờ luôn!"
Đám vệ sĩ đôi mắt hình trái tim nhìn chằm chằm lên bục, miệng lại xì xào cảm thán. Joe hắng giọng một cái cắt ngang, trong sự ngạc nhiên của mấy người, hắn nghiêng đầu chỉ tay về phía Hữu Cảnh. Một cảm giác lạnh lẽo chảy dọc sống lưng, đám vệ sĩ không hẹn mà chạy vù ra ngoài, tiện thể lôi theo đám nhân viên cũng trầm trò khen ngợi. Vậy là trong phòng chỉ còn lác đác vài người.
An Minh Hạ chớp chớp mắt nhìn một màn này, không phải cô xấu quá nên họ bỏ đi đấy chứ!? Nhưng đâu đó một ánh mắt mãnh liệt cứ luôn dính vào mình khiến cô phải đổi hướng nhìn. Hữu Cảnh đứng đối diện cô, mặc bộ âu phục Armani màu đen cùng áo sơ mi trắng bên trong, chiếc carvat đen có ghim cài màu vàng kim hình đôi cánh ác quỷ, giống với biểu tượng Hữu bang của anh. Cao ngạo, lạnh lùng và quyền quý. Tất nhiên cũng vô cùng đẹp trai nha...!
- A dạ... - Cô giật mình quay sang anh, thấy người đàn ông mặt đã tối sầm lại liền chỉ biết mỉm cười hối lỗi. Cứ tưởng đã ngắm Hữu Cảnh nhiều rồi thì có thể sẽ miễn nhiễm được với trai đẹp, ai ngờ đâu...haha, có trách thì trách người đàn ông cực phẩm kia nha.
- Cảnh, cô ta đây sao? - Simon đi tới liếc cô một cái rồi hỏi.
- Uh
- Tôi đã nghe cậu nói rồi nhưng vẫn có chút khó tin đấy!
Advertisement / Quảng cáo
- ....
- Quyết định rồi?
- Nhờ cả vào cậu!
- Được!
Cuộc nói chuyện ngắn cụt lủn của hai người đàn ông này thật khó hiểu.