Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu Ngạo

Chương 419 :

Ngày đăng: 19:52 19/04/20


Vạt áo tung bay, tẩm cung của Mộc Hoàng nhất thời nhuốm đầy một mảng xuân sắc.



Phong Vân bị Mộc Hoàng đè chặt xuống giường, ban đầu nàng vẫn còn khá tức giận. Nàng còn chưa tính toán xong nợ nần với hắn thì hắn đã sử

dụng chiêu này. Nhưng khi bị Mộc Hoàng không ngừng trút xuống vô số nụ

hôn với đủ loại cảm xúc lên mặt, lên môi, lên cơ thể, sự tức giận trong

lòng đã vô tình tan thành mây khói. Nếu Mộc Hoàng của nàng còn có tâm tư khác thì có lẽ hắn đã không bổ nhào vào nàng thế này. Những cái hôn hỗn loạn và nồng nàn thương nhớ khiến nàng run rẩy, cũng làm lòng nàng dấy

lên khát vọng.



Nàng cũng muốn hắn, cũng nhớ hắn.



Tình ái dâng trào, để mặc cơ thể nghe theo tiếng lòng, Phong Vân khe khẽ thở dài một tiếng rồi vươn tay ôm lấy lưng Mộc Hoàng.



Động tác này của Phong Vân xem như vô tình cổ vũ cho Mộc Hoàng. Sau
Động tác này của Phong Vân xem như vô tình cổ vũ cho Mộc Hoàng. Sau

giây phút nao nao, cả người Mộc Hoàng như bị lửa thiêu đốt. Trong phút

chốc, giống như mãnh long xuống núi, hắn tức khắc đè chặt lên người nàng như muốn hòa tan vào nhau.



“Cái người này, ta còn chưa tính sổ xong với chàng đâu đấy.” Phong Vân vừa ôm Mộc Hoàng vừa nhẹ nhàng cất tiếng.



“Chúng ta có thời gian cả đời mà.” Mộc Hoàng không ngẩng đầu lên.



Cả đời, thời gian cả đời, ha ha… Phong Vân cười khẽ, đúng vậy, bọn họ có thời gian cả đời, có rất nhiều thời gian để tính sổ với nhau.



“Đế quân!” Ngay tại thời điểm hai người đang sôi sùng sục thì ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng gọi của Ma Ha Cách.




Mộc Hoàng vẫn không thèm nhìn lên.



Ma Ha Cách lại đi tới sát bên cửa. Ông ta nghiêm trang nói, “Đế

quân, ngài và Hách Liên di tộc công khai niềm nở nhiệt tình với nhau như thế, nếu ở đây chỉ có người của Đế hoàng quốc chúng ta thì lần này cho

dù có là chuyện trọng đại thần cũng cố gắng thu xếp chặn bọn họ lại, làm cho bọn họ biến đi càng xa càng tốt, không cho phép ai dám tới quẫy

nhiễu Đế quân và Di tộc thượng cổ trao đổi thân thiết với nhau. Nhưng

mà hiện tại thần cũng không có gan dám cản bước của Đế quân Thiên Khung

và Đế quân Tinh Vực. Đế quân à, ngài tự mình lo liệu đi. Hai vị đế quân

kia đã sắp tới đây rồi, lại còn có cả một vị đế nữ nữa. Đế quân muốn

tiếp tục nhiệt tình ở trước mặt bọn họ thì thần cũng không còn cách nào. Phải biết rằng nếu gây ra ồn ào thì không phải chúng ta sẽ bất lợi mà

Di tộc thượng cổ sẽ bất lợi đó.”



Vừa dứt lời, cũng không quản không khí trong tẩm cung thế nào, Ma Ha Cách liền lập tức rời đi.