Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu Ngạo

Chương 436 :

Ngày đăng: 19:52 19/04/20


“Sao vậy?” Phong Vân nhướng mày, ánh mắt của nam nhân kia là thế nào.



Đại tướng quân của Tinh Vực thấy Phong Vân nghi hoặc nhìn hắn, giống như tỉnh ngộ, lập tức sửa sang lại sắc mặt nói: “Bọn họ nói chưa từng thấy ma thú, nướng lên chắc sẽ rất ngon, cướp về nướng ăn đi.”



Lời vừa dứt mọi người trầm mặc trong chốc lát.



“Ha ha.” Ngay sau đó mọi người đều cười lớn.



Bọn họ nhớ rõ trong yến hội hôm qua, đám người kia thích thịt nướng thế nào, không nghĩ tới hôm nay, ha ha……



Phong Vân nghe vậy cũng chỉ biết lắc đầu bật cười, nhóm người Á Lê, Hoàng Kim sư tử này thật là……



“Có vẻ tâm tình ngươi cũng rất tốt.” Mộc Hoàng khó có cơ hội chế nhạo Ngàn Dạ Cách một câu.



Ngàn Dạ Cách cười lắc đầu:“Không sao, ta chấp nhận thua, hôm nay
Ngàn Dạ Cách cười lắc đầu:“Không sao, ta chấp nhận thua, hôm nay

trở về sẽ tặng cho mọi người ở đây chút quà mừng lễ gặp mặt. Thuận tiện

buổi tối bản quân làm chủ, cùng Mộc huynh và mọi người vui vẻ một đêm,

đem ma thú nướng lên ăn.”



“Hay lắm.” Trong tiếng cười mọi người trầm trồ khen ngợi.



Gió thu lướt qua, hoàng hôn vô cùng yên tĩnh.



Tại đế cung Nam viên.



Bóng đêm đã buông xuống, những ngọn đèn rực rỡ được thắp lên, cả đế cung rực rỡ dưới ánh đèn.



Không khí so với hôm qua còn náo nhiệt hơn, các món ăn đều lần lượt

được mang lên, người khác không biết là cái gì, Á Lê lại biết rất rõ.Nam Viên đế cung này không có người nào có thể nướng ngon, đành phải chính
được mang lên, người khác không biết là cái gì, Á Lê lại biết rất rõ.Nam Viên đế cung này không có người nào có thể nướng ngon, đành phải chính

mình làm.



Một đám người cứ ầm ĩ kêu mau mau ăn nào khiến cho Phong Vân cảm thấy thật mất mặt, đám người này thật là…



“Ha ha, các vị thích là tốt rồi, Hách Liên thiếu chủ, khó có cơ hội được ăn thịt ma thú, ngươi nếm thử xem sao.”



Phong Vân không nói gì, một Tinh Vực nhân đi đến, trong tay nâng một mâm thịt nướng.



Phong Vân gật gật đầu:“Thay ta nói lời cảm tạ đế quân của ngươi.”



Khi vị nam tử kia đem mâm thịt nướng đặt xuống bàn trước mặt Phong,

tay áo bào của hắn hơi mở ra một chút, để cho vật trong tay áo nhẹ nhàng rơi xuống.



Phong Vân đảo tầm mắt, đột nhiên ngẩn ra. Ngay sau đó cổ tay nàng

vung lên, lướt qua vật kia rồi thu lại trong lòng bàn tay. Nam tử kia

thấy Phong Vân lấy vật đó, lập tức đứng lên, hướng Phong Vân thi lễ,

xoay người rời đi.