Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu Ngạo
Chương 472 :
Ngày đăng: 19:53 19/04/20
“Mau lấy đi!” Phong Vân nhất thời hét to một tiếng.
Chẳng chờ PhongVân phải nhắc nhở, sư tử Hoàng Kim đã hưng phấn bổ
nhào lên phía trước rồi một đớp nuốt luôn hạt châu kia xuống bụng.
“Ầm ầm…” Ngay khi sư tử Hoàng Kim vừa nuốt hạt châu, bức
tường kiên cố bên trong Càn Khôn Thiên Hợp Tháp đột nhiên vang lên những tiếng ầm ầm. Trong nháy mắt, không gian nguyên sơ bên trong tháp liền
lóe lên một màu u tối. Các bức tường và không khí bên trong trong khoảnh khắc trở nên tiêu điều xơ xác và xuất hiện một áp lực dị thường.
“Không hay rồi, tránh mau!” Phong Vân nhất thời quát to một tiếng. Nàng lập tức từ bỏ mọi sự chống cự để mong bảo tháp sẽ tự động ném mình ra ngoài.
Sư tử Hoàng Kim cũng phản ứng vô cùng mau lẹ, nó lập tức quay đầu rồi lao về phía Phong Vân.
Nhưng mà, một người một thú tuy rất nhanh nhưng bên trong Càn Khôn
Thiên Hợp Tháp còn biến hóa nhanh hơn. Không gian lập tức như bị siết
chặt lại, tất cả đường ra đều tự động bịt kín, mọi thứ bên trong tháp
chặt lại, tất cả đường ra đều tự động bịt kín, mọi thứ bên trong tháp
không di động được nửa phần. Mọi thay đổi chỉ xảy ra trong chớp mắt.
Ngay tại khoảnh khắc Phong Vân và sư tử Hoàng Kim bị giam cầm bên
trong bảo tháp, không khí xung quanh đã ngập tràn vẻ u tối. Trong nháy
mắt, trăm ngàn luồng sấm sét chớp giật từ hư không xuất hiện lao thẳng
tới chỗ Phong Vân, khí thế vô cùng động trời. Mỗi một luồng sấm sét cơ
hồ giống hệt với những luồng sấm sét đỏ rực mà Mộc Hoàng đã dùng để
chống chọi lại với sức mạnh đen tối lúc còn ở bên trong vực sâu của bộ
tộc tinh linh.
“Chết rồi!” Lần này Phong Vân quả thực đã quá sợ hãi. Hơn
một ngàn đạo sấm sét ở bậc linh đế cấp chín, chưa nói đến việc lúc này
nàng đang bị giam cầm nên không thể tự do cử động, cho dù có thể chống
cự, hơn một ngàn đạo sấm sét cấp bậc linh đế này…
“Sư tử Hoàng Kim, chúng ta không thể kết thúc thế này được!” Phong Vân hét to lên với sư tử Hoàng Kim lúc này cũng đang hoảng sợ bổ nhào vào người nàng.
Sấm sét từ hư không bỗng nhiên xuất hiện. Tiếng sấm ầm ầm từ trong tháp vang ra ngoài khiến đám người bên ngoài vô cùng sợ hãi.
“Không hay rồi!” Tuy đang tức giận chờ Phong Vân đi ra để
lột da rút gân nàng nhưng Mộc Hoàng cũng cực kỳ chú ý đến động tĩnh của
Phong Vân ở bên trong tháp. Lúc này, từ Càn Khôn Thiên Hợp Tháp bỗng
xuất hiện những tiếng nổ váng trời, ánh sáng ngũ sắc đột nhiên chuyển
hóa thành ánh sáng bảy màu, cửa Sát đã bị mở ra. Mộc Hoàng cũng là người đầu tiên phát hiện thấy có sự biến đổi. Vẻ mặt hắn thay đổi trong nháy
mắt. Hắn lập tức lao người hướng về phía Càn Khôn Thiên Hợp Tháp.
“Đã xảy ra chuyện gì vậy?” Cùng lúc đó, Phượng Vũ Náo và
Ngàn Dạ Cách cũng phát hiện thấy có điều bất thường. Hai người này cũng
khiếp sợ phi thân về phía Càn Khôn Thiên Hợp Tháp.
“Đóng cửa tháp lại! Mau! Có nghe thấy không?” Vừa đáp người
xuống, Mộc Hoàng liền hướng về phía Phượng Vũ Phi đang sợ ngây người
trước tình huống trước mắt mà gầm lên giận dữ.