Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu Ngạo
Chương 490 : Nam nam đại hôn (7)
Ngày đăng: 19:53 19/04/20
Ma Ha Cách thấy vậy thì ho khan một tiếng rồi chậm rãi nói tiếp, “Bản tướng có một câu muốn nhắc nhở các ngài. Có một số việc chúng ta phải
xuyên qua hiện tượng để nhìn thật rõ bản chất, đừng để vẻ bề ngoài làm
cho mờ mắt.”
Lời nói vừa chầm chậm vừa thâm trầm thong thả. Đám tướng lĩnh Nam
Viên có mặt trong Điện quay sang nhìn nhau, cả đám bắt đầu lộ vẻ đăm
chiêu.
Ma Ha Cách thấy vậy cũng chỉ cười cười. Ông ta chỉ nói đến đây rồi
không nói thấu đáo mọi chuyện nữa, ít nhất cũng phải đợi hai vị đế quân
kia đi rồi mới có thể vạch trần chân tướng sự thực. Nếu không thì Phong
Vân sẽ phạm tội khi quân và lừa gạt Đế quân Thiên Khung. Đến lúc đó, vấn đề mới trở nên lớn chuyện.
“Hiện tại, bản tướng nghĩ rằng cho dù Đế quân của chúng ta có
quyết định thế nào, người Nam Viên chúng ta vẫn phải ủng hộ quyết định
của Đế quân trước mặt hai vị đế quân của hai đại lục còn lại. Các vị
muốn nói gì thì chờ hai vị đế quân kia rời khỏi rồi hãy nói, chúng ta
không nên thể hiện sự bất mãn với Đế quân và cảnh đấu tranh nội bộ trước mặt hai đại lục kia.” Nói xong lời này, trên mặt Ma Ha Cách đã hiện lên vẻ vô cùng nghiêm nghị.
Khi nghe xong lời này, đám quan lại của Nam Viên vừa rồi còn hoàn
toàn kích động ngay lập tức bừng tỉnh đại ngộ. Đúng rồi, sao bọn họ lại
quên mất chuyện này? Thể hiện sự nghi ngờ với quyết định của Đế quân ở
trước mặt hai đại lục kia tuyệt đối không phải tác phong kỷ luật nghiêm
minh của người Nam Viên bọn họ. Bọn họ nên vì Mộc Hoàng mà chỉ đâu đánh
đó. Mộc Hoàng bảo bọn họ đi hướng đông thì bọn họ phải đi hướng đông,
bảo bọn họ đi hướng tây thì bọn họ phải đi hướng tây, Mộc Hoàng bảo bọn
họ phải chết thì bọn họ cũng sẽ không được phép chùn bước. Cái này mới
chính là tác phong của người Nam Viên.
“Hạ quan hiểu rồi ạ!” Những lời nói thấu suốt chỉnh tề mà kiên định liên tiếp vang lên.
“Giờ phải làm cái gì và làm thế nào, chúng ta sau này hẵng nói.
Bản tướng còn muốn nói trước với các ngài một câu, các ngài không nên sử dụng bất cứ thủ đoạn ngấm ngầm nào cả. Có một số người các ngài không
nên đụng vào, mọi người đừng để đến lúc muốn hối cũng không kịp!” Ma Ha Cách hướng về phía đám đại thần của Nam Viên mà cảnh cáo một câu.
Đám đại thần của Đế hoàng quốc Nam Viên tuy tính tình khá phóng
khoáng và khí phách nhưng tuyệt đối không phải là những kẻ ngu ngốc. Lúc này, sau khi nghe xong lời cảnh cáo của Ma Ha Cách, trên mặt ai nấy đều lộ rõ chút đăm chiêu.
Trong lòng mọi người bắt đầu cảm thấy e dè.
Phong Lôi không ngờ sự việc lại xảy ra như vậy. Sau khi nghe Phong
Vân nói thế, sắc mặt nàng ấy trở nên nghiêm túc hiếm thấy. Phong Lôi gật gù, “Ta bắt đầu đánh giá cao hắn rồi đấy!”
Có thể vì người con gái mà suy nghĩ được như thế, tình cảm của người này đã không thể dùng một từ yêu để mô tả.
Đứa em dâu này… à,em rể này… cũng được!
“Vậy hôm qua…”
Phong Vân không trả lời câu hỏi kế tiếp của Phong Lôi, nàng chỉ chăm
chú xoa bóp năm ngón tay đang giấu sau lưng, hôm qua chúng đã phải mệt
nhọc lắm rồi.
Nàng vẫn không nỡ để Mộc Hoàng phải gắng gượng chịu đựng bức bối.
“Hách Liên công tử, hôm nay Đế quân của chúng tôi đã mượn cung
Duyên Hòa để tổ chức tiệc rượu đền bù cho những kinh sợ mà công tử đã
phải chịu đựng ngày hôm qua. Hy vọng công tử không khách sáo mà đến tham dự!” Phong Vân đang nói chuyện với Phong Lôi thì một người hầu của Nam Viên dẫn theo sứ giả của Thiên Khung đi tới. Sứ giả Thiên Khung cầm thiếp mời trong tay hướng về phía Phong Vân.
Phượng Vũ Náo mở tiệc nhận lỗi?
Phong Vân khẽ đảo mắt một vòng. Đúng là trò mèo khóc chuột, rõ ràng
là chẳng phải ý tốt. Nàng lập tức mỉm cười rồi đưa tay ra nhận thiếp
mời, “Đế quân Thiên Khung khách sáo rồi! Bản công tử nhất định sẽ đến đúng giờ!”
Giặc tới tướng đỡ, nước tới thì lấp đất chặn lại, nếu nàng không làm
được thì Mộc Hoàng nhất định sẽ làm được. Phong Vân hiện tại rất có lòng tin vào Mộc Hoàng.
Màn đêm lại nhanh chóng buông xuống, vầng trăng lưỡi liềm lơ lửng giữa không trung, bóng cây cổ thụ đung đưa trong bóng tối.
Trong cung Duyên Hòa vốn là nơi chuyên dùng để tổ chức yến tiệc ở Nam Viên lúc này đang vô cùng náo nhiệt, những chiếc đèn lồng màu đỏ được
giăng thành hàng dài, ánh đèn lấp lánh tỏa ra xung quanh khiến bóng đêm
thấm đẫm vẻ quyến rũ ma mị.
Tại đại sảnh diễn ra yến hội, Đế quân Thiên Khung Phượng Vũ Náo nâng
một chén rượu hướng về phía Phong Vân. Hắn mỉm cười và nói với nàng.