Hắc Hóa Đi Bạn Gái Cũ

Chương 114 : Đích Nữ Trở Về (10)

Ngày đăng: 17:21 30/04/20


Edt: Mítt



Ngọc Như từ lúc còn nhỏ đã ở Khánh Xuyên hầu phủ làm hạ nhân, bởi vì nàng từ nhỏ tính tình tinh tế lớn lên lại xinh đẹp, cho nên thật may mắn được chọn đến hầu hạ trong viện đại tiểu thư.



Ở trong lòng Ngọc Như đại tiểu thư nhà mình là người đặc biệt thiện lương đơn thuần, ngày thường đối đãi với hạ nhân bọn họ cũng phi thường bình dị gần gũi, cho nên tới nay Ngọc Như đối với Thẩm Thanh Cẩm là tuyệt đối trung thành và tận tâm.



Mọi chuyện bắt đầu xảy ra thay đổi là từ khi nào?



Ngọc Như nhớ rõ đó là một ngày nào đó trong mùa xuân năm nay, đại tiểu thư bị phong hàn đến hôn mê, Ngọc Như đêm đó túc trực bên giường một đêm, kết quả ngày hôm sau đại tiểu thư liền tỉnh lại, chỉ là khi đó ánh mắt đại tiểu thư lạnh băng lại oán độc thoạt nhìn đặc biệt dọa người.



Cũng chính là từ một khắc kia trở đi, cả người đại tiểu thư đều thay đổi, nàng trở nên tâm sự nặng nề, thích phát ngốc, có đôi khi còn sẽ trộm nhìn nhị tiểu thư nảy sinh ác độc.



Ngọc Như không biết đại tiểu thư rốt cuộc là làm sao vậy, nàng chỉ là hạ nhân, chỉ biết trung thành với chủ tử của mình, chủ tử sai mình làm cái gì mình liền phải tận tâm tận lực đi làm cái đó, vì thế ngày đại công tử tổ chức yến hội tại phủ, Ngọc Như nghe theo phân phó của Thẩm Thanh Cẩm không chút do dự đem bỏ thêm thuốc vào nước trà đưa cho Trần Miễn cùng Tô Vãn, sau đó, nàng lại dẫn riêng hai người đi tới sương phòng hẻo lánh kia, đem bọn họ tạm thời đánh bất tỉnh……



Thật ra Ngọc Như biết làm như vậy là không đúng, nhưng mà, nàng thật là cũng không thích Tô đại tiểu thư, không chỉ là bởi vì vị Tô tiểu thư kia tính cách không tốt, còn bởi vì……vì chính bản thân Ngọc Như, nàng vẫn luôn trộm thích Thẩm Ngọc Thư.



Cho nên biết rõ mình đã tự tay hủy diệt trong sạch của một người, nhưng Ngọc Như vẫn che lại lương tâm, kết quả…… Cuối cùng lại là chính nàng tự chuốc lấy hậu quả xấu.



Những ngày tháng ở Trấn Quốc Công phủ là những ngày tuyệt vọng, thậm chí Vương thị còn chuyên phái người để ý nàng, sợ nàng tìm chết.



Ở vào mỗi đêm bị tra tấn sống không bằng chết, Ngọc Như đều ở trong lòng khẩn cầu có người có thể cứu nàng, cho dù người kia có cho nàng một đao làm nàng lập tức chết đi, nàng cũng sẽ cảm kích hắn, hơn nữa kiếp sau làm trâu làm ngựa báo đáp hắn.



Mà hiện tại……



Ngọc Như tự do.



Khi Ngọc Như thay trang phục nha hoàn mới tinh, đứng ở hậu viện của Tĩnh Ninh hầu phủ, nàng vẫn như cũ cảm thấy mình còn đang nằm mơ....



Nàng cuối cùng được người cứu ra.



Mà người cứu nàng từ nước sôi lửa bỏng ra, không phải là đại tiểu thư mà một lòng nàng mong muốn, cũng không phải đại công tử mà nàng thầm thích, mà chính là…… Người nàng vẫn luôn không thích, thậm chí chính tay hại nàng ấy, Tô đại tiểu thư.



Thời điểm Ngọc Như được nha hoàn bên người Tô Vãn tên Văn Nguyệt mang lại đây, Tô Vãn đang một mình cực kỳ nhàm chán cắm hoa trong bình.



“Đại tiểu thư, người đã mang đến.”


Nghe Tô Duệ nói, Tô Vãn gật gật đầu.



“Ta lần đầu tiên tới Tấn Vương phủ, ngài bồi ta tùy tiện đi một chút đi, Văn Nguyệt, ngươi không cần đi theo hầu hạ ta.”



Văn Nguyệt một bên nghe được Tô Vãn nói mới từ trạng thái dại ra lấy lại tinh thần, ngơ ngác gật gật đầu.



“Nô tỳ, nô tỳ đã biết.”



Trong viện Vương phủ tuyết đọng tuy rằng đã được dọn qua, nhưng núi giả cùng cây cối ở hậu viện vẫn như cũ tràn đầy một mảnh tuyết trắng.



Tô Duệ sợ Tô Vãn lạnh nên vừa ra khỏi cửa liền đem áo choàng của mình khoác trên vai cô, hai người ở trong vương phủ chậm rãi đi tới, ai cũng không có nói chuyện, trong lòng đều phá lệ an bình..



“Tô Duệ, chàng có nghĩ đến chuyện sau này hay không?”.



Lúc này không có người ngoài, Tô Vãn mới dám gọi thẳng tên Tô Duệ..



Cô không ngại Văn Nguyệt biết Tô tiểu thư cùng Tấn Thân Vương ái muội, nhưng lại không thể để bất kì kẻ nào biết thân phận nhiệm vụ giả của bọn họ……..



Về sau, tương lai……



Tô Duệ ánh mắt từ nơi xa thu hồi lại, trực tiếp dừng ở trên mặt Tô Vãn.



“Nàng chính là sau này của ta, ta chính là tương lai của nàng.”



Nơi nào có nàng nơi đó nhất định có ta, bởi vì nàng ở nơi nào, ta bằng mọi giá sẽ đến nơi đó.



~~~~~



Ư ư ư lãng mạn qué.. Tô tướng quân uy vũ... ♥️ ♥️ ♥️ ♥️ ♥️



Ta nhớ trong boss Sênh ở thế giới Từ tỷ trong thân thể Ngôn Luật, boss Sênh cũng có tỏ tình một câu với Từ tỷ tương tự như này.. Không biết các nàng có ai còn nhớ không.



Boss Sênh nói: "Tương lai của em, chỉ có anh". Đó là câu tỏ tình hay nhất từ trước tới giờ ta biếtt.. Nên nhớ mãi.. Ahihi ♥️♥️♥️



Nhãm hơi nhiều dồi.. Qua chương sau đi nà.. =>>>>>>>>>