Hắc Hóa Đi Bạn Gái Cũ

Chương 139 : Hoán Đổi Thiên Kim (10)

Ngày đăng: 17:22 30/04/20


Edt: Mítt



Cái chết của Tô Ngọc cuối cùng bị phía chính phủ định là do khí than nổ mạnh, Tô Hải Thành đến nhận cũng chỉ là một đống tro cốt không cách nào phân biệt thân phận, đối với cái chết của Tô Ngọc, hắn cũng cũng không có hoài nghi cái gì, nói cho cùng thì cho tới nay Tô Ngọc đều đem bản thân che dấu rất tốt, Tô Hải Thành cũng vẫn luôn cho rằng cháu trai của mình chỉ là một vị bác sĩ y thuật cao thâm mà thôi.



Mà ở nơi Tô Hải Thành chạm không đến, tổng bộ cảnh sát quốc tế, có quan hệ với danh hiệu sát thủ “Bò cạp độc” treo giải thưởng truy nã trong một đêm huỷ bỏ, mà một số tiền thưởng truy nã thì tại ngày hôm đó được chuyển đến một tài khoản bí mật ở Hoa Hạ.



Được rồi, số tiền thưởng này chính là số tiền đầu tiên Tô tướng quân nhà chúng ta ở thế giới này kiếm được..... 1 triệu dola mỹ!



Thì ra mạng của Tô Ngọc chỉ đáng giá nhiêu đây?



Đối với điểm này Tô tướng quân rất bất mãn a!



Trong tay thưởng thức máy truyền tin mã hóa thuận tiện lấy từ trong nhà Tô Ngọc, ánh mắt Tô Duệ lại lóe lóe.....



Hay là mình đem toàn bộ tổ chức sát thủ bắt gọn để lấy tiền thưởng? Hay là dứt khoát thay thế Tô Ngọc gia nhập tổ chức, ở tổ chức nhận nhiệm vụ kiếm tiền?



Này thật là một lựa chọn gian nan mà!



Đối với rối rắm của Tô tướng quân, Tô Vãn chỉ nghĩ nói một câu: tiền thưởng nhận được toàn bộ tịch thu sung công! Không đem tiền giao cho vợ thì không phải nam nhân tốt ~.



“Tài chính trong nhà đương nhiên phải giao cho vợ quản lí rồi.”



Tô Duệ tự nhiên không chút do dự đem tiền thưởng của mình nộp lên trên, mà Tiêu Vân Nghị ở một bên mắt thấy anh trai và chị dâu mình đã ở trên sô pha tính toán cả ngày cuối cùng nhịn không được chần chờ giơ tay lên...



“Anh à, em có thể lên tiếng không?”



Người bị làm lơ cũng chỉ có thể dùng loại biện pháp này tìm kiếm cảm giác tồn tại.



“A?”



Vừa nghe âm thanh Tiêu Vân Nghị, Tô Duệ lập tức ngẩng đầu nhìn hắn một cái...



“Vân Nghị, chú cũng muốn tiền?”



Đối với em trai trên danh nghĩ này, Tô Duệ cũng không chán ghét. Nếu hắn thật sự muốn tiền Tô Duệ cũng sẽ không cự tuyệt.



“Không, không phải!”



Nghe anh trai mình nói, Tiêu Vân Nghị lập tức liều mạng vẫy vẫy tay, sau đó hắn đem điện thọai trong tay mình giơ lên trước mặt Tô Duệ lắc lắc, trên khuôn mặt trẻ con kia hiện ra thần sắc nghiêm túc khó thấy.



“Anh, đạo diễn Tề đã gọi hơn mười cú điện thoại, kêu chúng ta nhanh trở về tiếp tục làm việc, nếu không sẽ thu tiền vi phạm hợp đồng của chúng ta!”
Nếu lúc này Tiêu Vân Nghị không có mình ở bên cạnh cũng có thể tiến vào giới nghệ sĩ, đó chính là số mệnh của hắn.



Mà nếu hắn mất đi cơ hội này cũng không tính là gì, quay xong bộ phim này, Tô Duệ sẽ không tiếp tục làm thế thân nữa. Bọn họ hiện tại không thiếu tiền, về sau còn sẽ có nhiều tiền hơn nữa, hắn vẫn dư sức nuôi đứa em trai này.



Cuối cùng, Tiêu Vân Nghị chỉ có thể nghe lời đóng gói rời đi, thời điểm ở sân bay chia tay, mỗ tham ăn vẫn luôn nghĩ đến trong máy bay có chân gà, chân gà ăn rất ngon, nhưng không tự chủ được vành mắt vẫn đỏ.



Từ nhỏ đến lớn, hắn chưa từng cùng anh trai của mình tách ra.



Anh trai là người thân duy nhất của hắn, hơn nữa từ nhỏ Tiêu Vân Nghị mất đi cha mẹ, trong mắt hắn anh trai không chỉ là anh, mà còn đảm đương chức trách của cha, của mẹ, cực khổ chăm sóc mình, tuy rằng sau này gặp được dưỡng phụ sinh hoạt của hai anh em tốt hơn không ít, nhưng trong lòng Tiêu Vân Nghị địa vị của anh trai vĩnh viễn là không thể thay thế……



Rời khỏi sân bay, nhìn máy bay vừa mới cất cánh giữa không trung kia, Tô Vãn nắm bàn tay to của Tô Duệ.



“Yên tâm đi, cậu ấy sẽ không có việc gì, cậu ấy nên có con đường của mình, chúng ta không thể luôn ở bên cạnh cậu ấy mãi được.”



Tiến vào thế giới nhiệm vụ, tiến vào nhân sinh của người khác, mỗi một nhiệm vụ giả hoặc nhiều hoặc ít sẽ bị tình cảm của nguyên chủ ảnh hưởng.



Anh em Tiêu gia sống nương tựa lẫn nhau, tình cảm anh em thâm hậu làm Tô Duệ nhịn không được mà hâm mộ.



“Đúng vậy, đứa nhỏ này, về sau sẽ…… Thật hạnh phúc.”



Tô Duệ cười nắm chặt bàn tay Tô Vãn.



“Chúng ta trở về đi!”



Hai người gọi xe về tới chung cư, thời điểm lên lầu còn chưa đi đến cửa phòng, thần sắc Tô Duệ liền thay đổi.



Cửa phòng bị người ta mở ra, hiện tại trong phòng có người.



Tô Vãn ở một bên thật rõ ràng cũng cảm giác được một tia dị thường, đi vào cửa "nhà" mình, Tô Vãn do dự một chút, vẫn chậm rãi đẩy cửa phòng, trên so pha đối diện cửa, một thân ảnh cao lớn uy nghiêm.



Nhìn thấy Tô Vãn, ánh mắt người kia ngưng một chút, trên mặt hiện lên một tia giận dữ.



“Ba ba, ba đã đến rồi.”



Tô Vãn còn chưa có vào cửa, liền thấp giọng mở miệng gọi một tiếng.



Trong phòng, không phải người khác, đúng là ba của Tô Vãn, Tô Hải Thành.



~~~~~~~~~