Hắc Hóa Đi Bạn Gái Cũ
Chương 157 : Hoán Đổi Thiên Kim (28)
Ngày đăng: 17:22 30/04/20
Edt: Mítt
~~~~~~~~
Trong tầng hầm ngầm tối tăm, khắp nơi tràn ngập mùi máu tươi.
Tưởng Du dần dần khôi phục ý thức, cô run rẩy mở to mắt, đập vào mắt lại là đôi mắt đỏ như máu của Ôn Văn Hạo.
“Ôn lão sư, Văn Hạo, anh…… anh làm cái gì vậy?”
Tưởng Du theo bản năng giãy giụa, lúc này cô mới phát hiện cả người mình bị trói bằng dây thừng ở trên ghế, bởi vì cô giãy giụa có chút kịch liệt, toàn bộ chiếc ghế ngã trên mặt đất, mà đầu cô cũng cùng mặt đất tiếp xúc thân mật, chất lỏng nhớm nháp dính đầy trên sườn mặt Tưởng Du, chất lỏng màu đỏ lạnh băng mà sền sệt.
Đây là…… máu.
“A!”
Tưởng Du hét to một tiếng, cả khuôn mặt đều trở nên trắng bệch.
“Hoảng cái gì?”
Thanh âm Ôn Văn Hạo trầm thấp khàn khàn.
“Đây đều là máu của tôi.”
Ôn Văn Hạo vừa nói, một bên động tác quái dị ngồi xổm xuống, dùng ngón tay nhéo cằm Tưởng Du, để cô ta đối diện với mình.
Lúc này Tưởng Du mới phát hiện thân trên của Ôn Văn Hạo tuy rằng vẫn mặc sơ mi trắng sạch sẽ như cũ, nhưng nửa thân dưới của hắn lại sớm bị máu tươi nhiễm đỏ.
“Anh……”
Đôi mắt Tưởng Du đột nhiên trợn to, đôi môi trắng bệch đang không ngừng run rẩy.
“Đều là vì cô đó.”
Giọng nói của Ôn Văn Hạo quỷ dị.
“Cô không phải muốn tính kế Tô Vãn sao? Vừa rồi mê dược tôi cho cô dùng chính là do cô chuẩn bị cho Tô Vãn, còn có……”
Ngón tay Ôn Văn Hạo không tự chủ được dùng sức đem cằm của Tưởng Du niết đến biến dạng.
“Còn có những đạo cụ trong tầng hầm ngầm này, tôi cảm thấy cô cũng sẽ thích, cô nhất định sẽ thích.”
Tô Vãn từ trước đến nay đều cảm thấy không thẹn với lương tâm, cô sẽ không giống như Tưởng Du vừa làm chuyện gì đó vừa nghĩ mình bị ép buộc, mình vô tội, mình là bất đắc dĩ, người khác không thể không tha thứ cho mình!
Những cái đó, bất quá đều là giả yếu đuối lừa mình dối người mà thôi.
Nhìn thấy ánh mắt Tô Vãn vẫn nghiêm túc mà sáng ngời như cũ, cuối cùng Tô Duệ cũng yên lòng, mấy ngày nay hắn thấy Tô Vãn vẫn luôn chẳng phân biệt ngày đêm chiếu cố Văn Thù, hắn sợ trong lòng cô sẽ bởi vì thế giới này mà lưu lại bóng ma không tốt, cũng may tâm Tô Vãn vẫn giống trước đây, thời điểm nên tàn nhẫn tuyệt không mềm lòng.
“Như vậy, chúng ta khi nào rời đi?"
Từ khi Tưởng Du giết Ôn Văn Hạo rồi bị truy nã, Tô Duệ đã bị nhắc nhở nhiệm vụ thất bại, điều này cũng chứng tỏ nhiệm vụ Tô Vãn thành công.
Dựa theo ý tưởng của Tô Duệ, hắn sẽ đem cổ phần của mình trong công ty đều đưa cho Tô gia, sau đó cầu hôn với Tô Vãn, như vậy là không còn gì tiếc nuối khi rời khỏi thế giới này.
Nói cho cùng lấy tuổi tác của Tô Vãn ở thế giới này, cũng chỉ có thể làm được như vậy, kết hôn?
Kia sẽ là chuyện rất nhiều năm sau đó.
Mà ở trong thế giới này, gặp nữ nhân điên Tưởng Du kia, Tô tướng quân đã ở chỗ này ngốc đủ rồi, quả thực không muốn ở chỗ này ngốc thêm một phút đồng hồ nào nữa có được không?
Nhưng, Tô Vãn hình như cũng không muốn lập tức rời khỏi thế giới này.
Nghe Tô Duệ hỏi, cô đứng dậy sửa chăn cho Văn Thù trên giường bệnh, sau đó mới quay đầu cười tủm tỉm nhìn Tô Duệ.
“Vừa rồi không phải đã nói rồi sao? Em nha, chính là một đại ác nhân.”
Nói như vậy, tươi cười trên mặt Tô Vãn trở nên có chút thần bí..
“Tô Duệ, anh biết Tưởng Du ở đâu không?”
Tưởng Du?
Tô Duệ nhíu nhíu mày, nữ nhân kia vậy mà có thể trốn, cảnh sát đến bây giờ chưa bắt được cô ta.
“Ngày mai đi với em đến nơi này, chúng ta nhìn xem Tưởng Du đang làm gì.”
Nghe Tô Vãn nói như vậy, Tô Duệ không tự chủ được gật gật đầu, ngày mai? Cuộc sống này, chẳng lẽ là……
~~~~~~~~~~
Hồi hộpppp