Hắc Hóa Đi Bạn Gái Cũ

Chương 159 : Hậu Cung Thánh Mẫu Truyện (1)

Ngày đăng: 17:22 30/04/20


Edt: Mítt



~~~~~~~



“Tô Tiểu Vãn, cứu mạng!”



Tô Vãn mới từ khoang chấp hành số 2 đi ra, đang chuẩn bị tra một chút danh sách nhiệm vụ, cửa phòng của khoang chấp hành số 2 lại đột nhiên bị người từ bên ngoài đẩy ra, Đinh Giai Giai hấp tấp chạy vào, không quan tâm nhắm thẳng vào trong ngực Tô Vãn mà chạy, may mắn Tô Vãn né tránh mau, mới làm Đinh Giai Giai ủi vào khoảng không.



“Tô Tiểu Vãn, Vãn Vãn.”



Đinh Giai Giai vẻ mặt ủy khuất nhìn Tô Vãn, từ lần trước sau khi phát hiện Tô Vãn cũng sẽ cười, Đinh Giai Giai cảm thấy mình cần phải cùng đồng chí Tô Tiểu Vãn tạo quan hệ tốt, xúc tiến một chút tình hữu nghị giữa các đồng sự.



“Cô có việc?”



Đối mặt với sự nhiệt tình thình lình của Đinh Giai Giai, xin thứ cho Tô Vãn vô năng tiếp nhận.



“Vãn Vãn.”



Đinh Giai Giai đưa ra khuôn mặt loli đáng thương hề hề nhìn Tô Vãn...



“Cô phải cứu tôi, chỉ có cô mới có thể giúp tôi.”



Quả nhiên vô sự hiến ân cần, tất có sở cầu.



“Chuyện gì?”



Tô Vãn tuy rằng không quá quen thuộc với người trong cùng bộ môn, nhưng trên thực tế tính cách của cô cũng không quá cao lãnh.



“Giúp tôi qua cái nhiệm vụ này đi.”



Đinh Giai Giai mở ra máy truyền tin của mình trực tiếp bấm ra một cái nhiệm vụ.



“Nhiệm vụ này bổn bảo bảo qua ba lần! Ba lần đó! Tô Tiểu Vãn có biết không? Đây là nữ chủ mà tôi thấy khó thu phục nhất! Cầu cô giúp tôi đem cô ta diệt đi, không, cô giúp tôi độ hóa cô ta đi! Bổn bảo bảo đã sử dụng hết mọi cách, đoạt nam nhân của cô ta, hại chết lam nhan tri kỷ của cô ta, đờ mờ, cuối cùng cô ta vậy mà còn đuổi theo chắn dao nhỏ cho tôi! Tôi thật sự say, tôi thật sợ tôi tiếp tục làm nhiệm vụ này thì sẽ có một ngày bị cô ta độ hóa mất.”



Ách.



Nghe Đinh Giai Giai nói, trên mặt Tô Vãn cũng hiện lên một tia nghiền ngẫm.



Có thể đem Đinh Giai Giai bức thành như vậy, nữ chủ đại nhân phải có bao nhiêu cường đại a?



Hào quang thánh mẫu của cô ta tuyệt đối là level MAX~



“Tô Tiểu Vãn, Vãn Vãn, cô đáp ứng tôi đi!”



Đinh Giai Giai thấy Tô Vãn hình như có chút suy nghĩ, lập tức chớp mắt to đáng thương hề hề nhìn cô.



“Được rồi, đem nhiệm vụ truyền cho tôi, tôi xem một chút, nếu có thân phận thích hợp, tôi tiếp.”



“Có có có, tuyệt đối có nhân vật thích hợp với cô!”..



Thấy Tô Vãn đáp ứng, Đinh Giai Giai lập tức kích động đem tư liệu nhiệm vụ truyền tới máy truyền tin của Tô Vãn.



Đối với yêu cầu làm nhiệm vụ của Tô Vãn, Đinh Giai Giai cũng rất rõ ràng....



Thứ nhất, thân phận nhân vật cần phải là bạn gái cũ.



Thứ hai, trước khi tiến vào nhiệm vụ, nhân vật trong nguyên thế giới không thể cùng bất kì kẻ nào có quan hệ thân mật.



Yêu cầu như vậy Đinh Giai Giai xem ra rất khó, nhưng mà cũng may trong thế giới này vừa lúc có một nhân vật hoàn toàn phù hợp với hai điểm này.



Xem đại khái cốt truyện một chút, Tô Vãn gật gật đầu.




Đông Phương Ly là con trai của hoàng huynh tiên đế, cũng là đường huynh* của đương triều bệ hạ, hắn bề ngoài nhìn như phong lưu ăn chơi trác táng, trên thực tế dã tâm cực lớn, một lòng muốn mưu đoạt ngôi vị hoàng đế, Đông Phương Ly thừa dịp Ngôn Vũ Khuynh thất sủng mà tiếp cận nàng ta, lấy tình cảm làm mồi, chậm rãi công lược tâm của Ngôn Vũ Khuynh, chờ đến khi nàng ta đối với mình khăng khăng một mực sau đó liền bắt đầu sai khiến Ngôn Vũ Khuynh ở trong thức ăn của bệ hạ hạ độc.



*Đường huynh: Anh họ



Ngôn Vũ Khuynh lúc này bởi vì không được sủng ái, bên người nàng ta tự nhiên cũng không có tai mắt nào, điều này cũng trở thành cơ hội tốt nhất để nàng ta động thủ..



Ít ngày sau, Đông Phương Diệu bị trúng độc hôn mê, tất cả chứng cứ đều chỉ về phía Ngôn Vũ Nặc là hung thủ độc sát bệ hạ!



Ngôn Vũ Nặc bị hãm hại giam vào thiên lao chờ ngày bị chém đầu, lúc này Ngôn Vũ Khuynh cuối cùng nhịn không được đến trước đại lao đối với nàng diễu võ dương oai.



Mà cùng thời gian đó, Đông Phương Ly thừa dịp thời điểm Đông Phương Diệu trúng độc có âm mưu phát động triều biến, ở thời điểm mấu chốt, Lục Mục Tuần lấy thân thử độc, thành công cứu Đông Phương Diệu tỉnh lại, mà Thẩm Thịnh Bắc lúc này cũng mang theo tinh binh thị vệ tiến đến cứu giá, Đông Phương Ly cung biến thất bại bị nhốt vào thiên lao.



Ngôn Vũ Nặc được rửa oan ra khỏi ngục, sau khi nàng ra khỏi thiên lao, Đông Phương Diệu luận công ban thưởng, ban hôn cho Thẩm Thịnh Bắc và Ngôn Vũ Nặc, mà lúc này Ngôn Vũ Nặc bởi vì ở nghe nói Ngôn Vũ Khuynh ở thiên lao sám hối lại nhìn thấy tình cảnh cùa nàng ta chật vật, Ngôn Vũ Nặc lại lần nữa động lòng trắc ẩn ở trước mặt Đông Phương Diệu cầu tình cho Ngôn Vũ Khuynh ( thánh mẫu đại nhân ngươi quá đủ rồi), nể mặt Ngôn Vũ Nặc, Đông Phương Diệu cũng lại lần nữa khai ân đặc xá tử tội cho Ngôn Vũ Khuynh, chỉ là đem nàng ta từ sung quân đến chùa miếu tu hành đến cuối đời.



Ở ngày Ngôn Vũ Khuynh ra khỏi đại lao rời kinh, Ngôn Vũ Nặc tự mình ở bên ngoài kinh thành đưa tiễn nàng ta, vốn tưởng rằng hai tỷ muội lưu luyến chia tay, ai biết được Ngôn Vũ Khuynh đã sớm mất đi lý trí lâm vào trạng thái điên cuồng đột nhiên từ cổ tay áo rút ra một cây chủy thủ hướng phía ngực Ngôn Vũ Nặc đâm qua, tình trạng nghìn cân treo sợi tóc, Thẩm Thịnh Bắc quay người đem Ngôn Vũ Nặc ôm ở trong lòng ngực mình, vì nàng chắn một dao trí mạng.



Xong việc, Ngôn Vũ Khuynh tự sát mà chết, mà Thẩm Thịnh Bắc trọng thương tuy rằng được Lục Mục Tuần cứu kịp thời, nhưng cả đời này của hắn không bao giờ có thể luyện võ cầm binh.



Cốt truyện đến đây kết thúc —— Thẩm Thịnh Bắc từ quan, mang theo Ngôn Vũ Nặc về quê của nàng ở Tấn Châu, hai người trải qua ngày tháng sinh hoạt nam cày nữ dệt hạnh phúc ~



Đây là cái gọi là kết cục đại đoàn viên?



Đại đoàn viên em gái ngươi a ~



Trước không nói quá trình Ngôn thánh mẫu ở hậu cung thăng chức nhờ rất nhiều pháo hôi là các cung nữ và nội thị vô tội, liền nói đến hai nam nhân là Thẩm Thịnh Bắc và Lục Mục Tuần, một người vì nàng tự mình hại mình dùng thân thể chính mình thử độc, một đại ngự y trẻ tuổi đầy hứa hẹn tiền đồ vô lượng cuối cùng lại biến thành ma ốm không thuốc trị, mà một người khác vốn nên là Đại tướng quân thống lĩnh ngàn quân đền đáp quốc gia, cuối cùng lại bởi vì nàng trở thành tên tàn tật không thể cầm binh.



Nữ chủ đại nhân cô lòng dạ thiên hạ, cô tâm địa từ bi, cô phổ độ chúng sinh, cô không hố người khác, cô chuyên hố nam nhân của mình a....~~~~



Tô Vãn dưới đáy lòng vì nam chủ cùng nam phụ thắp vài ngọn nến, trong lòng lại nhịn không được nói thầm, trong thế giới này muốn nói đến nam phụ thâm tình phải đề cập tới Lục Mục Tuần và Đông Phương Diệu.



Nếu Tô Duệ tiến vào thế giới nhiệm vụ này, thân phận của hắn sẽ là cái gì?



Nếu là Lục Mục Tuần cũng thôi đi, nếu là Đông Phương Diệu có ba ngàn giai lệ…… Hừ hừ hừ.



Tô tướng quân, ngươi có cảm giác được đáy lòng dày đặc ác ý đến từ vợ của ngươi hay không?



[Edt: Tội cho anh, thế giới này anh thảm rồi Tô tướng quân ạ, mọi người có đoán được Tô tướng quân nhà chúng ta là ai chưa...:v]



~~~~~~



Happy new year....



Cuối năm dồi, ta xin chúc mọi người có một năm mới dồi dào sức khỏe, thanh xuân vui vẻ....càng ngày càng xinh hơn, làm được những điều mình muốn.... V. V. V =))))



Luôn ủng hộ truyện của ta nhé... ♥️ ♥️ ♥️



Thật ra giờ phút cuối năm này, không có gì ý nghĩa hơn 1 câu chúc "Năm Mới Vui Vẻ"..



Lì xì của ta tuy không nhiều lắm, nhưng ta cũng đã cố gắng hết sức để chuẩn bị cho mọi người ròii... Ahihi,,..



Do 2 ngày nay nhà ta dọn dẹp cúng kiến nhiều lắm, nên ta thất hứa, bạo không được nhiều. Mọi người đừng giận taaa..ta edit được mấy chương rồi, nhưng không có thời gian soát lỗi nên chưa đăng lên được. Tạm trước 1c này cho mọi người. Mai ta sẽ tranh thủ đăng những chương còn lại...:3



Đừng giựn ta nhaaa ~~~~~



Năm Mới Dui Dẻ ♥️♥️♥️🎉🎉🎉🎉🎉🎉🎉🎉🎉🎉🎉🎉🎉🎉



~~~~



À mà cổ đại này, lúc nói tới chị Vãn thì ta để là"cô", còn xưng về mấy nhân vật nữ khác ta để "nàng", lúc người khác nói về chị Vãn thì ta vẫn để "nàng" nhé. Không biết ta nói vậy các nàng có hiểu không nữa.. Hơi rối.. Mà đọc xíu là hiểu ý ta hà... Êu thươngg♥️♥️♥️♥️♥️♥️