Hắc Hóa Đi Bạn Gái Cũ

Chương 165 : Hậu Cung Thánh Mẫu Truyện (7)

Ngày đăng: 17:22 30/04/20


Edt: Mítt (ta mới đổi tên =]])



~~~~~~~~~~~~~~



Ban đêm, ánh trăng sáng tỏ.



Tô Vãn ngồi ở trong phòng đơn sơ nhỏ hẹp khắp nơi gió lùa mà Bạch ma ma vì mình chuẩn bị, nhàm chán nhìn xuyên qua cửa sổ rách tung tóe, đếm ngôi sao trên bầu trời.



Vừa mới đếm tới một trăm linh một, cửa gỗ bị tàn phá kia đột nhiên bị một trận gió thổi mở ra, sau đó một thân ảnh thon dài liền quỷ mị xuất hiện ở trước mặt Tô Vãn.



Nhìn Tô Duệ một thân thường phục đột nhiên xuất hiện trước mắt, Tô Vãn đứng dậy, hướng về phía hắn cười cười.



“Tới rồi?”



“Ừ.”



Tô Duệ nhìn chăm chú vào Tô Vãn đồng thời cũng đánh giá tất cả trong phòng.



“Nơi này, con người làm sao có thể ở được?”



Hắn gắt gao nhăn mày lại, đáy mắt lạnh lẽo chợt lóe qua.



“Này chỉ là bề ngoài để cho Ngôn Vũ Nặc xem, ai nói ta muốn ở nơi này?”



Tô Vãn hướng về phía Tô Duệ giơ mi.



“Chẳng lẽ chàng không muốn ngủ với ta? Hay là…… chàng tính triệu một phi tần nào đến Càn Khôn Cung thị tẩm sao?”



“Không thể nào, ta đương nhiên là muốn ngủ với vợ mình rồi, ừm, thời gian cũng không còn sớm, ta……”



“Chàng không phải còn chưa có ăn cơm sao?”



Tô Vãn đánh gãy lời nói Tô Duệ, buổi sáng thời điểm Uông Ý rời đi Tô Vãn đã dặn riêng hắn để hắn chuyển lời đến bệ hạ, buổi tối trước khi đến đây không cần ăn bữa tối.



Mà Tô Duệ tự nhiên cũng dựa theo lời Tô Vãn mà làm, nghe Tô Vãn nói, hắn theo bản năng sờ sờ bụng mình.



“Ta chưa ăn cơm, Tiểu Vãn nàng bồi ta ăn chút gì đi?”



“Còn có rất nhiều thời gian, hiện tại chàng phải giúp ta làm một chuyện.”



Tô Vãn từ trên giường gỗ nhỏ hẹp của mình cầm lấy một bộ y phục cũ của thái giám.



“Chàng trước tiên đổi quần áo, sau đó giúp ta làm việc một chút, nếu làm tốt, buổi tối ta tự mình xuống bếp làm món ăn ngon cho chàng.”



Vậy mà còn có này đãi ngộ nha?




“Tô Duệ, chàng, chàng bồi ta ngủ?”



Nghe vợ mình đáng thương hề hề mời gọi, hô hấp Tô Duệ trầm xuống, giơ tay lại lần nữa đem Tô Vãn cuốn tới tận cùng bên trong giường.



“Tô Tiểu Vãn! Nàng đi ngủ cho ta!”



“A, vậy chàng cũng ngủ sớm một chút, đừng làm bản thân mệt quá.”



Tô Vãn nhìn thấy Tô Duệ kiên quyết như vậy, đành phải tự mình ngoan ngoãn nằm trong một góc nhắm hai mắt lại, đêm qua thân thể này chịu tội cả đêm, hôm nay cuối cùng có thể ngủ ngon, Tô Vãn không bao lâu liền tiến vào mộng đẹp.



Thấy Tô Vãn ngủ rồi, Tô Duệ lúc này mới an tâm nhắm mắt lại điều trị nội tức, không bao lâu trên người liền đổ đầy mồ hôi...



Tô Tiểu Vãn, nàng cuối cùng đùa giỡn trong canh không ít nha!



Tô tướng quân bắt đầu có chút hối hận vừa rồi mình cự tuyệt Tô Vãn quá dứt khoát, nhưng mà lại lần nữa mở mắt ra, nhìn thấy gương mặt đang ngủ hết sức an tâm điềm tĩnh trên giường kia, ánh mắt Tô Duệ lại không tự chủ được nhu hòa xuống.



Bỏ đi, còn không phải là điều tức cả đêm sao? Cũng không phải chuyện gì lớn, chỉ cần nàng về sau đừng động một chút là lấy chuyện thẻ bài ra nói chuyện là tốt rồi.



Nghĩ như vậy Tô Duệ lại lần nữa nhắm mắt vận công.



Đêm khuya, ánh nến trong tẩm cung lúc sáng lúc tối, ở thời điểm Tô Duệ chuyên tâm vận công, Tô Vãn bên trong giường không biết đã tỉnh lại từ khi nào.



Một đôi con ngươi trong suốt nhìn chằm chằm bóng dáng Tô Duệ, nhìn nhìn, Tô Vãn không tự chủ được cong cong khóe môi, lại lần nữa nhắm mắt an ổn ngủ...



Trên thế giới này, có chàng thật tốt.



Trước khi gặp được Tô Duệ, cô vẫn luôn cảm thấy một mình mình cho dù thế nào cũng không sao cả.



Nhưng sau khi gặp được Tô Duệ, Tô Vãn càng ngày càng cảm thấy mình không thể rời khỏi hắn.



Cô không dám tưởng tượng thế giới không có Tô Duệ sẽ là bộ dáng gì.



Nói Tô Vãn là nghịch lân của Tô tướng quân, Tô Duệ cũng đồng dạng là vùng cấm không thể chạm tới của Tô Tiểu Vãn...



Nam nhân của cô chỉ có thể để một mình cô lăn lộn, những người khác, nghĩ cũng đừng nghĩ.



~~~~~~~~



Tén tèn, ta khai trương lại rồi đây.. Trước 3c, chiều tối sẽ có tiếp nhá....



Áhihi ta mới đổi tên cho nó ngắn gọn nà.. Năm mới đổi tên mới =]]]]



:3:3:3