Hắc Hóa Đi Bạn Gái Cũ
Chương 187 : Kiều Thê Hàng Tỉ Mang Con Chạy (3)
Ngày đăng: 17:22 30/04/20
Edt: Mítt
~~~~~~~
Bởi vì Tô Kiến Quân cùng Lý Mỹ Quyên bị Tiểu Thiên Thiên tìm người thiết kế đánh cược hố một số tiền lớn, hiện tại hai vợ chồng còn thiếu không ít nợ cờ bạc, cho nên hiện tại một nhà ba người cũng không dám trở về cái căn phòng nhỏ đã thuê kia, chỉ có thể tránh ở một quán trọ nhỏ dơ loạn.
Hiện giờ khoa học kỹ thuật phát triển như thế, chỉ cần trên người bạn mang theo thiết bị điện tử, sẽ rất dễ dàng bị kẻ thù hoặc là chủ nợ tìm được, mà vì tránh cho chuyện như vậy phát sinh, trên người một nhà ba người Tô gia đến cái chip điện tử hoặc di động cũng cũng không mang.
Phòng không có cửa sổ, trong phòng lại tràn ngập hương vị khó ngửi.
Tô Vãn đi nhiều thế giới như vậy vẫn là lần đầu tiên gặp được cha mẹ tham tài đến mức này, nghe Tô Vãn nói có biện pháp trở lại Đỗ gia, vừa rồi còn mặt đỏ tai hồng vung tay đánh nhau, hiện tại hai người đã ngồi xổm trong một góc bắt đầu nghiên cứu thiết kế “cuộc sống phú quý” về sau, làm cha mẹ làm thành cái dạng này, quả thực chính là phản diện kinh điển trong sách giáo khoa.
Ở thời điểm hai người mặc sức đắm chìm trong sự tưởng tượng cuộc sống tương lai đầy tốt đẹp, Tô Vãn lặng lẽ ra khỏi phòng.
Rời khỏi quán trọ, đi ở trên đường cái rộng lớn, lúc này Tô Vãn mới hít một hơi thật sâu, may mắn, bên ngoài không khí cũng đủ mới mẻ.
Đường phố xa lạ, nơi nơi đều là ô tô điện tử công nghệ cao, thời đại này thật ra rất bảo vệ môi trường, tất cả nguồn năng lượng đều được sử dụng tuần hoàn.
Tô Vãn một mình ở bên đường xoay chuyển, thuận tay mua ba phần cơm hộp cho bữa tối đơn giản lại tiện nghi, nhưng thời điểm cô lại trở lại căn phòng nhỏ, Tô Kiến Quân cùng Lý Mỹ Quyên đã sớm không biết tung tích, trong phòng đồ vật vô cùng hỗn loạn, ở trên cái ghế bị ngã xuống đất, có một tờ giấy viết chữ qua loa, Tô Vãn cầm lấy tờ giấy kia nhìn nhìn, đó là của những người đòi nợ trước khi đi lưu lại, đại khái là nói bọn họ đem Tô Kiến Quân cùng Lý Mỹ Quyên mang đi, nếu người thân của hai người muốn chuộc bọn họ ra thì ít nhất phải đem tiền lãi tháng này là 10 vạn đến chuộc.
Được rồi, đầu năm nay tiền thật sự dễ kiếm lắm sao? Lãi một tháng mười vạn?
Tô Vãn đem tờ giấy ném qua một bên, vẻ mặt phiền muộn nhìn ba phần bữa tối mình đã mua ——
Thật là lãng phí, cô mua nhiều hai phần!
Những người trong giới thượng lưu Yến Kinh đều biết Đỗ đại thiếu là một nam nhân có chỉ số thông minh cao còn EQ lại thấp đến nghiêm trọng, nhớ trước đây hắn từ bỏ thương trường đi làm nghiên cứu, Đỗ lão gia cùng Đỗ phu nhân chỉ đưa ra một yêu cầu, chính là để hắn lập tức kết hôn sau đó sinh cho cho bọn họ một đứa cháu đích tôn hoặc là cháu gái, như vậy hai người sẽ không can thiệp vào cuộc sống của hắn nữa.
Sau đó không lâu, Đỗ Hàm liền ôm một cô bé tới trước mặt hai người, còn mang thêm một bản xét nghiệm ADN, chứng minh đứa bé này là con gái ruột của hắn.
Đứa bé gái kia tự nhiên chính là con gái của Đỗ Hàm tên gọi Đỗ Vũ, không có ai biết mẹ của cô bé là ai, rất nhiều người đều suy đoán cô bé kia là do Đỗ Hàm tìm người đẻ thuê, mà trên thực tế đứa bé này thật là một đứa trẻ được sinh ra từ ống nghiệm, lấy t*ng trùng của cha xác thật chính là Đỗ Hàm, mà trứng của mẹ lại từ người đã mất……
Thật ra chuyện này chỉ có Đỗ Hàm trong lòng hiểu rõ, năm đó thời điểm hắn quyết định sinh đứa bé từ ống nghiệm đã lựa chọn riêng một vị thiếu nữ bởi vì ngoài ý muốn mà qua đời đóng băng trứng, như vậy để tránh cho một ngày kia sẽ bởi vì gặp được mẹ của đứa nhỏ mà tạo thành bất kì cục diện xấu hổ phức tạp nào.
Khi đó Đỗ Hàm cũng không nghĩ tới một ngày nào đó Đỗ Vũ cũng sẽ rời khỏi mình, Đỗ Hàm là một người vô cùng nghiêm túc và hướng nội, hắn dành cho con gái duy nhất của mình vô tận cưng chiều, nhưng Đỗ Vũ ở năm bốn tuổi lại bởi vì ngoài ý muốn trượt chân mà chết non.
Từ lúc đó về sau Đỗ Hàm càng thêm phong bế chính mình, hắn nghĩ mọi cách làm Đỗ Vũ “Sống lại”, thậm chí còn chế tạo ra một người máy công nghệ cao, có được siêu cấp trí tuệ nhân tạo “Đỗ Vũ”, người máy này có khuôn mặt rất giống với Đỗ Hàm, số tuổi đều dựa theo tuổi tác của Đỗ Vũ mà tính.
Đối với ca ca điên cuồng như vậy, Đỗ Thần cũng chỉ có thể cảm thán thế sự vô thường, mà đối với người máy “Đỗ Vũ”, Đỗ Thần cũng không tiếp nhận được.
Ở Đỗ gia có rất nhiều người máy trí năng làm người hầu, trong mắt Đỗ Thần máy móc trước sau chỉ là máy móc, cho dù cô bé có trí năng cao thì cũng vĩnh viễn sẽ không thể trở thành nhân loại chân chính.
Ở thời điểm tất cả mọi người bài xích “Đỗ Vũ”, Lăng Thất Nguyệt lại rất thích “cô bé”, có lẽ là bởi vì duyên cớ đã từng làm một người mẹ đơn thân, Lăng Thất Nguyệt có thể lý giải cảm nhận của Đỗ Hàm, hai người trong quá trình chậm rãi tiếp xúc trở thành bạn tốt, Đỗ Hàm ba mươi tuổi đầu chưa bao giờ nói đến chuyện tình yêu cũng chưa từng động tâm, vào lúc này cũng lặng lẽ động tâm với Lăng Thất Nguyệt.
Đáng tiếc, hắn chú định chỉ có thể làm một người bảo hộ thầm lặng mà thôi……
~~~~~~~~
Chương này thật sự có nhiều chỗ ta rất không hiểu nên edit hơi rối, không mượt lắm. Mọi người thông cảm ~~~~