Hắc Hóa Đi Bạn Gái Cũ

Chương 204 : Kiều Thê Hàng Tỉ Mang Con Chạy (20)

Ngày đăng: 17:23 30/04/20


Edt: Mítt



~~~~~~~



Thời tiết tháng tám, cực kì khốc liệt.



Thời điểm Tô Vãn vừa tắm nước lạnh thay một thân quần áo mát lạnh từ trên lầu đi xuống, liền nhìn thấy Lăng Lệ một mình ngồi ở trên sô pha chơi máy tính.



Đúng rồi, hiện tại Tô Tiểu Tô ngày ngày đều đến công ty Tô Duệ cọ ăn cọ uống, Lăng Thất Nguyệt cũng không biết đang vội cái gì, trong nhà đại đa số thời gian đều chỉ có Tô Vãn cùng Lăng Lệ.



Từ tủ lạnh cầm hai lon nước có ga, Tô Vãn tự mình mở ra một lon, một lon khác trực tiếp đưa tới trước mặt Lăng Lệ.



"Muốn uống không?"



Lăng Lệ nghe tiếng Tô Vãn tựa hồ ngẩn người một chút, nó ngẩng đầu liếc mắt nhìn Tô Vãn một cái, sau đó cau lại đôi lông mày, vẻ mặt phiền não nhìn màn hình máy tính của mình.



Tô Vãn:......



Đây là phản ứng gì?



Ta chiêu đãi mi như vậy mi không thích à?



"Không uống cũng được."



Tô Vãn bĩu môi, cô còn không keo kiệt đến mức cùng một đứa trẻ so đo, cho dù đứa nhỏ này so với người lớn còn thành thục hơn.



"Dì Tô."



Lúc này, Lăng Lệ lại đột nhiên nâng mi mắt, một đôi mắt to lập loè không chớp nhìn Tô Vãn: "Dì có thể giúp con một việc không?"



"Cái gì?"



Tô Vãn tò mò nhìn Lăng Lệ, tiểu gia hỏa này rất ít chủ động nói chuyện với mình.



"Đây."



Lăng Lệ giơ tay, hình ảnh trong máy tính lập tức xuất hiện ở giữa không trung, thành ảnh 3D, hiệu quả rất cao.



Đây là.......



Tô Vãn có chút ngốc, bởi vì xuất hiện ở trước mặt cô là hình ảnh 3D của ba thiếu nữ, hơn nữa mỗi người đều nhiều ít rất giống với bộ dáng thân thể của cô hiện tại.



"Con muốn làm gì?"



Tô Vãn thu hồi đáy mắt ngạc nhiên, rất có hứng thú nhìn Lăng Lệ.



"Người có thể đoán được, dì Tô người thông minh như vậy mà." Lăng Lệ lại đột nhiên bắt đầu đánh thái cực với Tô Vãn.



"Được rồi."



Tô Vãn bĩu môi: "Còn không phải là tìm cho Đỗ Thần một tiểu tình nhân sao? Con sẽ không thật sự tính tìm mẹ kế cho mình chứ?"
"Thiên Thiên thật thích dì Tô, nhưng mà dì Tô nói người chỉ thích bác hai."



Đỗ Thần:......



Nói tốt là cha con liền tâm đâu, hả?



"Xì."



Tô Vãn ở một bên nhịn không được cười cười.



"Thiên Thiên, con nghịch ngợm."



"A?"



Lăng Lệ quay đầu lại nhìn nhìn Tô Vãn: "Chẳng lẽ dì không thích bác hai sao?"



"Sao lại không thích, ta rất thích rất thích hắn."



Tô Vãn vẻ mặt hạnh phúc nói, nụ cười hạnh phúc kia làm đau đôi mắt Đỗ Thần, hắn nhịn không được đứng dậy, giơ tay muốn nắm tay Tô Vãn, lại bị Tô Vãn nhẹ nhàng né tránh.



"Em chồng à, chú làm cái gì vậy?"



"Tiểu Vãn, anh có lời muốn nói với em."



Đỗ Thần áp táo bạo nơi đáy lòng xuống, ánh mắt bình tĩnh nhìn Tô Vãn, hắn cảm thấy mình sắp nhịn không nổi nữa.



"Vậy chú nói đi, tôi chăm chú lắng nghe."



Tô Vãn ở trên sô pha thay đổi tư thế, vẫn như cũ ngầm đề phòng động tác Đỗ Thần.



"Đi ra ngoài nói."



Đỗ Thần cảm giác được Tô Vãn đề phòng, hắn nhịn không được lui ra phía sau một bước.



"Anh đến hoa viên chờ em."



Nói xong Đỗ Thần xoay người hướng phía ngoài mà đi.



Nhìn hắn mở cửa rời đi, ánh mắt Lăng Lệ lóe lóe, biểu tình có chút phức tạp nhìn Tô Vãn.



"Lão ba con hình như thật sự đối với người dư tình chưa dứt, người sẽ không thật sự làm mẹ kế con chứ?"



"Con nít thì biết cái gì."



Tô Vãn giơ tay đánh đánh tóc mái trên trán Lăng Lệ.



"Nói với con bao nhiêu lần, phải kêu ta là bác hai gái, cho dù con cảm thấy ta không xứng với bác hai con, ta cũng là bác hai gái của con, cả đời cũng vậy."



~~~~~~