Hắc Hóa Đi Bạn Gái Cũ

Chương 215 : Thuật Sĩ Mạnh Nhất (8)

Ngày đăng: 17:23 30/04/20


Edt: Mítt



~~~~~~~~



Từ Nam Thành đến Mao Sơn phương tiện giao thông nhanh nhất tự nhiên chính là ngồi máy bay, nhưng lão quỷ lại thuê một chiếc xe.



Không sai, quỷ tuy rằng có linh lực, nhưng linh lực không thể dùng loạn, ngày đi nghìn dặm gì đó, lấy tu vi lão quỷ có lẽ có thể làm được, nhưng loại hành vi phá sản này hắn sẽ không làm.



Mà máy bay thì sao? Nghĩ cũng đừng nghĩ, cái quỷ gì chuyến bay chuyện xưa đều là gạt người, lực lượng linh hồn của quỷ, giống như là một từ trường nào đó, nếu lão quỷ cùng Tô Vãn đi máy bay, như vậy chuyến bay đó bảo đảm không thể rời khỏi sân bay, càng miễn bàn đến chuyện bay lên vạn trượng trời cao.



Cho nên, thuê một chiếc xe việt dã tính năng không tồi, là lựa chọn tốt nhất hiện tại của bọn họ.



Tô Vãn không nghĩ tới lão quỷ còn biết lái xe, đây thật là một con quỷ biết theo kịp thời đại.



Hai người trên xe một đường tăng tốc không có tạm dừng, lão quỷ nhắm mắt lại cũng có thể lái xe, mà Tô Vãn vẫn luôn ngồi ở ghế sau tu luyện.



Thời gian một ngày trôi qua thật nhanh, chờ đến trời tối trên đường cao tốc những chiếc xe dần dần ít đi, còn lại nhiều nhất cũng chỉ là những xe móc lớn có thói quen chạy ban đêm.



Nói thật, loại xe đặc biệt nguy hiểm này, có tỉ lệ phát sinh tai nạn xe cộ vô cùng cao.



“Tới rồi.”



Nửa đêm, lão quỷ đột nhiên mở to mắt, thấp giọng nói nhỏ một câu.



Tô Vãn cũng ngay sau đó rời khỏi trạng thái tu luyện, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ. Toàn bộ đường lộ một mảnh đen nhánh, tốc độ xe của lão quỷ cũng không nhanh, ngẫu nhiên còn có một ít xe hơi nhỏ từ bên cạnh bọn họ vượt qua.



Đối với những người tại khu vực này còn dám tăng tốc vượt qua, lão quỷ cũng chỉ có thể ha hả.



“Phanh!”



Phía trước đột nhiên phát ra tiếng vang kịch liệt, xảy ra tai nạn rồi!



Thì ra là chiếc xe hơi màu đen vừa rồi tăng tốc vượt qua kia ở thời điểm chuyển cua bị một chiếc xe móc lớn mất khống chế đụng vào, tài xế của chiếc xe móc kia rõ ràng là điều khiển trong trạng thái mệt mỏi, tuy rằng thời khắc cuối cùng hắn phản ứng lại kịp khống chế được xe mình không có lật nghiêng, nhưng chiếc xe hơi nhỏ kia vẫn bị một lực thật lớn va đập làm lật qua, chiếc xe bị rơi xuống mương cạnh bên đường cao tốc, tài xế sinh tử chưa rõ.



Lão quỷ từ xa liền thấy được vụ tai nạn xe cộ kia, hắn nheo nheo mắt, đem tốc độ xe chậm rãi giảm xuống.



“Ông muốn đi cứu người?”



Tô Vãn rõ ràng là hiểu lầm ý đồ của lão quỷ.



“Nhìn tôi giống như não úng nước sao?”



Lão quỷ khinh bỉ liếc mắt nhìn Tô Vãn một cái.



“Tôi đem xe chạy từ từ, xem náo nhiệt một chút, đêm còn dài, quá nhàm chán ~”



Tô Vãn:……



Ta sai rồi, ta không nên cùng một con quỷ nói chuyện nghiêm túc.



Ở ngay lúc này, tài xế xe móc lớn kia đã lung lay từ trong xe đi xuống, trong bóng đêm nhìn không ra vẻ mặt của hắn, hắn hình như là chạy đến nơi xe hơi nhỏ lật xe hét to vài tiếng, sau đó cả người do dự trong chốc lát, cuối cùng trực tiếp trở lại trên xe mình, lái xe trốn chạy.



Ách.




“Cô làm sao vậy?”



“Nguy hiểm, hắn có nguy hiểm!”



Tô Vãn cảm giác được hơi thở của Tô Duệ, rất nguy hiểm, rất hỗn loạn.



“Nhanh!”



Tô Vãn xoay người gắt gao bắt lấy cánh tay lão quỷ: “Cầu ông, mang tôi đi tìm hắn.”



Lão quỷ hơi nhíu mày, nhìn Tô Vãn, lại nhìn đôi tay của cô đang gắt gao bắt lấy đôi tay của mình: “Cô xác định, cô đang cầu tôi?”



“Lão quỷ!”



Tô Vãn nghiêm túc nhìn lại đôi mắt lão quỷ, giờ phút này, tầm mắt hai người giao nhau.



“Tôi có thể mang cô đi, tôi có thể ra tay giúp hắn, nhưng tôi có điều kiện.”



Lão quỷ đột nhiên hướng về phía Tô Vãn cười cười.



“Tôi nếu không chết, cô liền gả cho tôi, như thế nào?”



Sắc mặt Tô Vãn biến đổi.



“Trừ bỏ điều kiện này, những cái khác tùy ông.”



“A?”



Ánh mắt lão quỷ lạnh lùng.



“Vì sao?”



“Tôi đời này, cho dù sống chết, chỉ gả cho một người.”



Tô Vãn liếc mắt nhìn lão quỷ một cái.



“Cho dù hôm nay tôi cùng hắn đều chết ở thế giới này, chúng tôi cũng sẽ là duy nhất của nhau.”



“A, ha hả.”



Nghe Tô Vãn trả lời, lão quỷ bỗng nhiên cười cười, sau đó hắn trở tay gắt gao đem tay Tô Vãn cầm ở trong lòng bàn tay của mình.



“Cô nhắm mắt lại.”



Tô Vãn nghe lời nhắm hai mắt lại, ngay sau đó thân ảnh hai người đã biến mất tại chỗ……



~~~~~~~~~~~~~



A ha hả, tiết lộ 1 tí cho mọi người.. Lão quỷ thật ra là...



À mà thôi..mọi người cứ đọc.. Hồi sau sẽ rõ...