Hắc Hóa Đi Bạn Gái Cũ
Chương 223 : Thuật Sĩ Mạnh Nhất (16)
Ngày đăng: 17:23 30/04/20
Edt: Mítt
~~~~~~~
Tô Vãn và Tô Duệ từ Mao Sơn đi xuống, mặt trời đã xuống núi.
“Nếu không ở dưới chân núi ngủ một đêm?”
Thấy sắc mặt Tô Duệ vẫn luôn không tốt, Tô Vãn nhịn không được đề nghị một câu.
Hôm nay khí sắc Tô Duệ thoạt nhìn thật sự quá kém, không biết có phải bởi vì tối hôm qua lăn lộn quá tàn nhẫn hay không, làm cho dương khí trong thân thể hắn tán quá nhiều? Đờ mờ, đây cũng không phải là điều cô có thể khống chế nha ~
“Cũng được.”
Nghe Tô Vãn nói, Tô Duệ gật gật đầu, đối với lời vợ mình nói, hắn trước nay đều không phản đối.
Trên núi dưới núi giống như là hai thế giới hoàn toàn bất đồng, dưới Mao Sơn là một thành thị nhỏ vô cùng phồn hoa, trong thành lầu cao san sát, đền neon lập loè.
Bởi vì ở gần khu du lịch nổi tiếng, kinh tế nơi này tương đối phát đạt, mà phí tiêu xài ở trong thành tự nhiên cũng không thấp, may mắn Tô Duệ hiện tại là người Mã gia nên con người rất có giá trị, mang theo tùy thân mấy tấm thẻ ngân hàng có giá trị xa xỉ.
Hai người muốn thuê một gian phòng xa hoa có vị trí không tồi, thời điểm theo nhân viên phục vụ lên lầu, nhân viên phục vụ trẻ tuổi nghiêm trang nói với hai người.
“Hai vị vừa nhìn liền biết là từ nơi khác tới, là tới hưởng tuần trăng mật sao? Nơi này của chúng tôi là nơi địa linh nhân kiệt, phong cảnh tú mĩ tuyệt đối là nơi nghỉ phép không tồi đâu! Hai người biết Tam Mao chân quân không? Ông ấy chính là Tổ sư gia Mao Sơn Phái của chúng tôi, nơi này gần phúc địa Mao Sơn, đừng nói là yêu ma mãnh quỷ, ngay cả ăn trộm cướp bóc cũng không dám ở nơi đây làm càn, cho nên hai vị cứ yên tâm lớn mật ở chỗ này chơi thêm mấy ngày đi!”
Tô Duệ:……
Tô Vãn:……
Đại ca, trong thang máy này có vài con tiểu quỷ đang bay đùa kìa, anh nói như vậy, anh còn có thể làm người ta vui sướng thành quỷ hay không?
Ra thang máy, nhân viên phục vụ liền xoay người rời đi, nhìn hai con tiểu quỷ ở bên cạnh hắn nghịch ngợm bay tới bay lui, Tô Vãn cũng hết chỗ nói rồi.
Tóm lại, cái gì cũng không biết, cũng là một loại hạnh phúc, đúng không.
“Vào thôi.”
Tô Vãn cầm thẻ phòng đem cửa mở ra, Tô Duệ đứng ở phía sau cô nhìn hai con quỷ ở gần hai người bồi hồi không chịu rời đi, nhìn thấy ánh mắt bọn họ nhìn chằm chằm Tô Vãn không có ý tốt, hắn hơi nhíu mày, vừa nhấc tay, chủy thủ ngự linh trong nháy mắt phá trường không……
“Anh Trì, anh thật là quá khách khí.”
“Không có gì, thứ này không đáng tiền, quan trọng nhất chính là có thể sử dụng ở chỗ nên dùng, tôi đi rồi, các người đừng tặng cho người khác nha!”
Trì Nhất Bộ đem khóa bạc kia giao cho Tô Vãn sau đó liền đưa lưng về phía hai người vẫy vẫy tay, nghênh ngang đi ra ngoài.
Hành lang khách sạn vẫn yên tĩnh không người như cũ, nhìn những du hồn phiêu đãng giữa không trung, Trì Nhất Bộ hơi thở dài nói một câu.
“Duyên hề, oán hề! Ngươi vẫn luôn bồi hồi chờ tại đây, sao không sớm ngày rời đi? Sớm ngày rời đi! A di đà phật ~”
Thẳng đến khi tiếng bước chân của Trì Nhất Bộ biến mất, Tô Duệ lúc này mới đi đến bên cạnh Tô Vãn, nhìn khóa bạc trong tay cô.
“Đây là……”
“Phong hồn khóa.”
Trên khóa bạc kia khắc một cái cổ văn có chữ “Phong”, cái chữ kia Tô Vãn biết, cùng chữ "Phong" bên trong mắt trận phong hồn thuật của mình giống nhau như đúc.
Nghe Tô Vãn nói, ánh mắt Tô Duệ sắc bén lên ——
Phong hồn khóa, có thể phong bế ba hồn bảy phách của một người.
Mà Trì Nhất Bộ đem khóa này cho Tô Vãn, là kêu cô phong bế hồn phách ai?
Hắc Long vương?
Tô Chân Chân?
Hay là…… Người khác?
~~~~~~~
Ta comeback rồi đây... TG này thảm cho Tô tướng quân lắm.. Mà cũng thương Tô tướng quân lắm. Mọi người chuẩn bị tinh thần nha~~~
Báo cho mọi người 1 tin, BUG của thế giới này bất ngờ lắm nha.. Áhihi
Với lại TG này có 23c thôi.. Sắp hết rồi. Tối ta lại ngoi lên up chương tiếp.. Áhihi.. ♥️ ♥️