Hắc Hóa Đi Bạn Gái Cũ
Chương 233 : Ung Dung Ngoài Vòng Pháp Luật (3)
Ngày đăng: 17:23 30/04/20
Edt: Mítt
~~~~~~~
Sau khi Tằng tỷ rời đi, có hộ sĩ lại đây đổi thuốc cho Tô Vãn, thuận tiện còn kêu cô ký tên ở vài chỗ.
Phòng bệnh chỉ còn lại có một mình Tô Vãn, cô lại xem xét rất nhiều tư liệu về Hạ Vũ San, thuận tiện còn lật xem nhật kí của nguyên chủ cùng Weibo, hiện tại cô chính là Hạ Vũ San, cô không thể để lộ sơ hở của mình trước bất kì kẻ nào.
Bởi vì, chưa biết rõ thế giới này, nguy cơ không chỗ nào không có.
Tô Vãn trải qua quá nhiều thế giới, tâm cảnh giác của cô rất mạnh, đặc biệt là ở trong thế giới như vậy, cạnh cô, không người nào có thể chân chính tin tưởng.
Nhớ tới tư liệu của mình, Tô Vãn cảm thấy có chút đau đầu, cô nằm ở trên giường bệnh lại mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi, chờ cô lần nữa tỉnh lại, trời đã tối rồi.
Phòng bệnh mở đèn, Tô Vãn thuận tay đem di động ở đầu giường cầm lấy, lại phát hiện di động đã không còn pin.
Hả?
Cô nhíu nhíu mày, cuối cùng vẫn là ở trong túi xách tìm được đồ sạc, sau đó sạc pin cho di động.
Bởi vì là chạng vạng, trong hoa viên dưới lầu bệnh viện cũng không có mấy thân ảnh.
Tô Vãn đứng ở phía trước cửa sổ, tay vịn bức màn, lẳng lặng ngóng nhìn cảnh sắc ngoài cửa sổ, đột nhiên cô cảm thấy sau lưng mình lạnh lẽo, cái loại cảm giác bị người ta nhìn trộm này làm lông tơ của cô dựng đứng.
"Ai?"
Tô Vãn đột nhiên xoay người, phòng bệnh rỗng tuếch, cửa phòng cũng đang đóng.
Không, không ở trong phòng, ở bên ngoài.
Cửa phòng bệnh có một khối cửa kính trong suốt, Tô Vãn biết, vừa rồi có người đứng ở nơi đó nhìn mình, cái loại cảm giác này thật sự quá chân thật, tuyệt đối sẽ không sẽ phải do cô tưởng tượng.
Là ai?
Hung thủ?
Fans?
Cảnh sát?
Hay là...... hộ sĩ kiểm tra phòng?
Tô Vãn lại dùng đôi tay chống cái trán của mình, đau quá, đầu lại bắt đầu ẩn ẩn đau, Tô Vãn lập tức nghiêng ngả lảo đảo chạy về đầu giường, ấn chuông trước giường bệnh.
Sau đó không bao lâu liền có bác sĩ trực ban mang theo bác sĩ thực tập lại đây kiểm tra.
Trong bóng tối, thân ảnh Phàn Kha có vẻ vô cùng cao lớn.
"Đừng sợ, hệ thống cung cấp điện của bệnh viện xảy ra trục trặc mà thôi, lập tức sẽ tốt."
Hắn vừa vào cửa lập tức thấp giọng an ủi Tô Vãn một câu, trong bóng đêm Phàn Kha thấy không rõ biểu tình Tô Vãn, hắn nương theo ánh sáng di động đi từng bước đến trước giường bệnh, trên giường nhẹ nhàng ngồi xuống.
"Cảnh sát Phàn, tôi sẽ chết sao?"
Tô Vãn đột nhiên lên tiếng, trong thanh âm điềm mĩ mang theo một tia tuyệt vọng lạnh lẽo.
"Không, sẽ không."
Phàn Kha lắc lắc đầu, ở trong bóng tối giơ tay bắt được đôi tay Tô Vãn.
"Tôi sẽ bảo vệ cô. Ừ, đây là chức trách của cảnh sát chúng tôi."
"Tôi muốn xuất viện, tôi cảm thấy bệnh viện này không an toàn."
Tô Vãn không có rút tay bị Phàn Kha nắm ra, lúc này, cô hẳn là cần người khác cho mình cảm giác an toàn không phải sao?
"Đầu tôi rất đau, tôi cảm thấy thuốc tôi dùng có vấn đề."
Tô Vãn tiếp tục nói, trong giọng nói tràn ngập hoài nghi cùng phủ định đối với tất cả.
"Thuốc?"
Nghe Tô Vãn nói, ngữ khí Phàn Kha trầm xuống: "Cái này tôi sẽ giúp cô kiểm chứng, còn có chỗ nào khác khác đặc thù không?"
"Có người đang giám thị tôi, tôi nghi ngờ hắn thừa dịp tôi ngủ, từng vào phòng tôi, động qua di động của tôi."
Tô Vãn rút tay khỏi tay Phàn Kha, đem di động của mình đưa tới trước mặt hắn.
"Buổi chiều tôi ngủ một giấc, ngủ đến đặc biệt trầm, chờ tôi tỉnh lại phát hiện di động của tôi hết pin, nhưng trước khi tôi ngủ nó vẫn còn ba vạch pin."
Di động nhất định bị người ta chạm qua, thậm chí...... Nói không chừng còn bị người ta động tay động chân, ví như nói trang bị thiết bị nghe trộm hoặc là cameras giám sát gì đó.
Tô Vãn sẽ không đem tất cả nói ra, cô không thể ở trước mặt Phàn Kha biểu hiện mình quá ngu xuẩn, nhưng cũng không thể làm mình thoạt nhìn quá thông minh.
Phàn Kha, cũng không phải một người đáng tin trăm phần trăm.
~~~~~~~~~~
Ôi ta thấy TG này hấp dẫn quá. Nếu đăng luôn 1 lượt đâu có thú dzị =)))) thôi thì cứ đều đều.. Áhihi