Hắc Hóa Đi Bạn Gái Cũ

Chương 235 : Ung Dung Ngoài Vòng Pháp Luật (5)

Ngày đăng: 17:23 30/04/20


Edt: Mítt



~~~~~~~



Việc đầu tiên sau khi về tới nhà, Tô Vãn đem toàn bộ phòng ở tỉ mỉ kiểm tra một lần, sau khi xác định mỗi một góc ngách đều thật an toàn, hơn nữa quen thuộc tất cả trong nhà, Tô Vãn mới an tâm đi tắm.



Dòng nước ấm áp từ trên da thịt tái nhợt chảy xuôi xuống, Tô Vãn nhìn hình xăm màu vàng trên cánh tay mình đến thất thần.



Đây là lắc tay lão quỷ cho cô, tới thế giới này thế mà lại biến thành một hình xăm.



Vì sao……



Đồ vật mà lão quỷ cho mình có thể đi theo mình trở lại Thời Không Thất Lạc, thậm chí, nó còn đi theo mình tiến vào trong những thế giới khác.



Lão quỷ hắn, rốt cuộc là…… Ai?



Lắc tay này lại ẩn dấu bí mật gì đây?



Tô Vãn nhắm mắt lại, cả người đều chìm xuống đáy bồn tắm ——



Cô không thể nghĩ, cô không có thời gian mà miên man suy nghĩ, cô chỉ nghĩ muốn đem Tô Duệ cứu ra.



Tô Duệ, anh chờ em.



Anh nhất định phải chờ em, em có thể, em sẽ không làm anh thất vọng……



Trong suốt buổi tối, Tô Vãn đều ngủ không yên ổn, cảnh trong mơ cứ từng màn từng màn xuất hiện, ở một cảnh trong mơ cô thấy được Hạ Vũ San cùng Từ Tử Minh, còn nhìn thấy rất nhiều người cũng không quen thuộc lắm, tất cả mọi người vây quanh cô ấy, chúc mừng cô ấy.



Từ Tử Minh từ trong một bó hoa hồng to lấy ra một chiếc nhẫn kim cương, mỉm cười đeo lên ngón tay của cô ấy, hắn nói.



“Vũ San, gả cho anh, em chính là toàn bộ mùa hè của anh.”



……



Tô Vãn đột nhiên từ trong mộng bừng tỉnh, không biết vì sao, trong lòng đau lợi hại.



Mùa hè……



Mùa hè trong mộng, là danh khúc thành danh của Hạ Vũ San.



Vì sao lại nằm mộng như vậy?
……



Phòng khách, không khí có chút áp lực.



Lưu Vũ vẫn luôn đánh giá khắp nơi trong phòng ở của Tô Vãn, mà Phàn Kha lại đang ngồi ở trên sô pha vẻ mặt mỉm cười nhìn Tô Vãn.



“Hạ tiểu thư, cô đừng quá khẩn trương, chúng tôi cũng chỉ là tùy tiện hỏi, lời nói của Lưu Vũ cô ngàn vạn đừng để ở trong lòng, cái chết của Lâm Lộ Lộ cùng Đồng Hân Dao chúng tôi còn đang điều tra, trước mắt chứng cứ cũng không đủ để xác nhận cái chết của các cô ấy có quan hệ với Từ Tử Minh, nhưng, tôi muốn mạo muội hỏi cô một chút về chuyện của Từ Tử Minh, cô không ngại chứ?”



“Tôi không ngại. Tử Minh anh ấy cũng đã không còn nữa, tôi còn có cái gì để để ý?”



Tô Vãn rũ con ngươi ngữ khí có chút bi thương.



“Thật ra, tôi cùng anh ấy ở bên nhau cũng chưa được lâu, Tử Minh cũng không nói với tôi chuyện trong nhà cùng chuỵên công ty của anh ấy, anh ấy thích nghe tôi ca hát, khi đó anh ấy còn cố ý thuê một phòng thu âm tư nhân, chúng tôi thường xuyên đi nơi đó hẹn hò, anh ấy đàn dương cầm, tôi ca hát. Đó là……chuyện tốt đẹp nhất.”



Được rồi, Tô Vãn thừa nhận đây đều là Hạ Vũ San viết trong nhật ký, cô hiện tại bất quá chỉ đang kể chuyện xưa của người khác mà thôi.



Chuyện xưa của tài tử giai nhân, thật ra rất lãng mạn, đáng tiếc trước sau như một chính là có kết cục bi kịch.



Nghe Tô Vãn nói, Phàn Kha cũng không tự chủ được khẽ gật đầu, hắn từ chỗ Dương Nghị cũng hiểu biết qua chuyện của Từ Tử Minh cùng Hạ Vũ San, lúc này lời cô nói cùng Dương Nghị nói với mình cơ bản là giống nhau.



Phàn Kha cũng không nghĩ tới đường đường là đại công tử Bách Xuyên, cư nhiên còn là một người đam mê văn nghệ?



“Hạ tiểu thư, Từ Tử Minh có nói với cô chuyện tình cảm mà hắn đã trải qua không? Ví như chuyện hắn cùng các cô gái như Lâm Lộ Lộ, hoặc là, thời điểm cô cùng hắn ở bên nhau có người nào thường xuyên tìm hắn hay không, quấy rầy hắn?”



“Không có.”



Tô Vãn chậm rãi lắc đầu: “Năm nay tôi rất bận, mỗi lần thời gian ở bên anh ấy đều rất ngắn, hơn nữa Tử Minh cũng không hy vọng chuyện của chúng tôi bị người khác biết.”



“A?”



Nghe Tô Vãn nói, Phàn Kha theo thói quen giơ tay sờ sờ cằm, nếu quyết định ở bên cạnh người mình yêu cả đời, vì sao hắn còn sợ người khác biết chuyện của bọn họ chứ?



Người mà hắn đang sợ hãi cùng kiêng dè, là ai?



Từ Tử Minh hắn, ẩn giấu bí mật gì?



Mà bí mật này theo hắn tử vong, cứ như vậy bị chôn dấu thật sâu sao?



~~~~~~~~~