Hắc Hóa Đi Bạn Gái Cũ

Chương 240 : Ung Dung Ngoài Vòng Pháp Luật (xong)

Ngày đăng: 17:23 30/04/20


Edt: Mítt



~~~~~~~~



Có đôi khi, chúng ta có thể đoán trúng mở đầu chuyện xưa nhưng lại vĩnh viễn không biết kết cục là cái gì......



Cuối tháng 10, cảnh sát mở cuộc họp báo, hung thủ giết hại Lâm Lộ Lộ cùng Đồng Hân Dao, thời điểm có ý đồ thương tổn Hạ Vũ San đã bị cảnh sát đánh gục tại chỗ.



Trải qua lần sự kiện này, Hạ Vũ San thiên hậu giới ca hát quyết định rời khỏi giới ca hát, cô ở thời điểm sáng lạn lóa mắt nhất rời đi, để lại cho mọi người truyền kì vĩnh viễn thuộc về cô.



Rất nhiều tuần san giải trí vẫn như cũ đuổi theo Hạ Vũ San không bỏ, có vài truyền thông linh thông tin tức thả ra tin cô có bạn trai tính gả cho người ta, mà bạn trai trong tai tiếng của cô nghe nói là một vị thám tử.



Tháng 11, mưa lạnh như băng.



Đứng ở trước phần mộ của Từ Tử Minh, nhìn ảnh chụp gương mặt đẹp trai soái khí trên bia mộ, Tô Vãn chậm rãi cong lưng đem một bó bách hợp nhẹ nhàng đặt ở trước bia mộ.



"Tử Minh, em rất tốt, anh ở dưới có tốt không?"



Giơ tay vuốt ve ảnh chụp Từ Tử Minh trên bia mộ, Tô Vãn nhẹ nhàng đem mặt dựa vào trước bia mộ, âm thanh thấp đến không thể nghe thấy.



"Em đã...... Đem Lâm Lộ Lộ cùng Đồng Hân Dao đưa đi bồi anh, anh, sẽ không tịch mịch đâu, đáng tiếc...... anh cũng sẽ không thấy được Hạ Thiên mà anh yêu nhất đâu, bởi vì...... em phải dùng thân thể của cô ấy, bắt đầu cuộc sống mới."



Mưa, lạnh băng, tuyệt vọng.



Thời điểm xoay người rời đi, cô ném cây dù màu đen lớn trong tay xuống, cây dù thuần đen cùng bó bách hợp trắng trước phần mộ hình thành đối lập loá mắt --



Hạ Thiên bị bệnh, cô ấy hận, cô ấy đau, cô ấy oán, cô ấy bi thương dẫn đến ngưng tụ ra nhân cách thứ hai tuyệt đối không phải tượng trưng cho thuần khiết.



Hạ Vũ San, cô trước nay đều đại biểu cho hắc ám cùng tuyệt vọng......



"Vũ San."



Ở ngoài nghĩa địa, Tiếu Kim bung dù đứng ở nơi đó, nhìn thấy Tô Vãn một thân ướt mưa, hắn lập tức giơ dù tiến lên vài bước giúp cô che khuất mưa lạnh: "Dù cô đâu? Cẩn thận cảm lạnh."



"Tôi không sao, dù tôi để lại cho Tử Minh, mưa lớn như vậy, tôi sợ anh ấy lạnh."



Mặt Tô Vãn tái nhợt, hướng về phía Tiếu Kim cười suy yếu.



"Nha đầu ngốc."



Tiếu Kim giơ tay xoa xoa tóc dài bị ướt mưa của cô.



"Đi, về nhà thôi."



"Ừ."



Tô Vãn gật gật đầu, mặc cho Tiếu Kim ôm lấy mình lên chiếc Land Rover màu đỏ của hắn.



Thật ra, Tiếu Kim cũng là người có chút tài sản, làm cảnh sát, làm thám tử đều là do hắn yêu thích......



"Tằng tỷ đã giúp tôi đem chung cư sang tên, đêm nay là đêm cuối cùng tôi ở tại nơi đó."
"Ừ."



Từ Sách gật gật đầu: "Kịch bản nhiệm vụ cứu rỗi của cô ấy tôi có xem qua, cô ấy hoàn thành rất tốt."



Hữu kinh vô hiểm, xem như vận khí không tồi.



"Không nghĩ tới anh thật quan tâm cô ấy?"



Tô Duệ đi về phía trước vài bước bình tĩnh nhìn Từ Sách.



"Tôi mặc kệ anh đã từng cùng cô ấy phát sinh qua cái gì, hiện tại cô ấy là người phụ nữ của tôi, người phụ nữ của tôi, cũng không cần người đàn ông khác quan tâm."



"Sao?"



Từ Sách cảm thấy hứng thú, hắn vẻ mặt tươi cười nhìn Tô Duệ: "Tô Duệ, cậu biết không? Xếp hạng gần đây của cậu lại giảm xuống."



"Vậy thì thế nào? Tôi vui."



Tô tướng quân tỏ vẻ mình chính là tùy hứng như vậy, đi theo vợ, mất hết tích phân cũng vui.



"Thật ra tôi chỉ muốn nói với cậu......"



Từ Sách dừng một chút, ánh mắt sắc bén nhìn Tô Duệ: "Tôi sở dĩ trở thành NO. 1 của bộ môn này, chính là bởi vì, trên thế giới này không có đối tượng nhiệm vụ nào mà tôi công lược không được."



"Cho nên, bộ trưởng đại nhân anh đây là đang tuyên chiến với tôi sao?"



Lúc này, Tô Duệ cũng không thể không nghiêm túc lên, vẻ mặt lạnh lùng âm hiểm nhìn Từ Sách.



"Không, không phải tuyên chiến, tôi...... Chỉ là muốn biết......"



Cái gì, là tình yêu.



Từ Sách cũng không có đem mấy chữ cuối cùng nói ra, bởi vì lúc này máy truyền tin của Tô Duệ vang lên. Xác thực mà nói là máy định vị của hắn vang lên.



Tô Vãn đã gấp không chờ nổi tiến vào nhiệm vụ --



"Tôi phải làm nhiệm vụ."



Tô Duệ giơ giơ tay từ bên người Từ Sách đi qua, nháy mắt gặp thoáng qua, ánh mắt hắn ám trầm, ngữ khí trầm thấp nói nhỏ một câu --



Từ Sách, anh vĩnh viễn chỉ có thể là quá khứ của Tô Vãn, mà tôi, mới là hiện tại, cùng tương lai của cô ấy.



~~~~~~



Do 1 mình ta edit + beta nên chắc chắn sẽ có sai sót, mong mọi người thấy lỗi nào thì báo vs ta 1 tiếng để ta sửa với..



Thân áiiii ♥️♥️♥️



End TG11...