Hắc Hóa Đi Bạn Gái Cũ

Chương 247 : Phế Sài Nghịch Tập (7)

Ngày đăng: 17:23 30/04/20


Edt: Mítt



~~~~~~~



“Ngươi nói ngươi là thần thú thập giai?”



Nhìn thấy Tiểu Bạch vênh váo tự đắc nói ra thân phận của mình, Tô Vãn nhịn không được híp mắt, cô tiến lên vài bước khom mình, một bàn tay liền túm nó lên: “Nghe nói thần thú từ khi sinh ra là có thể hóa thành hình người, tới tới tới, ngươi biến thân một cái cho ta xem.”



Tiểu Bạch:……



Bản thần thú nếu có thể biến thân còn sẽ bị ngươi khi dễ như vậy sao?



“Ta, ta bất quá là bị phong ấn, tạm thời không dùng được linh lực mà thôi, không có linh lực tự nhiên không có biện pháp biến thân.”



Tiểu Bạch vừa nói, một bên ở dưới bàn tay Tô Vãn giãy giụa.



“Thì ra là thần thú bị phong ấn, cho dù lời ngươi nói chính là thật sự, thì có lợi ích gì?”



Tô Vãn lắc lắc tay, trực tiếp đem Tiểu Bạch ném tới mặt đất.



“Uy, ngươi khách khí một chút, hiện tại là các ngươi cầu bản thần thú, hừ hừ hừ, bí mật của các ngươi ta đều đã biết!”



Khi nói chuyện, Tiểu Bạch run run phủi bụi đất trên người mình, vẻ mặt cao ngạo nhìn Tô Sạn: “Muốn làm giao dịch hay không? Ta và ngươi khế ước, ngươi đem linh lực dư thừa chuyển cho ta.”



“Cho ngươi?”



Tô Duệ cười lạnh một tiếng: “Cho dù ngươi thật là thần thú thì làm sao? Ta một khi đem linh khí của mình cho ngươi, nếu sau khi ngươi cởi bỏ phong ấn trở mặt không nhận thì làm sao bây giờ? Ta đọc qua điển tịch, bên trong ghi lại thần thú cả đời chỉ có thể nhận chủ một lần, ngươi hiện tại không phải đã nhận Tô Vũ là chủ sao? Còn muốn gạt ta?”



Nói xong câu cuối cùng, âm thanh Tô Duệ đã trở nên lạnh như băng sương, toàn bộ trong phòng thậm chí có linh khí lạnh băng đang không ngừng tụ tập.



“Uy, bình tĩnh bình tĩnh, ta cũng không có nhận Tô Vũ là chủ.”



Tiểu Bạch thấy Tô Duệ tùy thời có thể nổi bão, nó nhịn không được giành trước giải thích một câu.




“Ca”



Theo một tiếng âm thanh vỡ vụn, trên người Tiểu Bạch có ánh sáng trắng chợt lóe, cả người đều biến lớn thêm một vòng, tuy rằng vẫn là một con Tiểu Bạch có tạo hình chó săn, nhưng nhìn qua tựa hồ cũng uy mãnh hơn một chút?



Là phong ấn đã giải trừ.



“Tầng phong ấn thứ nhất được mở rồi, phong ấn được mở rồi!”



Lúc này Tiểu Bạch kích động ở trong phòng Tô Duệ tung tăng nhảy nhót, mà Tô Duệ cùng Tô Vãn liếc nhau đều bất đắc dĩ cười cười ——



Mỗ thần thú tuy rằng hơn một vạn tuổi, nhưng trên thực tế nó chỉ là một đứa trẻ?



Tuy rằng lừa gạt trẻ nhỏ gì đó không tốt lắm, nhưng Tô Vãn làm vậy vẫn cảm thấy không hề có áp lực tâm lý.



“A Sạn, hiện tại Tiểu Bạch đã nhận huynh là chủ, vậy bên phía Tô Vũ muội muội thì làm sao?”



Nhắc tới Tô Vũ, Tô Vãn liền lộ ra vẻ mặt lo lắng: “Nếu nàng ấy biết huyền thú mình yêu quý nhất cũng phản bội mình, nàng ấy sẽ rất thương tâm.”



“Không sao.”



Nghe Tô Vãn nói, Tô Duệ đạm đạm cười.



“Tiểu Vũ hiện tại chỉ là triệu hoán sư cửu phẩm, khoảng cách đến triệu hoán sư ngũ phẩm là một con đường rất dài, đến lúc đó con bé đã trưởng thành, tự nhiên sẽ rõ ràng.”



Tiểu Bạch:……



Không xong, mình hình như đã dạy cho Tô Vũ một khẩu quyết thượng cổ rất lợi hại, tốc độ thăng cấp hiện tại của nàng ta không chậm đâu ~



Nghe đối thoại của Tô Vãn và Tô Duệ, Tiểu Bạch cảm thấy thật rối rắm, mình rốt cuộc có nên đem chuyện Tô Vũ nói cho bọn họ biết hay không?



~~~~~~