Hắc Hóa Đi Bạn Gái Cũ
Chương 257 : Phế Xài Nghịch Tập (17)
Ngày đăng: 17:23 30/04/20
Edt: Mítt
~~~~~~
“Tô Sạn, Tô đại thiếu.”
Nghe Tô Duệ khắc nghiệt châm chọc, Triệu Uyển Oánh cưỡng chế lửa giận ở đáy lòng, trên mặt vẫn như cũ tươi cười điềm mỹ, ánh mắt sâu kín hơi mang ủy khuất dừng ở trên người Tô Duệ.
“Ta chỉ là lại Tô phủ bái phỏng đại thiếu ngươi, tam tiểu thư lại trực tiếp hất ta một chậu nước, hiện tại còn làm trò nhục nhã ta trước mặt nhiều người như vậy, đây là đạo đãi khách của Tô gia các ngươi sao?”
“Sao? Có chuyện này?”
Nghe Triệu Uyển Oánh nói, Tô Duệ nhướng mày.
“Nương tử ta có thói quen buổi sáng mỗi ngày hất nước ra ngoài cửa, ngươi vừa lúc đứng ở chỗ đó thì do ngươi xui xẻo, hơn nữa vừa rồi rõ ràng là ngươi ra tay trước? Ngươi còn dùng ám khí đả thương người, chẳng lẽ Triệu gia các ngươi đến nhà người khác làm khách đều là hành vi này?”
Tô Duệ bất động thanh sắc phản kích trở về, ngay sau đó hắn lại vẫy tay một cái, trong lòng bàn tay hắn lập tức xuất hiện một phen đoản nhận.
Đây là…… Vương giả chi nhận, lại một phen huyền binh Thần cấp!
Cảm giác được huyền binh kia có sát khí, Triệu Uyển Oánh lập tức sợ hãi lui về phía sau một bước: “Tô Sạn, ngươi, ngươi muốn làm gì?”
“Không làm gì.”
Tô Duệ dương môi cười: “Nếu Triệu tiểu thư ngươi nghi ngờ đạo đãi khách của Tô gia chúng ta như thế, vậy ta khiến cho ngươi trông thấy đạo đãi khách chân chính của Tô Sạn ta!”
Khi nói chuyện, vương giả chi nhận trong tay Tô Duệ đã ra tay, thẳng đến trước người Triệu Uyển Oánh mà đi.
Đoản binh, là chơi như vậy!
Theo từng đạo ngân quang hiện lên, cùng với tiếng thét chói tai của Triệu Uyển Oánh, khi vương giả chi nhận lại lần nữa trở lại lòng bàn tay Tô Duệ, trong viện rơi xuống mảnh nhỏ quần áo đầy đất, giờ phút này Triệu Uyển Oánh đã không còn là quần áo tả tơi, mà là —— không, còn, gì!
Tô Duệ một cái xoay người, đem mặt dựa vào bên cạnh Tô Vãn, giơ tay bưng kín đôi mắt cô.
“Vợ đừng nhìn, thiếu nhi không nên nhìn.”
Tiểu Bạch yếu ớt đem chuyện ngự linh quyết tất cả đều nói thẳng ra với Tô Vũ, Tô Vũ nghe Tiểu Bạch nói, sửng sốt một lúc lâu, lúc này mới nhàn nhạt cười cười: "Thì ra là như thế, ca ca làm như vậy cũng là tạo phúc cho đại lục.”
Tô Vũ chưa từng nghĩ tới Tô Sạn thế nhưng sẽ làm ra quyết định vĩ đại như vậy, nói cho cùng trong mắt nàng ta ngự linh quyết là tồn tại đặc biệt trân quý không thể để cho người khác mơ ước.
Mà Tô Sạn lại nguyện ý đem nó mở rộng trên toàn bộ đại lục.
Trí tuệ này thật là mình so không được!
Tiểu Bạch:……
Thật ra ngươi chỉ là không thấy được đại ca nhà ngươi hiên ngang lẫm liệt nhưng sau lưng âm hiểm dụng tâm mà thôi ~! Đáng thương oa!
“Nếu như vậy, ta cũng đi căn cứ ngoài thành! Ta cũng muốn trở thành một thành viên của quân đoàn trịêu hoán sư!”
Tô Vũ nghĩ nghĩ, nếu ngự linh quyết đã không còn là bí mật, mình cũng có thể bằng phẳng tu luyện, như vậy cũng là một chuyện tốt, không phải sao?
Đối với Tô Vũ có thể có lựa chọn như vậy, Tô Duệ cùng Tô Vãn thật ra không cảm thấy ngoài ý muốn.
Dù sao cũng là nữ chủ của một thế giới, Tô Vũ lòng dạ thật ra cũng rất rộng lớn, kiếp trước nàng ta là sát thủ lãnh khốc, mà bây giờ nàng ta cũng chỉ muốn sống cuộc sống tốt hơn mà thôi.
Đối với người như vậy, Tô Vãn cũng không chán ghét, cho nên ngay từ đầu thời điểm chế định nhiệm vụ công lược cô cũng không có tính xử lí Tô Vũ như thế nào.
Mà hiện tại nhìn thấy Tô Vũ chủ động đi vào căn cứ huấn luyện, Tô Vãn lại có ý tưởng mới.
Cô quyết định muốn đem Tô Vũ cùng Tô Thanh phân chung một tổ!
Tô Duệ:……
Vợ à, bắt đầu từ khi nào mà em từ nhiệm vụ giả phụ trách hủy CP, biến thành ham thích với việc tạo CP?
Nhưng mà, ghép tình địch mình có CP gì đó, Tô tướng quân cảm thấy, cái này, có thể được!
~~~~~~