Hắc Hóa Đi Bạn Gái Cũ

Chương 26 : Ác mộng thứ chín (10)

Ngày đăng: 17:20 30/04/20


Edit: Diệp Quân



Beta: Ngạn Tịnh



Banner: Ly Châu



- ---------❤----------



Giọng nói đứt quãng quen thuộc từ cửa lớn truyền đến, trong bóng đêm yên tĩnh có vẻ đặc biệt đột ngột và chói tai.



Tô Vãn hoảng loạn chạy xuống giường, chân cũng thèm không mang dép lê vào, một đường nghiêng ngả lảo đảo chạy vào phòng khách, bởi vì quá mức cuống quýt, đầu gối của cô va vào bàn trà đặt giữa phòng khách, nhưng mà lúc này Tô Vãn đã không còn thời gian để ý điều đó nữa, tay cô run rẩy mở khóa cửa ra, lúc nhìn thấy bóng người quen thuộc đứng ngoài cửa, không chút do dự nhào vào trong lòng ngực người kia.



"Tử Hiên, Tử Hiên, là anh sao?"



Giọng nói của Tô Vãn run rẩy tràn đầy kinh hoàng, đôi tay mảnh khảnh gắt gao ôm lấy người đàn ông trước mắt.



"Tô Vãn."



Giọng nói của Dịch Tử Hiên âm trầm: "Là tôi, cô không sao chứ."



"Tôi..."



Tô Vãn nghe được Dịch Tử Hiên dò hỏi, hốc mắt lập tức đỏ lên: "Tử Hiên, tôi sợ lắm, tôi thật sự sợ lắm! Tôi nên làm gì bây giờ? Tôi nên làm gì bây giờ?"



Cô hoảng loạn ngẩng đầu, trong đôi mắt linh động tràn đầy thần sắc sợ hãi.



"Đừng sợ."



Giọng nói của Dịch Tử Hiên dường như mang theo ma lực khiến cho cảm xúc của Tô Vãn dần dần an ổn xuống.



"Chỉ có cô ở nhà thôi sao?"



Dịch Tử Hiên nhìn thoáng qua góc phòng khách tối tăm, mình vừa mới gõ cửa nửa ngày, nhưng chỉ có Tô Vãn chạy ra, xem ra cha mẹ của cô lại đi làm ca đêm.



"Đúng vậy."



Tô Vãn lên tiếng, dường như nghĩ tới điều gì đó, cả người đột nhiên nhảy ra khỏi lồng ngực của Dịch Tử Hiên: "Hay là... Chúng ta ngồi xuống trước đi."



Nói rồi cô xoay người mở công tắc đèn trần trong phòng khách, Tô Vãn hơi mất tự nhiên kéo kéo cổ áo của mình, cúi đầu, không dám nhìn vào ánh mắt của Dịch Tử Hiên.
Nghe được lời thề son sắt của Dịch Tử Hiên, mặt Tô Vãn không tự chủ được hơi đỏ lên: "Vậy hiện tại....chúng ta phải làm gì đây? Làm thế nào để tìm ra... những con quỷ đó?"



Tô Vãn không tin bản thân sẽ chết, cô cảm thấy mình nhất định là đang tồn tại, rất chân thực!



Nghe Tô Vãn hỏi thế, Dịch Tử Hiên chần chừ một chút, ánh mắt cứng lại, bình tĩnh nhìn Tô Vãn: "Cô có nhìn thấy thứ gì đặc biệt không, chẳng hạn như... Con số bí ẩn nào đó?"



Con số?



Hai mắt Tô Vãn sáng lên: "Năm! Trong mộng tôi nhìn thấy con số năm! Tử Hiên, anh có nhìn thấy con số nào không?"



"Số cô thấy là số năm sao?"



Vẻ mặt của Dịch Tử Hiên hơi thay đổi.



"Sao thế? Chẳng lẽ số anh nhìn thấy không phải là số năm?"



Tô Vãn cảm giác được sự thay đổi của Dịch Tử Hiên, cô lo lắng vội vàng hỏi lại.



"Số tôi nhìn thấy là số chín."



Dịch Tử Hiên thấp giọng trả lời một câu.



Chín?



Tô Vãn cũng ngẩn người một hồi lâu, cô vốn cho rằng con số mà mình nhìn thấy là số người và số quỷ của từng phe, nhưng con số Dịch Tử Hiên nhìn thấy lại là số chín, như vậy suy đoán của cô nhất định là sai rồi.



Chẳng lẽ những con số này không phải đại biểu cho số người, mà là số thứ tự của từng người?



Tô Vãn là số năm, còn Dịch Tử Hiên là số chín?



Con số thứ tự, có ý nghĩa đặc thù gì đây?







-11.2.2019-



Đọc thế giới này cứ bị sợ sợ nhỉ TvT