Hắc Hóa Đi Bạn Gái Cũ

Chương 323 :

Ngày đăng: 17:24 30/04/20


Edt: Mítt



~~~~~~



Tô Duệ và Tiêu Thanh ở trên lầu ngốc một thời gian, chờ khi bọn họ xuống lầu thì Cố Thư Hành trong phòng khách theo bản năng ngẩng đầu liếc mắt nhìn Tiêu Thanh một cái.



Giờ phút này Tiêu Thanh hiển nhiên cảm thấy rất hưng phấn, từ sau khi hắn trọng sinh thành Tiêu Tình, mặc dù dựa vào thần kinh thô sứt mẻ kia của mình nên Tiêu Thanh không cảm thấy buồn bực muốn chết nhưng đáy lòng của hắn vẫn luôn đặc biệt sợ hãi và thấp thỏm —— đột nhiên từ một người đàn ông biến thành một người phụ nữ, còn không thể nói cho người khác biết, đây cũng là một loại tra tấn. Cũng may, hiện tại hắn đã không còn một mình.



Loại chuyện mượn xác hoàn hồn này không khoa học cũng không theo lẽ thường, nếu bị người khác phát hiện nhất định sẽ làm mình lâm vào hiểm cảnh, nhưng Nhan Mộ Bạch thì khác.



Hắn chính là anh em thân thiết của mình!



Nếu trên thế giới này, phải chọn ra một người có thể làm cho Tiêu Thanh tin tưởng nhất, hắn nhất định sẽ chọn Nhan Mộ Bạch.



Tình cảm giữa đàn ông với đàn ông, ngay thẳng nhưng lại đáng tin.



“Hôm nay tôi đặc biệt cao hứng, má Trương bà đi chuẩn bị chút rau xanh, hải sản với thịt, tôi muốn cùng các anh em ăn lẩu!”



Tiêu Thanh hưng phấn liền muốn ăn cái lẩu.



Nghe đại tiểu thư nhà mình phân phó, má Trương lập tức chạy đến phòng bếp chuẩn bị.



Mà Tô Vãn ngồi ở trên sô pha cười nhẹ nhàng nhìn Tiêu Thanh: “Tiêu tiểu thư, chuỵên gì làm cô cao hứng như vậy? Vừa rồi trước lúc lên lầu cũng không thấy tâm tình cô tốt như vậy đâu?”



“Cái này……”



Ánh mắt Tiêu Thanh chợt lóe, hướng về phía Tô Vãn cười nhạt.



“Cũng không có chuyện gì, chỉ là một ít việc nhỏ, tóm lại tôi rất vui vẻ, quen biết được cô và Tiểu Bạch là chuyện vui vẻ nhất đời này của tôi, hôm nay các người ai cũng đừng đi! Chúng ta không say không về!”



“Cô hiện tại tốt nhất không được uống rượu ăn cay.”



Tiêu Thanh đang nói đến thật cao hứng, Cố Thư Hành một bên mặt không cảm xúc tạt cho hắn một bồn nước lạnh thật lớn.



Tiêu Thanh:……



Cho nên nói, làm phụ nữ khổ bức muốn chết!



Không quản lý việc nhà không biết củi gạo quý, không làm phụ nữ không biết được cái khó của phụ nữ ~



Nghe Cố Thư Hành nói, Tiêu Thanh do dự âm thanh cũng nhỏ xuống: “Cái này, tôi ăn ít một chút, uống ít một chút là có thể đúng không?”



Khả năng bởi vì Tiêu Tình nguyên bản luôn không yêu quý thân thể của mình, cho nên triệu chứng đau bụng kinh của cô ấy xem như tương đối nghiêm trọng, vừa nghĩ đến cái loại cảm giác sống không bằng chết buổi chiều mình đau đến sắc mặt trắng bệch nằm ở trên giường lăn lộn, Tiêu Thanh đến bây giờ nghĩ lại có chút hơi sợ.
Nói xong, Tiêu Thanh bước nhanh đi đến cửa lớn biệt thự mở cửa ra.



“Tới tới tới, muốn đi thì đi nhanh! Đừng lề mề, có phải đàn ông hay không?”



Đờ mờ, không cho lão tử mặt mũi, lão tử cũng không muốn tiếp tục làm bạn với anh ~



“Ha hả.”



Thấy Tiêu Thanh bị Cố Thư Hành không cho mặt mũi, lòng tự trọng của chàng trai nghèo lại chịu không nổi, Tô Vãn một bên nhịn không được cười duyên.



“Bác sĩ Cố anh thật đúng là, chị Tiêu Tình mời anh ở lại ăn cơm là đối tốt với anh, anh thật sự là không hiểu phong tình!”



Tiêu Thanh:……



Lão tử có cái gì phong tình? Lão tử chỉ là muốn cùng hắn làm anh em ~



Nghe Tô Vãn nói, thân ảnh Cố Thư Hành đã đi tới bên cạnh cửa dừng một chút, hắn hơi rũ mắt nhìn cô gái thở phì phì bên cạnh cửa, đáy lòng bỗng nhiên có chút xúc động.



“Tôi thật sự không thể ăn cơm, các người ăn đi."



Nói xong, Cố Thư Hành liền cất bước đi ra cửa Tiêu gia……



“Phanh” một tiếng, Tiêu Thanh đóng cửa lại, người gì vậy chứ?!



“Tới tới tới, đừng để ý tới hắn, ba người chúng ta ăn!”



Vừa xoay đầu, Tiêu Thanh liền đem chuyện của Cố Thư Hành vứt ra sau đầu.



Nhìn thấy bộ dáng hắn không tim không phổi, Tô Vãn cũng hết chỗ nói rồi —— được rồi, cô thật là nữ chủ có tâm lớn nhất ta từng thấy.



Tô Vãn âm thầm bĩu môi, nháy mắt ngước mắt lại đối diện với con ngươi chứa ý cười của Tô Duệ, ánh mắt kia hình như đang nói, hắn thắng chắc rồi ~



Tô Vãn:……



Đây không phải còn có người chưa bước lên sân khấu sao? Kết luận nhanh như vậy có phải là quá sớm hay không?



Nghĩ đến nữ phụ sắp phải về nước kia, Tô Vãn nhịn không được hướng về phía Tô Duệ nhướng nhướng mi ——



Thắng hay thua, chúng ta chờ xem đi ~



~~~~~~