Hắc Hóa Đi Bạn Gái Cũ

Chương 360 :

Ngày đăng: 17:25 30/04/20


Edt: Mítt.



~~~~~~~~



Bởi vì phòng Tô Vãn thật sự là quá nhỏ, Tô Duệ cũng không có ngốc ở trong phòng cô lâu, tới thời điểm đêm khuya tĩnh lặng, hắn lén lút rời đi.



Ngày hôm sau, Tô Vãn giống như bình thường lui tới, cứ theo lẽ thường đi học, buổi sáng tới trong trường học cô trước tiên đi tìm Giang Mai ngồi ở phía sau mình cầm một phần bài tập chép lại.



Giang Mai đối với hành vi của Tô Vãn thật ra thấy nhiều không trách, ừm, làm một ban cán bộ ưu tú, mình phải đoàn kết bạn học, mượn tập của bạn học chép bài tập gì đó, đây đều là học theo Lôi Phong làm việc tốt, chưa bao giờ lưu danh.



Chương trình học tiểu học thật sự rất nhàm chán, nhịn qua một buổi sáng, vừa đến buổi chiều Tô Vãn liền mơ màng sắp ngủ, kết quả tới tiết thứ hai cô thật sự ngủ rồi.



“Thịch thịch thịch!”



Bên tai vang lên tiếng gõ bàn thanh thúy, Tô Vãn đang ngủ ngon lành, bị âm thanh bên tai đánh thức, cô mơ mơ màng màng mở mắt ra, liền hoảng hốt nhìn thấy gương mặt một người thanh niên trẻ tuổi anh tuấn bức người: “Bạn học Tô Vãn, lần đầu tiên lên tiết của tôi liền ngủ gật, chuyện này không tốt, sau khi tan học đến văn phòng tôi một chuyến!”



Nghe ngữ khí nhẹ nhàng chậm chạp bình thản của thanh niên kia, nhìn thấy đáy mắt hắn che dấu không được ý cười, Tô Vãn lập tức tỉnh táo lại ——



Người này, hắn là……



“A, em có khả năng còn chưa biết tôi.”



Nhìn thấy ánh mắt Tô Vãn, thanh niên vẫn như cũ vẻ mặt lạnh nhạt: “Tôi là lão sư toán học mới tới, Tạ Tử Huân.”



Tạ Tử Huân, chú út của Tạ Trường An!



Quả nhiên……



Nhiệm vụ giả sẽ lựa chọn thân phận che dấu có lợi nhất đối với mình, mà người trước mắt không chút nào để ý ở trước mặt mình bại lộ thân phận, chính là kẻ địch của mình ở thế giới này?



Tự tin chắc chắn như thế, trừ bỏ vị kia cũng không còn người khác đúng không?



“Tạ lão sư, em đã biết.”



Tô Vãn nhẹ nhàng gật gật đầu, lúc này đã hoàn toàn hết buồn ngủ.



“Được."



Tạ Tử Huân vừa lòng gật gật đầu: “Chúng ta tiếp tục học!”



Tiết toán học còn đang tiếp tục, mà Tạ Tử Huân hình như cũng quên mất nhạc đệm vừa rồi, vô cùng nghiêm túc đem bài học hôm nay giảng xong, sau đó hắn lại phụ đạo mọi người làm chút luỵên tập tại lớp, sau khi tan học, Tạ Tử Huân liền kẹp giáo án của mình nhanh nhẹn rời khỏi phòng học lớp hai ban ba.



Sau khi tan học, tất cả mọi người mang cặp sách hoan hô nhảy nhót rời khỏi phòng học, Tô Vãn lại chầm chậm đi tổ toán học ở lầu hai.
Bộ trọng sinh, địch nhân?



Ánh mắt Tô Duệ có hàn ý lướt qua.



“Tiểu Vãn!”



Nhìn thấy Tô Vãn đã sắp chạy tới trước người mình, Tô Duệ lập tức mở miệng gọi cô một tiếng, giơ tay cầm lấy cặp sách trên vai cô: “Anh đưa em về nhà.”



“Vị bạn học này.”



Diệp Kham Hoan cười tủm tỉm ngăn cản bước chân Tô Duệ: “Tôi là lão sư toán học của Tô Vãn cũng là chủ nhiệm lớp mới nhậm chức của bạn ấy, xin hỏi em cùng với Tô Vãn có quan hệ gì?”



“Em ấy là em gái của tôi.”



Tô Duệ liếc mắt nhìn Diệp Kham Hoan một cái: “Lão sư, ngài có ý kiến?”



“Khụ khụ.”



Diệp Kham Hoan nghiêm trang ho khan một tiếng: “Ý kiến tôi không có, tôi đang muốn đi nhà em ấy thăm hỏi gia đình, em đã là thân thích của em ấy, vậy cùng nhau đi!”



Nói xong Diệp Kham Hoan lại vẻ mặt đầy ý cười hướng về phía Tô Duệ làm cái tư thế mời. Hai chữ “Thân thích” hắn còn cố ý tăng thêm âm lượng.



Thật ra ba người đều biết rõ trong lòng, lấy thân phận "Cao Vũ" của Tô Duệ hiện tại, đi Tô gia thật sự có chút không tiện, hơn nữa Tô Thanh Mai tuyệt đối sẽ tràn ngập các loại ác ý đối với hắn.



Nhưng, vậy thì đã sao?



Tô Duệ khinh thường cười cười, giơ tay dắt lấy tay nhỏ Tô Vãn: “Đi thôi, về nhà.”



“Ừ.”



Tô Vãn gật gật đầu, đuổi kịp bước chân Tô Duệ.



Nhìn bóng dáng một lớn một nhỏ sóng vai đi trước, Diệp Kham Hoan dùng ngón tay sờ sờ cằm ——



Đờ mờ, hình ảnh trước mắt thế nhưng làm mình cảm thấy rất thích?



A, thì ra Diệp đại công tử còn có một trái tim thiếu nữ……



~~~~~~



Chúc Diệp đại công tử may mắn.. Ahaha