Hắc Hóa Đi Bạn Gái Cũ

Chương 369 :

Ngày đăng: 17:25 30/04/20


Edt: Mítt



~~~~~~~



Hiện giờ Tô Duệ đã từ thủ đô tốt nghiệp trở về, dựa theo quỹ đạo sinh hoạt vốn có của Cao Vũ, hắn sẽ từ trường cao đẳng giáo viên mà đi lên, đi từng bước tiến vào quan trường, đây là con đường nhân sinh của Cao Kiện đã giả thiết cho con trai mình, mà sau khi Tô Duệ tốt nghiệp đại học, lại không có dựa theo suy nghĩ của Cao Kiện mà làm, chính hắn đăng ký vào một cái công ty, bắt đầu làm nghiệp vụ Internet, ở cái niên đại này, Internet trong nước vừa mới hứng khởi, đúng là thời đại có nhiều đất dụng võ.



Mà Tống Dương, người cùng tốt nghiệp với Tô Duệ, trở thành ‘ Cao tài sinh đại học thủ đô’, lại không có vận khí tốt như vậy, hắn bị ông ngoại của mình bắt đến mười ba trung làm giáo viên tiếng anh, mà lớp hắn phụ trách giảng dạy lại là lớp 7-4, chính là lớp của Tô Thanh Mai.



Tô Thanh Mai thành tích vẫn luôn không nóng không lạnh, bởi vì diện mạo ngọt ngào đáng yêu, vừa vào học chính là nhân vật có tiếng trong trường, hiện giờ tuy rằng vừa mới học lớp 7, nhưng trong toàn khối đã có rất nhiều người đang theo đuổi Tô Thanh Mai.



Thời điểm nghỉ ngơi, một cậu bé đẹp trai chặn đường Tô Thanh Mai ở hành lang, hơn nữa còn tỏ tình với cô, Tống Dương vừa lúc đi ngang qua nơi này nhìn thấy tất cả không thể không than thở ——



Đờ mờ, thật là thời đại khác nhau! Thời điểm ông đây học trung học sao không được như vậy chứ?



Nhìn thấy bộ dáng Tô Thanh Mai hình như không tình nguyện, Tống Dương nhịn không được tiến lên một bước gọi cô lại.



“Thanh Mai, làm sao còn chưa đi ăn cơm?”



“Thầy Tống!”



Nhìn thấy thân ảnh Tống Dương, Tô Thanh Mai sắc mặt vui vẻ, trước kia thời điểm Tô Duệ ở cao trung thường xuyên mang theo Tống Dương đến Tô gia, Tô Thanh Mai đối với Tống Dương rất quen thuộc, cũng hiểu biết tính cách của hắn, biết hắn là người tốt.



“Thầy Tống, vừa lúc em có vài đề tiếng Anh không hiểu, thầy dạy em được không?”



Tô Thanh Mai hướng về phía Tống Dương chớp chớp mắt, Tống Dương hơi mỉm cười: “Được rồi, vừa lúc thầy cũng cơm nước xong, em tới văn phòng với thầy đi!”



…………



Có vài người trọng sinh một đời, có thể tẩy tẫn duyên hoa, khiêm tốn làm người.



Mà có vài người trọng sinh một đời, lại muốn quang mang vạn trượng, ngạo khí bức người.




Thấy Tô Vãn lên tiếng sau đó liền không có phản ứng gì, Tạ Trường An chần chờ lại hỏi một câu.



Thật ra ở mấy năm trước, Tạ Trường An đã phát hiện một đời này quỹ đạo nhân sinh của mỗi người đều cùng với kiếp trước hoặc nhiều hoặc ít xảy ra biến hóa, cho nên, thái độ Tô Vãn đối với mình cùng với kiếp trước hoàn toàn khác nhau, hắn đã sớm bình tĩnh tiếp nhận rồi.



Chỉ là, đáy lòng Tạ Trường An vẫn luôn tồn tại hi vọng cuối cùng.



Nếu kiếp trước Tô Vãn yêu mình, như vậy đời này mình cũng nên có cơ hội làm cho Tô Vãn yêu mình, nhất định có cơ hội.



“Không thích.”



Lúc này, Tô Vãn đột nhiên ngẩng đầu lên, nhàn nhạt nhìn Tạ Trường An, vô cùng hờ hững hộc ra ba chữ.



Không thích…



Tạ Trường An sớm đã dự đoán được, hắn cười khổ một tiếng: “Vậy cậu thích…… Cao Vũ sao?"



“Thích.”



Lúc này đây Tô Vãn trả lời thật ra không chút do dự.



“A.”



Nghe Tô Vãn nói, Tạ Trường An dường như cười tự giễu: “Cũng tốt, cũng tốt, như vậy tôi có thể an tâm đăng kí đại học ở nơi khác.”



Rời khỏi cái địa phương này, đến địa phương mà mình chưa từng đi qua, bắt đầu một đoạn nhân sinh mới xuất sắc.



Ông trời cho hắn cơ hội trọng sinh, cũng không nhất định để hắn phải lặp lại quỹ đạo kiếp trước không phải sao?



Thế giới lớn như vậy, nên đi ra ngoài nhìn xem.