Hắc Hóa Đi Bạn Gái Cũ
Chương 59 : Tình Nhân Thế Thân (22)
Ngày đăng: 17:21 30/04/20
Edt: Mítt
Trong phòng bệnh, Tiêu Cảnh Mặc đứng ở một bên lấy tư thái là người thủ hộ, mặt khinh thường nhìn chằm chằm Tô Duệ.
Mà Tô Duệ chỉ là vẻ mặt mờ mịt nhìn Tô Vãn.
“Phương Tử Mộ.”
Tô Vãn tựa hồ là ổn định cảm xúc của mình một chút, lúc này mới chậm rãi mở miệng
“Tài xế gấy chuyện kia là bị anh mua chuộc, thương thế trên người của anh cũng là giả, từ lúc bắt đầu anh liền gạt tôi, có phải hay không?”
Mỗi một chữ, biểu tình Tô Vãn liền khổ sở một chút, nói xong lời cuối cùng, hốc mắt cô đã đỏ.
Cái loại bị người mà mình tín nhiệm lừa gạt này, vô lực cùng thất vọng, được cô diễn cực kì nhập tâm.
“Tiểu Vãn, em đang nói cái gì?”
Tô Duệ có chút khó hiểu nhìn Tô Vãn, ngay sau đó quay đầu hung tợn nhìn Tiêu Cảnh Mặc
“Tiêu Cảnh Mặc! Anh rốt cuộc nói gì với cô ấy rồi.?”
“Tôi chỉ nói sự thật mà tôi đã điều tra được thôi.”
Tiêu Cảnh Mặc ngữ khí thực bình tĩnh
“Tới tình trạng này rồi, Phương Tử Mộ, anh không cần diễn kịch nữa.”
“Sự thật? Dựa vào cái gì anh nói chính là sự thật?”
Tô Duệ trên giường bệnh lạnh lùng cười
“Anh tra được chuyện đó chính là sự thật sao? Anh nói tài xế kia bị tôi mua chuộc? Tôi còn chưa nói hắn bị anh thu mua để hãm hại tôi đâu! Tiêu Cảnh Mặc, anh cùng Tô Vãn đã chia tay, tôi hiện tại mới là bạn trai của Tô Vãn, anh có thể đừng nhiều chuyện như vậy hay không, chuyện giữa chúng tôi, không đến phiên một người ngoài như anh xen vào?”
Người ngoài?
Hai chữ này ngay bây giờ đặc biệt chói tay.
Cho nên, nghe được Tô Duệ nói, sắc mặt Tiêu Cảnh Mặc cũng trở nên khó coi
“Phương Tử Mộ anh căn bản là giảo biện! Anh nếu thật sự không thẹn với lương tâm, anh dám đem băng vải trên đùi mở ra hay không, để chúng tôi nhìn xem?”
“Anh bảo tôi mở tôi liền mở à, anh cho rằng anh là ai?”
Tô Duệ không chút lưu tình trả lời lại một cách mỉa mai, lúc này Tô Vãn cùng Tiêu Cảnh Mặc đều đứng đưa lưng về phía cửa, cho nên hai người bọn họ căn bản không có phát hiện bên ngoài cửa phòng bệnh không biết khi nào đã nhiều thêm một bóng hình.
Thật ra Tô Duệ liếc mắt một cái liền thấy được thân ảnh Lạc Sơ Sơ, ý châm chọc nơi đáy mắt hắn càng đậm hơn
“Tiêu Cảnh Mặc anh có phải đã quên anh là người đã có bạn gái rồi hay không? Nếu anh muốn quay đầu cùng Tô Vãn hợp lại thì ít nhất anh cũng phải đá Lạc Sơ Sơ đi chứ, anh như vậy còn muốn xen vào chuyện của chúng tôi, anh không cảm thấy anh thực vô sỉ sao?”
“Anh mới thật sự vô sỉ!”
Giữa hai người tồn tại một vết thương quá lớn, như vậy cho dù có thể yêu nhau nhất thời nhưng lại không có cách nào yêu nhau một đời.
Gương vỡ lại lành gì đó, quỷ mới tin.
“Người như vậy, là ai cho hắn tự tin lớn như thế? ”
Tô Vãn bên tai lúc này còn quanh quẩn câu nói kia của Tô Duệ....
Đúng vậy, Tiêu Cảnh Mặc, ai cho hắn tự tin thế?
Hắn cho rằng hắn đang cứu vớt tình nhân cũ của mình?
Nếu vậy, hắn lúc này lại đem Lạc Sơ Sơ đặt ở chỗ nào?
Hắn cho rằng hắn làm như vậy chính là tình thánh? Nhưng chỉ là một lần thương tổn hai nữ nhân mà thôi.
Tô Vãn mặt vô biểu tình, đáy mắt chợt lóe một tia tàn nhẫn.....
Nên kết thúc thế giới này rồi.
Cô ở chỗ này đã hao phí không ít thời gian.
Rốt cuộc, còn chờ mong cái gì nữa chứ?
Đi đến cửa phòng bệnh, Tô Vãn dừng lại một chút
“Đừng tổn thương Lạc Sơ Sơ.”
Lưu lại sáu chữ này, Tô Vãn bước nhanh mở cửa rời đi.
“Như em mong muốn.”
Tô Duệ nhìn chằm chằm cửa phòng đóng chặt, con ngươi đen nhánh nổi lên ý cười quỷ dị.....
Hắn biết mình đã tiếp cận được một chút tâm của Tô Vãn rồi.
Thế giới này, tựa như một cái cửa đột phá.
Tiêu Cảnh Mặc, Lạc Sơ Sơ.
Không biết hai người này rốt cuộc có cái gì đặc biệt, đáng giá để Tô Vãn ôn nhu đối đãi như vậy.
Không sai, ở thế giới này Tô Vãn dừng lại không lâu, nhưng mà thủ đoạn của cô không khỏi quá mức nhu hòa, điểm này cũng không giống kẻ tàn nhẫn độc ác phá hư vị diện trong truyền thuyết kia.
Vì cái gì phải đối Lạc Sơ Sơ thủ hạ lưu tình?
Vì cái gì phải dùng thủ đoạn ôn nhu với Tiêu Cảnh Mặc như vậy.
Đáp án kia, chỉ có chính Tô Vãn biết……