Hắc Ô Nha Bạch Ô Nha - Quạ Đen Quạ Trắng

Chương 3 : Hợp tác gì chứ, lật bàn!

Ngày đăng: 21:12 19/04/20


Vinh Kính mở hòm thư bí mật tải nhiệm vụ, Tạ Lê Thần đứng ở một bên từ trên cao nhìn xuống ngắm anh. Xuyên qua cổ áo rộng thùng thình có thể thấy xương quai xanh và lồng ngực tuyết trắng...



Tạ Lê Thần lắc lắc đầu, cảm thấy mình giống mấy ông chú biến thái quá, liền đi đến sô pha ngồi xuống, mở TV xem.



Tin tức giải trí lại đang phát scandal của y và một nữ minh tinh nào đó.



"Không phải chứ." Tạ Lê Thần uống ngụm rượu, vẻ mặt ghét bỏ, "Mình sao có thể coi trọng cô ta?!"



"Nữ sinh kia chắc chắn cũng buồn nôn như nuốt phải một con ruồi." Vinh Kính lúc này không bị trêu chọc, liền đâm Tạ Lê Thần một câu.



Tạ Lê Thần hai hàng lông mày khẽ nhướn, buông ly, "Này, tôi hình như không trêu chọc cậu a, sao cậu y như con ngỗng vậy, muốn tìm bất mãn a?"



Vinh Kính lườm y một cái, đến mức vẻ mặt anh đã bị hai chữ to đùng che hết —— đáng ghét!



May là, máy tính "đinh đinh" reo hai tiếng, Vinh Kính nhanh chóng mở văn kiện, bắt đầu xem chi tiết.Tạ Lê Thần vốn định đi qua, điện thoại lại reo, là người đại diện gọi tới, "Lê Thần, anh đang ở đâu a?"



"Ở nhà." Tạ Lê Thần móc móc lỗ tai, "Sao vậy?"



"Em nghe nói anh dẫn theo một mỹ nam về nhà, em nói đại ca, scandal của anh khỏi nói đi, đừng khiến cho sóng tình bắn ra bốn phía như vậy có được hay không a!"



Tạ Lê Thần vui vẻ, "Thân thích xa của tôi."



"Sao..." Người đại diện cảm thấy rất hứng thú, "Nghe nói không tệ, có muốn nổi tiếng không?"



Tạ Lê Thần suy nghĩ một chút, trên dưới quan sát Vinh Kính, đưa điện thoại qua gần anh, hỏi, "Cậu có muốn gia nhập showbiz không?"



"Gia nhập?" Vinh Kính hai hàng lông mày nhướn lên, nghiêm mặt, "Cuộc sống của tôi tràn ngập kế hoạch mạnh mẽ hướng về phía trước, tôi cứu vớt thế giới còn không kịp, ai có hứng thú đi gia nhập cái gì show cái gì biz chứ?!"



...



Tạ Lê Thần nhịn cười cầm điện thoại về, "Hửm?"



Người đại diện trầm mặc ba giây đồng hồ, "Loại gì vậy ? Hình như rất thú vị a!"



"Cậu gọi đến làm gì?" Tạ Lê Thần thấy như vậy, hình như Vinh Kính rất hiếm lạ, không muốn cho người đại diện nhìn nhiều, liền cắt ngang cậu ta hỏi.



"À, đêm nay có một dạ tiệc từ thiện, ngài Charles Rembrandt tổ chức, dạ tiệc sinh nhật con gái lão mười tám tuế, muốn mời anh đi?"


Người nọ "Ai nha" kêu một tiếng nhắm mắt lại, đã bị Vinh Kính một cước dẫm ép xuống sàn nhà, họng súng tối om dí vào ót, lạnh giọng hỏi, "Là ai? Vào bằng cách nào? Có mục đích gì?!"



Nhìn lại, bị Vinh Kính ấn trên mặt đất , là một chàng trai tóc dài. Hắn mặc quần áo kiểu dáng kỳ lạ, vóc người cao gầy thon dài, hình dạng vô cùng anh tuấn khí chất. Hắn quỳ rạp trên mặt đất ai ai kêu, trong miệng hét, "Tạ Lê Thần, khẩu vị của anh càng ngày càng nặng a!"



Tạ Lê Thần ngồi trên sô pha đỡ trán, nói với Vinh Kínhvẻ mặt đề phòng, "Đánh nhầm người rồi, đây là em trai tôi, Tạ Tảo Thần."



Vinh Kính ngẩn người, thả người nọ ra, thấy quả nhiên đường nét có vài phần giống Tạ Lê Thần.



Tạ Tảo Thần lắp bắp quay đầu lại liếc mắt nhìn Vinh Kính, trong nháy mắt sợ hãi than, "Ai nha, quả nhiên mỹ nhân!"



Vinh Kính đứng lên, thu hồi súng, xoay người trở lại trước máy tính Tiếp tục nghiên cứu nhiệm vụ, trong miệng còn khinh bỉ phun ra một câu, "Di truyền!"



Tạ Tảo Thần là một người mẫu, vóc người đẹp cũng có chút danh tiếng. Hắn hiếu kỳ nhìn chằm chằm Vinh Kính, tiến đến bên người Tạ Lê Thần, "Ai vậy?!"



Tạ Lê Thần còn chưa kịp trả lời, chợt nghe Vinh Kính hô một tiếng, "Tả Lập Đình! Nhớ giữ bí mật hiệp nghị!"



"Ha ha ha..."



Tạ Tảo Thần căn bản không lưu ý cái gì giữ bí mật với không giữ bí mật, chỉ là nghe được từ Tả Lập Đình, đã cười đến thắt lưng không thẳng lên được, "Chết mất, Tả Lập Đình... Ha ha ha!"



Tạ Lê Thần mặt còn đen hơn nước cống.



Tạ Tảo Thần cười xong, đi tới bên người Vinh Kính, giơ tay choàng vai Vinh Kính, "Xưng hô thế nào?"Vinh Kính đóng máy tính bảng, liếc mắt lườm Tạ Tảo Thần, bảo trì cảnh giác.



"Chậc chậc." Tạ Tảo Thần vươn tới tỉ mỉ quan sát, "Ai nha, thật tinh xảo a, cậu là hỗn huyết phải không?"



Vinh Kính lại lùi sang bên cạnh.



"Sao phải câu nệ như vậy, từ nay về sau là người một nhà rồi mà." Tạ Tảo Thần bước lên trước, Vinh Kính cảnh cáo hắn, "Xin giữ cự ly, nếu không tôi không khách khí đâu."



"Ha?" Tạ Tảo Thần thật ra lại vui vẻ, "Cậu muốn không khách khí với tôi thế nào đây? Hử?"



Chỉ thấy Vinh Kính nắm cổ tay hắn đẩy mạnh sang một bên, lạnh băng băng một câu đâm trúng mục tiêu, "Tảo Tiết Thần (xuất tinh sáng sớm)!"



"Phụt..." Tạ Lê Thần một ngụm rượu phun hết ra, ngay cả điếu thuốc cũng bị dập tắt, cái này so với Tả Lập Đình còn quá đáng hơn.



Trầm mặc một lát sau, Tạ Tảo Thần lắp bắp đến bên Tạ Lê Thần cầu an ủi, "Anh, cậu ta thật xấu, thật đáng ghét, thật thú vị a! ><"