Hắc Ô Nha Bạch Ô Nha - Quạ Đen Quạ Trắng

Chương 71 : Số phận không yên ổn

Ngày đăng: 21:14 19/04/20


Vinh Kính và Tạ Lê Thần thành công đào thoát sự đuổi bắt của Zeta, giữa đường lái xe chạy đi, phía trước phát hiện có xe chặn lại.



Ngay khi Vinh Kính và Tạ Lê Thần chuẩn bị ra tay tiếp, phát hiện trong xe phía trước có người xuống, vẫy tay với họ.



"Thỏ, là ba cậu!" Tạ Lê Thần giơ tay chỉ vào An Minh Nghĩa phía trước nói cho Vinh Kính.



Vinh Kính ngừng xe, thấy An Minh Nghĩa và Sara đã đi tới, hỏi, "Không sao chứ?"



"Không sao." Vinh Kính lắc đầu, trận thế trước mắt, xem ra Kolo đã biết có người sẽ gây bất lợi với Tạ Lê Thần.An Minh Nghĩa mở cửa xe, chỉ chỉ Tạ Lê Thần, "Chúng tôi phải đưa cậu chuyển đến nơi an toàn."



Tạ Lê Thần nhất nhún vai, "Cái xe này xấu qúa, tôi không ngồi, tôi hiện tại cần về nhà tắm thay quần áo."



Vinh Kính cũng nhìn An Minh Nghĩa, "Con cũng cự tuyệt."



An Minh Nghĩa cúi đầu nhìn nơi khác, Sara cũng có chút hơi khó xử.



Vinh Kính nhíu mày, "Làm sao vậy?"



Lúc này, có mấy người đồ đen đã đi tới, "Vinh Kính, chúng tôi là tổ điều tra đặc biệt, cậu bị tình nghi xâm nhập nội bộ hệ thống Kolo lấy đi văn kiện tối mật, mời phối hợp chúng tôi thẩm tra."



Vinh Kính sửng sốt.



Tạ Lê Thần nhanh chóng kéo Vinh Kính ra phía sau, trừng mấy người đồ đen kia, "Này, có ý gì?"



An Minh Nghĩa nhíu mày, nhỏ giọng hỏi Vinh Kính, "Con đã làm gì?"



Vinh Kính không nói, giống như cũng không định phản bác.



"Không có ý gì." Đa số tổ viên trong tổ điều tra đặc biệt quen biết Vinh Kính, đều là đồng sự cùng nhau đảm nhiệm chức vụ dưới trướng Kolo, bọn họ cũng rất khó xử, "Chúng tôi cũng là nghe lệnh làm việc."



"Tôi đây cũng có phần, bắt luôn đi!" Tạ Lê Thần dáng vẻ như muốn cùng bị bắt với Vinh Kính, "Dù sao tôi cũng thấy rồi, văn kiện tối mật trong truyền thuyết đó..."



Y nói còn chưa dứt lời, Sara nhanh chóng kéo y vào trong xe.



Tạ Lê Thần không thể cứ như vậy không hề có năng lực chống lại, nhíu mày nhìn Sara, chợt nghe Sara dùng âm thanh cực thấp nói, "Đây là biện pháp tốt nhất, yên tâm, Vinh Kính không sao đâu!"



Tạ Lê Thần sửng sốt, nhìn Vinh Kính, Vinh Kính gật đầu với y, bọn họ không có vũ khí, ở đây bốn phía đều là người của Kolo, không nhất thiết cần phải chống lại.



Sau đó, Tạ Lê Thần tiến vào một chiếc xe, Vinh Kính bị đưa lên một xe khác, An Minh Nghĩa và Sara mỗi người phân biệt đưa theo hai người, chạy đến sân bay.



Hà Đống biến mất giữa đường đang âm thầm theo dõi đã hiểu tất cả, bất đắc dĩ gọi điện thoại thông báo tổng bộ, "Sự tình giống như và chúng ta thiết tưởng... Tốt, tất cả theo kế hoạch tiến hành."



Vinh Kính bị đưa lên khác máy bay với Tạ Lê Thần, phát hiện nhân viên bắt giữ đặc biệt không cùng họ lên máy bay, ở cùng anh cũng chỉ có An Minh Nghĩa, hơn nữa còng tay cũng bị tháo ra.
Vinh Kính xuống máy bay nhìn khắp nơi, "Nơi này là chỗ nào?"



"Tổng bộ." An Minh Nghĩa theo anh cùng xuống phi cơ. Lúc này, thấy Tạ Lê Thần cũng đi xuống.



Vinh Kính giờ mới hiểu được, ra là vừa nãy nhóm Sara lên máy bay là một thủ thuật che mắt, Tạ Lê Thần vẫn luôn ở trên máy bay của họ.



"Thỏ!" Tạ Lê Thần vốn rất uể oải, y cảm thấy chắc mình bị những tên đồ đen này mở não rồi, mặt khác Vinh Kính thỏ nhỏ không biết có phải ngồi tù hay không.



Không ngờ mở khoang máy bay ra mới xuống, đã thấy Vinh Kính chờ đó, vui vẻ chạy vội xuống. Ôm trước tính hôn một cái nữa, bị Vinh Kính ngăn lại, ấn qua một bên.



"Ở đây nhận kiểm tra đo lường sao?" Vinh Kính quay đầu lại hỏi An Minh Nghĩa.



An Minh Nghĩa gật đầu, vừa định nói, điện thoại di động vang lên, ông kết nối nghe vài câu, cúp điện thoại nói với Vinh Kính và Tạ Lê Thần, "Là như vậy, trùm Zeta và X đang cướp máy bay tiến hành chính diện giao phong với Kolo, Vì vậy thượng cấp của HAWK đứng ra điều giải. Bốn bên thỏa thuận một hiệp nghị... Lần này kiểm tra đo lường sẽ tiến hành trực tiếp bốn bên.""Kiểm tra đo lường gì?" Tạ Lê Thần không hiểu.



An Minh Nghĩa nhìn Vinh Kính, "Năm phút nữa, ta mang các con đến địa điểm kiểm tra đo lường." Nói xong, rời đi, giống như để lại chút thời gian cho Vinh Kính và Tạ Lê Thần nói chuyện riêng.



Tạ Lê Thần trượng nhị và trên sờ không được ý nghĩ, Vinh Kính bỗng nhiên kéo y, "Anh nghe cho kỹ ! Lần kiểm tra đo lường này, nếu như thông qua, anh thực sự sẽ không toàn mạng!"



Tạ Lê Thần bĩu môi, tình huống gì đây?



"Lỡ đâu kiểm tra đo lường thông qua bọn chúng muốn giải quyết anh, tôi sẽ tiến tới cứu anh! Nhưng đến lúc đó, hai ta có khả năng phải nhảy xuống biển làm mồi cho cá mập hay là chìm vào Thái Bình Dương vân vân." Vinh Kính nghiêm túc nói, "Hơn nữa anh cũng không thể trở lại làm siêu sao gì nữa, sự tồn tại của chúng ta sẽ bị gạt bỏ, không chết cũng phải cả đời trốn tránh!"



Tạ Lê Thần mở to hai mắt nhìn Vinh Kính, niết mặt anh, "Thỏ, cậu muốn theo tôi bỏ mạng thiên nhai hay là đồng sinh cộng tử a, thật cảm động!"



"Tôi nói nghiêm túc đó!" Vinh Kính nắm trụ tay Tạ Lê Thần.



Tạ Lê Thần lúc này cũng ý thức được sự tình nghiêm trọng, hỏi, "Sao phải giết tôi?"



"Anh sẽ gây ra tranh đoạt đa phương, có thể sẽ gây đại xung đột, sự tồn tại của anh là nhân tố bất ổn!" Vinh Kính sắc mặt nghiêm trọng, "Đối đãi với nhân tố bất ổn phương pháp tốt nhất tất nhiên là loại bỏ! Đây là cách làm nhất quán của các cấp trên."



Tạ Lê Thần thở dài, "Giết người không phải phạm pháp sao? Tôi không được pháp luật bảo hộ?"



"Nơi này là hòn đảo nhỏ chó ăn đá gà ăn sỏi!" Vinh Kính thấy phía trước An Minh Nghĩa đã đến chuẩn bị đưa Tạ Lê Thần đi, liền kéo Tạ Lê Thần, vươn qua ghé vào tai y nói, "Anh không phải thiên tài sao? Có thể tự phong tỏa năng lực của anh không?"



"Hả?" Tạ Lê Thần không hiểu gì nhìn Vinh Kính.



"Anh có thể mô phỏng thiên tài, các loại thiên tài, vậy có thể từ trong đó mà mô phỏng thành một người bình thường không? Là loại bình thường nhất! Vẻ ngoài ý thức đều là người thường ấy?" Vinh Kính nói hết lời, An Minh Nghĩa đã tới trước mặt, "Tạ Lê Thần, đi theo tôi."



Tạ Lê Thần bị mấy người mặc đồ đen đưa đi, quay đầu lại nhìn Vinh Kính, thấy Vinh Kính nghiêm túc ở phía sau, dùng một loại ánh mắt Tạ Lê Thần từ trước đến nay chưa từng thấy nhìn y... Ánh mắt đó, khiến Tạ Lê Thần có chút động tâm. Y đột nhiên ý thức được —— ra là sự tồn tại của mình, với Vinh Kính là quan trọng như vậy, cùng nhau nhảy xuống biển làm mồi cho cá mập sao? Thực sự là một kiểu biểu lộ khác biệt!



Nhìn mấy người mặc đồ đen bên người cùng với An Minh Nghĩa phía trước, Tạ Lê Thần bỗng nhiên cười —— mô phỏng người bình thường a, có lẽ là lần biểu diễn khó nhất từ trước tới nay.