Hắc Phong Thành Chiến Ký

Chương 5 : Biến ở Bình Chung

Ngày đăng: 01:05 19/04/20


Edit: Nhược Lam



Beta: Fin



Ngón tay Bạch Ngọc Đường vừa mới gõ lên lồng chim, lông quạ đen lập tức trở nên rực rỡ sắc màu.



Tất cả mọi người cùng nhìn Bạch Ngọc Đường, bọn họ cảm thấy năng lực của hắn còn hiếm lạ hơn cả việc quạ có màu sắc sặc sỡ nữa.



Triển Chiêu hiếu kỳ hỏi Bạch Ngọc Đường, “Làm như thế nào vậy?”



“Bạch Ngọc Đường lắc đầu, nói, “Ta nhớ tới mấy con cá ở Ánh Tuyết Cung trước kia.”



“Cá?” Tất cả mọi người đều khó hiểu.



Bạch Ngọc Đường giải thích, nói, “Không phải trong suối nước nóng ở Ánh Tuyết Cung có rất nhiều cá sao?”



Tất cả mọi người gật đầu, xung quanh Ánh Tuyết Cung băng tuyết bao phủ, khí lạnh tới bức người, thế nhưng do phía dưới có mạch nước ngầm suối nước nóng cho nên khu vực này có rất nhiều cá.



“Mấy con cá ở Ánh Tuyết Cung cũng rất thú vị.” Bạch Ngọc Đường nói, “Màu sắc của chúng biến hóa khi nhiệt độ thay đổi, khi tiết trời ấm áp màu của chúng trở nên nhạt dần, khi trời trở lạnh, màu lại sặc sỡ hơn. Còn ở mấy cái hồ, lúc ở trong mặt nước chúng có màu đỏ nhưng khi vừa vớt ra khỏi mặt hồ lại chuyển thành màu lam.”



“Còn có chuyện này nữa à?” Triển Chiêu cảm thấy thú vị



Bạch Ngọc Đường gật đầu, “Khi ta còn bé đã từng cùng sư phụ cẩn thận nghiên cứu qua, chuyện này hoàn toàn không liên quan đến chủng loại, cũng cùng một loại cá nhưng khi ở trong hồ này thì có màu này, đến khi chuyển chúng sang hồ khác thì lại có màu khác.”



Triển Chiêu nhìn Bạch Ngọc Đường, trong đầu vô thức lại hiện lên hình ảnh Bạch Ngọc Đường khi nhỏ cùng Thiên Tôn ngồi xổm bên cạnh suối nước nóng ở Ánh Tuyết Cung, nghiên cứu mấy con cá.



“Vậy lí do là gì?” Lâm Dạ Hỏa tò mò hỏi.



Bạch Ngọc Đường lắc đầu, “Ta có hỏi qua mẫu thân của ta, thì ra khi còn nhỏ nương đã từng cùng ông ngoại tìm hiểu qua, lí do thì chẳng ai có thể giải thích rõ ràng, chắc là có liên quan tới tạp chất trong nước. Hơn nữa trong Ánh Tuyết Cung có rất nhiều Mai Trân Châu(5), cánh hoa rơi xuống sẽ trở thành thức ăn cho cá. Chắc là vì chuyện này đi?”



(5) Tên tiếng Anh là Sorbaria sorbifolia, đây loài thực vật có hoa trong họ Hoa hồng



“Suối nước nóng, Mai Trân Châu…” Công Tôn nhẹ nhàng vuốt cằm, lẩm bẩm: “Có lẽ chuyện quạ đen đổi màu cũng tương tự như vậy, là bởi vì ăn phải thứ gì đó. Sau đó môi trường sống đột nhiên thay đổi, màu sắc của chúng cũng theo đó mà thay đổi.”



“Chẳng lẽ là vì trời trở lạnh?” Hạ Nhất Hàng hỏi.



Tất cả mọi người cùng nhìn lồng chim.



Khi Bạch Ngọc Đường buông tay ra, băng tuyết trên lồng chim cũng tan đi, con quạ đen bắt đầu phai màu, màu sắc càng ngày càng tối, cuối cùng trở về đen tuyền.



Triệu Phổ nhìn Đổng Thiên Dực, “Gần đây núi Bình Chung bắt đầu trở lạnh sao?”



Đổng Thiên Dực nghiêng đầu suy nghĩ một chút, “Đã qua hè nên trời càng ngày càng lạnh… Mặt khác, núi Bình Chung và đa số những nơi khác của Tây Vực đều có sự chênh lệch rất lớn giữa nhiệt độ ban ngày và ban đêm, buổi tối có tuyết rơi cũng là chuyện bình thường, nhưng mà trước giờ chưa từng xảy ra hiện tượng này.



Tất cả mọi người đều gật đầu, đúng là như vậy… Thế thì chuyện này rốt cuộc là sao?



Công Tôn hăng hái bừng bừng mà cầm cái lồng đi, nói, “Ta đi nghiên cứu một chút.”



Sau đó bọn Triển Chiêu rời khỏi phòng nghị sự, Công Tôn thì xách theo cái lồng chim mang cho Tiểu Tứ Tử xem con quạ biết đổi màu, Hạ Nhất Hàng còn chuyện quan trọng cần bàn bạc với Triệu Phổ nên cũng đi ra ngoài.



Triển Chiêu hỏi Bạch Ngọc Đường kế tiếp đi đâu?



Lâm Dạ Hỏa đề nghị hay là ra đường cái đi tham quan Hắc Phong thành một chút.



Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường đều đồng ý, chỉ là…



Bạch Ngọc Đường nói, “Chờ ta dẫn sư phụ theo đã!”
Triệu Phổ sờ cằm, “Thứ hai thì sao?”



Đổng Thiên Dực nháy mắt mấy cái, “Chẳng biết tại sao lại có tin đồn rằng sở dĩ Lan Khắc Tĩnh Đạc chết là do Nguyên soái không cho hắn con hổ đen để tế trời…”



“Khụ khụ…” Âu Dương Thiếu Chinh nghe xong bị sặc nước trà, đấm ngực mấy cái.



Mọi người đều hoảng sợ.



“Sao cái gì cũng đổ lên đầu lão tử thế?” Triệu Phổ bị chọc cười, “Nếu như lão tử thật sự đưa Tiểu Ngũ cho hắn, sau khi tế trời xong hắn vẫn chết thì bọn chúng hẳn sẽ nói là tại máu Tiểu Ngũ không thuần khiết”



Đang trong lúc nói chuyện, từ bên ngoài lại truyền đến vài tiếng “phạch phạch”.



Tử Ảnh ở bên cửa sổ tiện tay mở cửa… Một con bồ câu béo mập bay vào, rơi xuống tay của Đổng Thiên Dực.



Đổng Thiên Dực rút ra một phong thư được buộc ở cổ chân bồ câu, vừa mới buông tay, bồ câu béo liền từ cửa sổ bay ra ngoài.



Lực chú ý của Triển Chiêu vẫn duy trì trên thân con bồ câu kia, chợt nghe thấy tiếng Đổng Thiên Dực sau khi nhìn qua nội dung bức thư nói, “Liêu Quốc và Tây Hạ đã phái sứ giả đến dự tang lễ rồi, nghe nói còn mang theo cả lễ vật nữa.”



Mấy người bọn Long Kiều Quảng đều sờ cằm – Ồ?



Triệu Phổ nói với Hạ Nhất Hàng, “Ngươi an bài đi.”



Hạ Nhất Hàng gật đầu, Triệu Phổ đứng dậy, nói là đi tìm Tiểu Lương Tử luyện cưỡi ngựa.



Chờ Triệu Phổ rời đi, Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường liếc mắt nhìn nhau, Triệu Phổ dường như không mấy để tâm.



Long Kiều Quảng dùng cùi chỏ huých nhẹ Âu Dương, “Hình như có kế hoạch gì thì phải.”



Âu Dương Thiếu Chinh cũng gật đầu, quay đầu lại nhìn Hạ Nhất Hàng.



Hạ Nhất Hàng bưng chén, thong thả uống trà.



Lâm Dạ Hỏa đột nhiên hỏi, “Có quan hệ gì với cái hộp gấm mà hôm đó các ngươi đưa cho Nhị thiếu gia mang về sao?”



Hắn vừa mới nói xong, bọn Âu Dương đều “soạt” một cái cái, quay đầu lại, “Hộp gấm gì?”



“Khụ khụ.”



Lúc này, Hạ Nhất Hàng đột nhiên ho khan một cái, khoác tay với ba huynh đệ nhà mình, “Không có chuyện của các ngươi, mau về quân doanh làm gì thì làm đi.”



Ba người cùng híp mắt, xem ra Hạ Nhất Hàng và Triệu Phổ đã dự tính cả rồi, cho nên bọn họ bèn quay qua bàn xem nên đi ăn trưa ở đâu, xong xuôi cả bọn nhất trí ra khỏi phòng.



Lâm Dạ Hỏa cũng chạy theo Trâu Lương.



Trong phòng nghị sự lúc này chỉ còn lại Triển Chiêu, Bạch Ngọc Đường và Công Tôn. Mấy người cũng đứng dậy tính rời đi.



Thế nhưng Hạ Nhất Hàng lại đột nhiên mở miệng, “Ba vị, có hứng thú đến núi Bình Chung một chuyến với ta không?”



Ba người hơi sửng sốt, hỏi Hạ Nhất Hàng, “Chúng ta đi cùng ngươi hả?”



Hạ Nhất Hàng cười gật đầu một cái.



Ba người đều tỏ ý – Không thành vấn đề!



Hạ Nhất Hàng cười, “Vậy đêm nay chuẩn bị một chút, sáng mai bắt đầu khởi hành.”