Hầm Táo Ký

Chương 18 : Ngu xuẩn

Ngày đăng: 22:55 21/04/20


Trong lòng Đường Táo rất buồn bực. Mệt nàng đem người này trở thành sư nương tương lai của nàng mà đối xử tôn trọng lấy lòng, hóa ra…. Lại là một nam nhân!



Nàng tinh tế đánh giá Mộ Hành đứng trước mặt, thấy người này như nữ tử một thân váy đỏ rực rữ như lửa, chỉ mỗi tội là không có ngực. Hơn  nữa nếu nghiêm túc quan sát kỹ ngũ quan của hắn, vẫn mơ hồ có thể nhìn ra được chút tuấn lãng của nam tử.



Hắn là nam tử, như vậy liền không phải là sư nương của nàng. Nghĩ đến đây, không biết vì sao, tâm tình Đường Táo tự nhiên thoải mái ra không ít.



“Ngươi nam giả nữ trang  đến tột cùng có nguyên nhân gì?” Đường Táo nghĩ nghĩ, suy đoán nói: “Chẳng lẽ ngươi… ngươi muốn hại sư phụ ta?” Hắn nam giả nữ trang, lại lộ diện trước mặt sư phụ như vậy, ý đồ này là muốn tiếp cận với sư phụ. Nếu là nữ tử, có thể nói là ái mộ sư phụ, chỉ là người trước mắt này là nam tử, chỉ cần nghĩ thôi cũng cảm thấy không có chuyện gì tốt.



Sư phụ đã nói qua với nàng, nếu gặp người xấu, không cần động thủ, chỉ cần nhớ rõ bộ dạng của người nọ, sau đó trở về nói cho sư phụ biết, sư phụ sẽ tự  mình xử lý hắn.



Nàng còn nhớ rõ vị tiên quân ba năm trước kia, muốn mưu hại sư phụ, còn bắt cóc nàng, cuối cùng bị sư phụ giết chết…. Nếu nàng đem chuyện này nói cho sư phụ, nhất định sư phụ sẽ giết chết Mộ Hành mất.



Nàng đột nhiên có chút không đành lòng.



Mộ Hành không nghĩ tới, Tiểu Táo yêu thoạt nhìn ngu si này lại không hề ngu dốt như hắn nghĩ, thân phận trước mắt bị vạch trần, hắn không biết nên làm thế nào cho phải. Nếu là ngày thường, hắn sẽ giết Tiểu Táo yêu này để diệt khẩu, nhưng… Mộ  Hành nhìn nàng, nhìn qua chỉ mới là một cô nương mười lăm mười sáu tuổi, so với tiểu sư muội của hắn còn nhỏ hơn một hai tuổi, hắn làm sao có thể xuống tay được?



Quả thực là khó xử hắn.



Nghĩ tới nghĩ lui, Mộ Hành không có biện pháp, đành nói sư thật: “Ta đúng là nam tử, chỉ là…. Ta thấy cô nương không phải là loại người gian tà giả dối, ở chỗ này không được hợp cho lắm, nếu ngươi muốn học tập pháp thuật, nên đến Thường Vũ Sơn của ta….”



“Ta có sư phụ, vì sao phải đi theo ngươi, nếu hôm nay ngươi không nói rõ nguyên do, ta sẽ không tha cho ngươi!” Ngữ khí của Đường Táo tăng thêm một ít. Tuy nàng nhát gan, pháp thuật không tinh, nhưng nếu có người muốn gây thương tổn cho sư phụ, nàng nhất định sẽ dốc hết sức lực.



—– Nàng tuyệt đối không cho phép có người dám gây thương tổn cho sư phụ nàng.



Quả thật là bị nói như trút nước vào mặt. Mộ Hành không có kiên nhẫn, ha hả cười, nói: “Hắn là hạng người yêu tà, thế mà ngươi còn kính trọng hắn như thế, ngươi bị ngu sao?”



Lục giới ai mà không biết Ma tôn Trọng Vũ tính tình không đoán được, giết người không chớp mắt, Tiểu Táo yêu này thế nào mà lại nhận hắn làm sư phụ, quả thực là ngu ngốc.


Hiện giờ trở thành tù nhân, hắn đã sớm có chuẩn bị, trong lòng cũng không có cảm giác gì lớn lắm.



Đường Táo lắc lắc đầu. “Ta tới thả ngươi ra ngoài,.”



Mộ Hành có chút kinh ngạc, nghi hoặc hỏi: “Nếu ngươi thả ta, sư phụ ngươi chẳng phải là sẽ trách phạt ngươi sao?” Hắn tất nhiên sẽ không tin tên Ma tôn kia sẽ chịu bỏ qua cho hắn.



Nói đến sư phụ, Đường Táo cong cong môi, vẻ mặt sùng bái nói: “Sư phụ ta rất thương ta, hắn sẽ không trách phạt ta đâu.” Nếu bị phạt, nàng cũng không dám oán hận nửa cậu, nàng lo lắng…. sư phụ sẽ tức giận.



Nếu như thường ngày, tất nhiên Mộ Hành sẽ không tin, chỉ là hôm qua biết được Trọng Vũ quan tâm Tiểu Táo yêu này như thế, hắn cũng chứng kiến tận mắt. Tuy rằng hắn không có hảo cảm gì đối với tên Ma tôn này, nhưng lại không thể không thừa nhận —– hắn có lẽ là sư phụ yêu quý đồ nhi nhất.



Chỉ là việc đem hắn thả ra, lại là một chuyện khác.



“Ngươi phải đáp ứng ta, về sau đừng tới đây nữa.” Sư phụ rất lợi hại, nàng đều biết. Nhưng nếu có lần tiếp theo, chỉ sợ nàng cũng không cứu nổi tên Mộ Hành này.



Chỉ cần thả hắn đi, hiện giờ nói gì hắn cũng đều đáp ứng, bất quá….



Mộ Hành mỉm cười nói: “Vậy sao ngươi không bảo ta không được gây tổn hại đến sư phụ ngươi nữa?”



Đường Táo cười, nàng nhẹ nhàng lắc đầu, thành thật nói: “Lấy tu vi của ngươi, không gây tổn hại đến sư phụ ta.”



Mộ Hành: “…..”



Đang lúc Mộ Hành đang chịu đả kích nặng nề, Đường Táo lại mở miệng, “Hôm nay ta thả ngươi đi, chỉ là…. Ta muốn ngươi trả lời ta một vấn đề, có thể chứ?”



“Ngươi hỏi đi.” Điều nàng muốn hỏi, hắn cũng biết.



Đường Táo suy nghĩ, nhìn vào đôi mắt đẹp của Mộ Hành, chậm rãi nói: “Sư phụ ta…. Đến tột cùng là người nào?”