Hân Hoan
Chương 115 : Phiên ngoại 1 – Thương Lê
Ngày đăng: 09:48 18/04/20
“Aaaaaaaaa, chính chủ phát đường, ngọt quá trời ngọt!!”
Ở khu công nghiệp nằm ở ngoại ô phía Tây của thành phố có một tiệm mì, mì tiệm này đầy đặn, vị lại ngon, giá cả thì phải chăng, ngay cả thịt dê thịt bò cũng nhiều hơn tiệm khác, công nhân ở xung quanh rất thích tới đây ăn.
Thế nhưng các vị khách quen ở đây đều biết, người trông coi tiệm không phải chủ tiệm thực sự, không biết đại gia nào đột nhiên hâm hấp, lại đi mở tiệm mì ở nơi này.
Anh Trần là một chủ thầu công nhân, người trong thôn nghe nói anh ta làm chủ thầu còn thấy oách, thực tế chỉ anh ta biết, dưới tay có mười mấy người, nếu không làm việc thì không có tiền, ngay cả dịp Tết đến anh cũng không được nghỉ ngơi.
Công trường mới đổi ông chủ thầu cơm nước, một bữa thu hai mươi lăm đồng, mà ở đây ăn một bát mì nhiều thịt, hai cái bánh bao chay một chai nước cũng chỉ mới mười lăm đồng, cho nên anh thường xuyên lui tới đây ăn.
Một tới hai đi, dần dà cũng quen với người trông coi tiệm, có đôi khi tan làm, lại tới đây gọi một đĩa lạc, uống hai chén rượu, nói chuyện với cửa hàng trưởng.
“Tiệm chúng tôi là cậu chủ mở cho người yêu.” Cửa hàng trưởng cười ha hả, “Nghe nói lúc hai người yêu nhau, cậu chủ nói với người yêu rằng sau này muốn mở cửa hàng, để người yêu mình làm chủ, thế là mở ra đây.”
Anh Trần: “…………..”
Mấy người nhà giàu yêu nhau cũng dị hợm thật đấy.
Anh gắp hạt đậu bỏ vào miệng: “Nói gì thì nói, cậu chủ chỗ các anh đúng là người đàn ông tốt, nói được thì làm được.” Anh đột nhiên nhớ tới người vợ ở nhà chăm con, mấy năm trước từng hứa mua cho cô ấy chiếc vòng bạc, mà đến giờ vẫn chưa mua được.
Anh buồn bực uống nốt rượu trong chén, thanh toán xong lại đi ra ngoài. Đầu phố bên cạnh có tiệm vàng, giờ qua đó có lẽ vẫn chưa đóng cửa.
Vừa đi ra cửa đã đụng mặt hai chàng trai trẻ tuổi.
Cuối thu đêm se lạnh, chàng trai đi bên trái mặc tây trang thắt cà vạt, trông như một anh tài trong phim truyền hình, mà cậu chàng đi bên cạnh anh ta lại mặc trang phục sáng màu bình thường, đội mũ lưỡi trai đeo khẩu trang, không rõ ngoại hình thế nào, vậy nhưng trông hai người rất thân thiết.
Tiệm mì này làm ăn tốt thật đấy, ngay cả hàng ngũ anh tài cũng nghe danh mà đến, nghe nói đầu bếp nấu mì cũng được trả lương rất cao để thuê về.
Ầy, thú vui của mấy kẻ có tiền thật đúng là khiến người ta không tài nào hiểu nổi.
Cửa hàng trưởng thấy hai người đi tới, vui vẻ mời họ ngồi xuống, bấy giờ trong tiệm không còn vị khách nào khác, anh liền dứt khoát đóng cửa.
“Cậu chủ, anh chủ, hai người tới rồi à?”
“Tới ăn mì ạ.” Lê Chiêu tháo khẩu trang xuống, “Loại chỉ ăn mà không phải trả tiền ấy.”
“Cậu chủ à, gần đây cậu mới nhận kịch bản ác bá à?” Cửa hàng trưởng bưng đồ nhắm tới, “Tôi bảo nhà bếp chuẩn bị rồi.”
Anh là một người cha, con nhỏ bị lừa bán, mấy năm qua vẫn luôn tìm kiếm tung tích con trai, cuối cùng mãi cũng có tin con, nhưng cảnh sát lại bảo con anh đã mất rồi.
Sau khi nhận được tin tức, anh ngồi xổm xuống cầu bật khóc nức nở, chuẩn bị nhảy xuống đó chấm hết tất cả, nhưng rồi lại được một chàng trai trẻ khuyên nhủ.
Sau đó anh tới đây làm cửa hàng trưởng, dần dần tìm được niềm vui sống.
Mì được chuẩn bị xong xuôi, cửa hàng trưởng bưng mì tới trước mặt hai người, sau đó ra bếp tính toán sổ sách, tháng này đỡ hơn tháng trước, bớt lỗ được một ngàn.
Phần lớn khách của cửa tiệm là công nhân từ những công trình bên cạnh, lượng ăn nhiều, khẩu vị nặng, mà tiệm lại yêu cầu cao với các nguyên liệu thức ăn, thu phí thấp, rõ ràng đang làm từ thiện.
Ngay cả nhân viên giám sát thành phố mỗi lần tới đây kiểm tra vệ sinh an toàn thực phẩm đều hỏi anh mở tiệm này để mang ấm áp tới cho dân chúng à?
Ngôi sao nhà khác đều mở nhà ăn cao cấp, không thì cũng phải mở tiệm lẩu gì đó, mà cậu chủ nhà họ lại khác thường, mở một tiệm mì khiêm tốn, còn không lấy nhiều tiền.
Cứ một thời gian là cậu chủ và người yêu lại tới ăn mì, sau đó khiêm tốn nắm tay nhau rời đi.
Người trong ảnh, chẳng phải đại gia hộ di dời hay sao?
Sếp tổng Thương Hoàn = Đại gia hộ di dời?
Fan Thương Lê:?
Fan Di Lê:?
Fan All Lê:???
Các fan hâm mộ điên rồi, cánh truyền thông cũng điên rồi!!
Vì bạn mình mà đầu tư cho một bộ phim chẳng mấy ai coi trọng, cuối cùng bộ phim nổi đình nổi đám, người bạn bỏ tiền ra đầu tư cũng bội thu.
Ôi đây là câu chuyện đoàn viên cảm động trời đất tới nhường nào cơ chứ??
Fan All Lê khuyên nhủ các fan CP khác: Mọi người đều là fan CP, chuyện đã đến nước này, mọi người hãy biến chiến tranh thành tơ lụa, vui vẻ nhặt đường đi!
Fan Di Lê, fan Thương Lê: Phắn đi!!
Lầu 537 hôm qua ăn chửi thê thảm, hôm nay được vô số cư dân mạng xưng lên là bán tiên.
Hôm ấy, có phóng viên phỏng vấn Lê Chiêu, hỏi cậu có cảm nghĩ thế nào về việc bạn mình đầu tư nhiều tiền cho bộ phim cậu tham gia như vậy?
Lê Chiêu: “Đến tận khi phim đóng máy em cũng không hề biết chuyện anh ấy đầu tư cho bộ phim này, anh ấy vẫn luôn giấu em.”
Phóng viên: Than ôi, tình bạn cảm động gì đâu.
Lê Chiêu: “Đến khi em biết thì bộ phim này đã chuẩn bị công chiếu rồi. Em không ngờ doanh thu phòng vé lại cao như vậy, xem như một niềm vui bất ngờ đi.”
Phóng viên lặng lẽ nghĩ trong lòng, tui cũng muốn có niềm vui bất ngờ như vậy.
“Bạn tốt lặng lẽ ủng hộ cho sự nghiệp của cậu, cậu có cảm động không?” Hỏi câu này xong, phóng viên loáng thoáng cảm thấy có gì đó sai sai, lần trước lúc phỏng vấn một nữ nghệ sĩ, hình như cô cũng từng hỏi cô ấy có cảm động khi chồng lặng lẽ ủng hộ sự nghiệp cho mình hay không.
Lê Chiêu gật đầu: “Cảm động chứ ạ, mấy năm qua anh ấy đã giúp em rất nhiều, mặc dù bọn em không phải người thân có chung huyết thống, nhưng là người thân thiết nhất về mặt tinh thần, thậm chí ba mẹ em cũng coi anh ấy như con trai mình.”
Phóng viên: “……..”
Nghe rất hợp lý, nhưng lại cứ thấy có gì đó sai sai.
Sau khi đoạn phỏng vấn này được đăng tải, phần lớn người xem đều cảm thấy hết sức cảm động trước tình bạn tha thiết chân thành này.
Chỉ có các fan CP âm thầm gào thét trong lòng.
Aaaaaaaaa, chính chủ phát đường, ngọt quá trời ngọt!!
Thương Lê bên nhau trọn đời!!!Lời tác giả:
Bạn học nhỏ Chiêu Chiêu: Đình Đình à, cậu thấy không, đây là tiệm mì tớ làm cho cậu đấy!
Bạn học nhỏ Đình Đình: Tớ thấy rồi!!!