Hân Hoan

Chương 13 : Ghen tị

Ngày đăng: 09:47 18/04/20


“Có lúc đối phó với kẻ địch, chỉ cần một nụ cười!”



“Em đừng lo, để chị sai người nghe ngóng tin tức bên Dâu Tây.” Quản lý của Diêu Sa Sa không rõ phía công ty giải trí Dâu Tây có ý đồ gì, vội lấy điện thoại ra, liên lạc với người bạn biết chút nội tình.



Sau khi hỏi thăm một vòng, quản lý tỏ vẻ khó hiểu: “Không có tin phía công ty giải trí Dâu Tây ký hợp đồng với Lê Chiêu.”



“Thế họ tham gia vào làm cái gì, làm từ thiện à?” Sau nỗi ngạc nhiên là sự giận dữ, Diêu Sa Sa nói chuyện không kiêng nể chút nào: “Dù có là công ty lớn thì làm việc cũng phải có quy củ chứ.”



Theo lẽ thường, nếu hai nhà không có xung đột lợi ích, bình thường sẽ không quản chuyện không đâu. Cô và Lê Chiêu cùng lắm chỉ là diễn viên hạng F, đâu có gì đe dọa tới công ty giải trí Dâu Tây chứ.



“Dù em có đắc tội họ thật thì cũng phải có cơ hội gặp mặt chứ.” Diêu Sa Sa tức giận khẽ chửi một tiếng: “Giờ nên làm gì đây?”



“Trước mắt đừng phát biểu bất cứ điều gì trên mạng, thông cáo với bên ngoài có thể phủi thì phủi sạch trách nhiệm. Quản lý thấy Diêu Sa Sa bị dọa đến độ biến sắc, an ủi: “Giờ bộ phim còn chưa chiếu xong, phía Lê Chiêu sẽ không làm loạn quá đâu, nếu sau này có phóng viên hỏi chuyện này, em cứ nói chuyện kia vô căn cứ, chỉ là bạn bình thường với Lê Chiêu.”



Bây giờ là thời đại tin tức, cư dân mạng tiếp xúc với nhiều tin tức thú vị, dễ dàng quăng chuyện này ra sau đầu, chẳng được mấy hôm nữa sẽ quên chuyện này đi.



Anh mở weibo quản lý của Lê Chiêu, nhìn nội dung weibo mấy tiếng trước Trương Tiểu Nguyên đăng lên.



Nghĩ tới việc đối phương đã đề phòng họ sẽ tạo scandal tình cảm, trong lòng quản lý không được vui, bộ phim lên sóng tạo scandal một chút, lưu lượng tăng lên đối với đối bên đều có lợi, việc gì phải để nghệ nhân nhà mình như liệt nữ sống chết giữ gìn trong sạch như vậy?



Trong lúc tạo tin đồn bị vả mặt đôm đốp, phía Diêu Sa Sa không dám hành động gì, nuốt giận chia sẻ weibo của Trương Tiểu Nguyên, tỏ ý tất cả chỉ là lời đồn, cô và Lê Chiêu chỉ là bạn bình thường.



Thế nhưng cư dân mạng nhanh chóng phát hiện ra, sau khi studio Diêu Sa Sa chia sẻ weibo của Trương Tiểu Nguyên, Trương Tiểu Nguyên không bình luận trả lời, cũng không chia sẻ lại weibo phía bên đây. Ai cũng thấy được phía Diêu Sa Sa làm việc đơn độc.



Một vài cư dân mạng không hiểu đầu cua tai nheo, nhất thời thấy rõ vấn đề của chuyện này, chế giễu Diêu Sa Sa một phen. Các fan ngoại hình của Lê Chiêu bình luận dưới weibo của Trương Tiểu Nguyên, nói rằng Trương Tiểu Nguyên đã lập công chuộc tội, tạm thời không cần phải cuốn gói khỏi showbiz một mình nữa.



“Trương Tiểu Nguyên đúng là người đàn ông tốt, anh nhất định phải bảo vệ con cưng nhà chúng em đấy.”



“Anh Tiểu Nguyên nhớ về nhắc con trai, phụ nữ dưới chân núi là cọp, hoa dại ven đường cũng đừng hái, cũng không thể bị hoa dại ngắt.”



“Nhóc nhà mình chụp ảnh nhìn hợp gu ghê, mị muốn làm mấy chuyện í hí hí từ trên cổ ẻm trở xuống. Mị còn muốn mặc cùng kiểu áo ngủ với nhóc cưng nữa, chín bỏ làm mười là ngủ cùng nhóc rồi.”



“Anh Tiểu Nguyên à, mở tiệm mì có gì vui đâu, dậy từ tờ mờ sáng mà kiếm chẳng được mấy đồng, anh đừng dẫn con trai vào con đường sai lầm!”




“Được lắm được lắm!” Diêu Sa Sa nhăn nhó mặt mày: “Giờ cậu mới có chút hơn người đã không biết bản thân mình là ai. Trong nhà không ai dạy cậu cái gọi là tác phong à?”



Nghe bốn chữ “trong nhà không ai”, nụ cười trên gương mặt Lê Chiêu nhạt dần: “Vâng ạ, bọn họ chết sớm, không có người dạy em.”



Diêu Sa Sa: “……..”



Cái thứ đang không ngừng dâng trào trong lòng cô là gì?



Chính là sự uất ức và phẫn nộ của cô.



Cộp, cộp, cộp.



Trên hành lang vang lên tiếng giày nện mặt đất, Diêu Sa Sa lập tức thu lại biểu cảm phẫn nộ trên gương mặt mình, nở nụ cười chiêu bài.



Vào cái nghề này, dẫu vui hay buồn cũng không thể tự mình quyết định được.



“Tôi làm phiền hai người rồi, ngại quá.” Tống Dụ khoanh tay trước ngực, dựa vào tường liếc mắt nhìn hai người, không thấy có vẻ gì là ngại ngùng: “Bắt đầu ghi hình rồi đấy, đứng ở nhà vệ sinh làm gì vậy, làm mấy hành động nghệ thuật à?”



Diêu Sa Sa xoay người bỏ đi, bước được hai bước đột nhiên quay đầu nhìn Lê Chiêu bằng ánh mắt tràn đầy hận thù.



Bị những nhân vật tên tuổi xem nhẹ phớt lờ, cô còn có thể kiềm chế được, thậm chí còn cảm thấy đây chính là địa vị của người nổi tiếng. Nhưng Lê Chiêu thì khác, một thằng nhóc nghèo cái gì cũng không bằng cô, đáng lý phải khom lưng cúi đầu, không được mạo phạm tới cô mới phải.



Trông thấy đôi mắt đáng sợ kia, Lê Chiêu ngẩn người một chút, rồi nở nụ cười tươi rói.



Có đôi khi đối mặt với kẻ địch, chỉ cần một nụ cười thôi, cũng đủ khiến người ta tức chết.Tác giả có lời muốn nói:



Chiêu Chiêu: Em là quái vật mít ướt.



Đình Đình: Quái.. quái vật đáng yêu.



(M: Chỉ đoạn bé Chiêu Chiêu nhắn tin uhuhu)