Hân Hoan

Chương 36 : Đình Đình?

Ngày đăng: 09:48 18/04/20


“Đàn ông con trai gì mà lại lấy tên như con gái vậy?”



“Là cái thằng ngốc lần trước chém gió rằng tôi ở đoàn phim bắt nạt Lê Chiêu ấy hả?” Tống Dụ nhất thời tỉnh cả người, ngay cả đôi mắt sưng phù cũng trợn to ra.



Trợ lý len lén nhìn Lê Chiêu ngồi bên cạnh, thực ra nghiêm túc mà nói, lần trước cũng không thể coi là chém gió, cùng lắm chỉ là.. bóc phốt mà thôi?



Bắt gặp ánh mắt vi diệu từ trợ lý của Tống Dụ, Lê Chiêu tỏ vẻ rộng lượng: “Không sao đâu, mọi người cứ nói tiếp đi, coi như em không tồn tại.”



“Thầy Lê à, lần này thực sự không thể coi như cậu không tồn tại.” Trợ lý cười gượng: “Cậu cũng bị liên lụy đấy.”



“Sao lại dính tới em nữa?” Lê Chiêu còn đang định len lén hóng hớt, giờ thì hùng hồn tham gia vào: “Anh ta nói gì vậy?”



“Anh ta nói cậu khuất phục trước tiền tài của anh Tống…” Trợ lý càng nói giọng càng nhỏ, dưới cái nhìn của cậu ta, Lê Chiêu là một người rất tốt, không những chủ động nói giúp cho anh Tống trước cánh truyền thông, còn không cần tài nguyên anh Tống giới thiệu cho, so với đám hồ bằng cẩu hữu suốt ngày xum xoe bên cạnh anh Tống muốn dựa hơi kiếm lợi lộc thì tốt hơn nhiều.



Lê Chiêu chột dạ tránh ánh mắt trợ lý, thực ra.. cậu nhìn trúng đồ ăn khuya Tống Dụ bỏ tiền ra mua, chín bỏ làm mười là khuất phục trước tiền tài rồi.



Ầy, cậu xấu xa quá, cái đồ tham lam không chốn nương thân này.



“Còn gì nữa không?” Tống Dụ không tin Lục Nhậm Giá chỉ nói có vậy, nếu chỉ có như vậy, trợ lý của hắn đã không tức tới mức xông thẳng vào phòng hóa trang.



“Lục Nhậm Giá nói, tối qua anh nói giúp cậu Lê, là bởi nhà anh có quan hệ rộng, biết trước cậu Lê sắp làm đại diện cho nhãn hiệu đồng hồ đeo tay của Thương Thời, nên muốn dựa.. dựa hơi cậu Lê.



“Tôi dựa hơi cậu ta?!” Quả nhiên Tống Dụ nổi đóa lên, hắn chỉ vào Lê Chiêu: “Tôi mà phải dựa hơi cậu ta?!”



Trợ lý: “……….”



Tuy rằng chỉ là trùng hợp, nhưng đúng là dạo này họ đang dựa hơi Lê Chiêu. Đương nhiên không thể nói câu này ra.



Lê Chiêu đã vô tội thì chớ lại còn bị ghét bỏ nở nụ cười rộng lượng với Tống Dụ: “Không sao đâu, em không ngại.”



Tống Dụ: “Lê Chiêu à tôi nói cho cậu biết, dù tôi có flop dập mặt thành hạng Y hạng Z, không đóng phim nữa thì cũng không dựa hơi cậu.”



“Dạ.” Lê Chiêu gật đầu, thái độ hết sức bình tĩnh.



Tống Dụ: “………..”



Lạ thật, sao ngọn lửa trong lòng càng cháy lại càng dữ dội chứ?



Lúc bộ phim “Nữ tổng tài bá đạo” hot nhất, ngay cả những nhân vật siêu phụ trong phim cũng có không ít fans tới tỏ tình. Nhưng tình yêu của fan ngắn ngủi, sau khi bộ phim kết thúc, độ hot do bộ phim mang lại cũng dần giảm đi.



Lục Nhậm Giá còn đang đi học, lại thêm không có quan hệ, trước đó dựa vào làm bạn tốt của Lê Chiêu, bóc phốt Tống Dụ mà có được một lượng fans nhỏ, suýt chút nữa được ký hợp đồng với một công ty giải trí, ai ngờ Lê Chiêu lại nói rằng Tống Dụ là người rất tốt trước cánh truyền thông chứ.


【Chiêu Chiêu chụp bức ảnh này đẹp ghê, góc độ rõ ràng, ánh sáng trong trẻo, chụp ra được chất vải trang phục, còn thể hiện rõ được lớp hoa văn thêu trên đó. Nhìn chiếc mũ của họ đi, không soi ra được chút tỳ vết nào, chiếc mũ được chế tác mô phỏng theo văn vật thực tế, có thể thấy được đoàn phim “Thiên ca” nghiêm túc thế nào, rất mong thành phẩm của “Thiên ca”.】



Tống Dụ:????



Đây là fan nhà hắn thật à, không phải fan Lê Chiêu giả bộ đấy chứ.



Hắn thở hổn hển chia sẻ weibo của Lê Chiêu và bình luận.



Tống Dụ V: Tôi không xấu như vậy! Chụp ảnh gì mà tệ thế!



Fan Cá bị chính chủ bóc mẽ.



Tụi tui khổ tâm lắm chứ bộ.



Trình độ chụp ảnh xấu của Lê Chiêu khiến các cư dân mạng được một tràng cười sảng khoái, lại thêm ekip Tống Dụ định hướng dư luận đúng lúc, nên không nhiều người tin tưởng bài bóc phốt của Lục Nhậm Giá, cuối cùng họ đưa ra kết luận diễn viên hạng F hết thời nổi điên để kết thúc.



Thế nhưng Tống Dụ không hiểu, tại sao Lê Chiêu lại chủ động giúp mình.



Gần Tết, buổi tối trước khi đoàn phim nghỉ một ngày, hắn dẹp tự tôn thiếu gia xuống, gõ cửa phòng Lê Chiêu.



“Lê Chiêu, sao cậu lại giúp tôi?”



Dù Lê Chiêu có là kẻ ngốc đi chăng nữa, cũng có thể nhìn ra lúc ở đoàn phim “Nữ tổng tài bá đạo”, hắn không hề đối xử tốt với cậu ấy.



“Anh Tống, đừng cứ đêm nào cũng tới đập cửa phòng em như vậy.” Lê Chiêu nhìn bọc đồ ăn khuya trong tay Tống Dụ: “Cơ mà đúng lúc em đang sắp xếp vali hành lý vẫn chưa ngủ, anh vào ngồi đi.”



Tống Dụ vào cửa, nghe thấy điện thoại để trên bàn phát ra giọng nói của một người đàn ông khác.



“Chiêu Chiêu, ai vậy?”



“Là một đồng nghiệp trong đoàn phim, Đình Đình à, để em giới thiệu với anh một chút.” Lê Chiêu cầm điện thoại lên.



Đình Đình?



Đàn ông con trai gì mà lại lấy tên như con gái vậy?Tác giả có lời muốn nói:



Ba Tống Dụ: Con trai, lấy giấy và bút ra đi.



Tống Dụ: Dạ?



Ba Tống Dụ: Giờ viết di thư vẫn còn kịp.