Hân Hoan

Chương 6 : Hashtag đang hot

Ngày đăng: 09:47 18/04/20


#Trương Tiểu Nguyên, một mình anh cuốn xéo khỏi giới quản lý đi#



Làm một tân binh vừa mới bắt đầu đã gặp may, có fan bảo vệ, hiển nhiên sẽ có người cảm thấy chướng mắt. Nhất là fan của những nghệ sĩ có chung hình tượng, theo bản năng sẽ cảm thấy tân binh này nếu mà nổi tiếng sẽ tranh giành tài nguyên với thần tượng của mình trong showbiz.



Bởi vậy nên còn chưa bắt đầu livestream, đã bắt đầu có cư dân mạng bình phẩm ngoại hình của Lê Chiêu, có người nói trong phim đã được cà mịn da, chứ thực tế ngoại hình chẳng ra làm sao, có người chê cậu nhà quê, mấy người thích Lê Chiêu đều là mấy con bé nhà quê xài Oppo vivo…



Mọi người cãi nhau ầm ĩ dưới thông báo livestream của fanpage Ớt Xanh Video, nhưng chủ yếu vẫn là team mê trai liếm màn hình. Antifan nói gì mặc người ta, họ chỉ cảm thấy Lê Chiêu đẹp trai, sẵn lòng liếm màn hình sạch sẽ vì gương mặt đẹp trai lai láng này.



Đến khi bắt đầu livestream, cư dân mạng phát hiện ra, nữ chính ngồi ở giữa, nam chính và nam phụ ngồi hai bên, so với Tống Dụ mặc trang phục hợp trào lưu lại còn tinh xảo đẹp mắt, Lê Chiêu mặc sơ mi trắng có thể xưng là thịnh thế mỹ nhan.



Bánh táo: Mẹ ơi con tiêu rồi, anh này trộm mất trái tim con, con muốn gả cho anh ấy!!



Cười thậm thà thậm thụt: “Aaaaaaaaaa! Sao trên đời lại có tuyệt sắc như vậy, tổng quản đại nội của trẫm đâu, đêm nay trẫm muốn lật thẻ bài của y!!



Chiêu Chiêu nằm trên giường em: Lầu trên nói sảng gì thế, Chiêu Chiêu bảo với tui, đợi ảnh về ảnh làm bữa trưa cho tui đấy!!!



Cây nhỏ khai hoa: Mấy chế xê ra đi! Con trai à, mẹ không cho phép con nhìn những người phụ nữ khác!!



“Bây giờ chúng ta lấy một vài câu hỏi ngẫu nhiên của khán giả nhé?” MC chọn ra những câu hỏi có liên quan tới nữ chính: “Có bạn hỏi, nếu ở ngoài đời, chị thích người con trai như Bạch Tiểu Đỗ hay là Chu thiếu gia?”



Nữ chính nhìn ống kính nở nụ cười ngượng ngùng: “Chuyện này, chủ yếu phải xem duyên phận đã.” Nói đoạn, cô quay đầu mỉm cười với Lê Chiêu.



Nhưng Lê Chiêu đang mải cúi đầu nhìn món điểm tâm trên bàn chẳng hề bắt được ánh mắt của nữ chính.



Có cư dân mạng tinh mắt chú ý cảnh này, nhất thời trên bình luận toàn là tràng cười “Hahahahaha”.



Cư dân mạng 1: Con trai à, con như vậy là không quen được bạn gái đâu đấy, con có thấy nụ cười của Sa Sa không?



Cư dân mạng 2: Nhìn Chiêu Chiêu ngồi trên sofa cứ như mấy bé mới đi mẫu giáo ấy, ngoan quá trời.



Cư dân mạng 3: Mấy thím định chèo thuyền CP nam nữ chính ngoài đời, em khuyên mấy thím bình tĩnh một chút. Nếu mấy thím để ý kỹ vẻ mặt sẽ thấy có điều thú vị đấy.



Cư dân mạng 4: Cuối cùng cũng có người nói ra, từ lúc livestream tui đã chú ý rồi, có mấy lần Diêu Sa Sa chủ động dùng ánh mắt bắt chuyện với Lê Chiêu, nhưng Lê Chiêu hổng có chú ý gì hết trơn á, hiển nhiên trong tiềm thức của cậu ấy cho rằng Diêu Sa Sa không thể chủ động bắt chuyện với mình.



Cư dân mạng 5: Diêu Sa Sa đã tham gia mấy chương trình thực tế được mấy năm rồi mà vẫn chưa nổi tiếng, tuy nhiên vẫn có địa vị hơn một kẻ vô danh tiểu tốt như Lê Chiêu.



Cư dân mạng 6: Hahaha, lầu trên nói Lê Chiêu như kẻ tầm thường đáng thương thế, chắc không biết trước đó đoàn phim đã chấm Tống Dụ vào vai nam chính đâu nhỉ?


“Cảm ơn nhé.” Lê Chiêu run rẩy nhận lấy gối sưởi, nở nụ cười ngượng ngùng với Án Đình. Cậu không am hiểu xe cộ, nhưng có xe riêng, thuê tài xế về, nhất định điều kiện nhà người ta tốt hơn so với những gì cậu tưởng tượng nhiều.



“Dạo này phía Nam đang di dời nhà ở.” Án Đình nhìn Lê Chiêu, đôi mắt đen sâu thăm thẳm như một chiếc giếng không đáy.



“Hửm?” Vẻ mặt Lê Chiêu mờ mịt.



“Nhà tôi di dời.”



“Chúc mừng anh nhé?” Lê Chiêu cảm thấy vui cho Án Đình: “Thế là sau này anh có thể làm việc mình thích rồi.” Không cần phải phát sầu vì kiếm tiền nữa, tốt quá rồi.



Án Đình đảo mắt nhìn qua nụ cười rạng rỡ trên gương mặt cậu, cố giữ cho khóe môi không cong lên: “Tôi không có người thân, sức khỏe lại không tốt, nên mời tài xế.”



“Anh.. anh đừng buồn nhé?” Lê Chiêu không biết nói gì cho phải, chỉ biết lặng lẽ ôm gối sưởi tay.



“Không sao,” Dường như trên gương mặt Án Đình ánh lên tia cười, nhưng nhanh chóng biến mất: “Gặp nhau là có duyên rồi, lần trước cậu mời tôi dùng bữa, lần này để tôi mời cậu đi.”



“Thế sao được.” Lê Chiêu là một người có nguyên tắc, không thể lợi dụng lòng tốt của người khác.



“Được rồi.” Án Đình vẫn giữ dáng vẻ bình tĩnh như cũ: “Dù sao tôi cũng quen ăn một mình rồi.”



Lê Chiêu: “……….”



“Chúng ta đi đâu ăn đây?”



Cùng lúc này Trương Tiểu Nguyên vừa viết bản kế hoạch gây dựng sự nghiệp xong bắt đầu chơi điện thoại, phát hiện không hiểu sao mình lại lên hotsearch trên weibo, chỉ là đề tài hotsearch kia chẳng có thiện ý gì với anh cho lắm.



#Trương Tiểu Nguyên, mau đưa nghệ sĩ nhà anh về showbiz đi#



#Trương Tiểu Nguyên, bọn tui không ăn mì đâu, tui chỉ cần con trai cưng thôi#



#Trương Tiểu Nguyên, anh té khỏi giới quản lý một mình đi#



Trương Tiểu Nguyên đần thối mặt mày: “???????”Tác giả có lời muốn nói:



Câu hỏi: Để tránh người quan trọng cảm thấy lúng túng, anh đã cố gắng làm gì?



Án Đình: Cảm ơn câu hỏi, nói dối vì người ấy.