Hận Không Thể Ngừng Yêu Em
Chương 42 : Hạnh phúc trong gang tấc
Ngày đăng: 23:03 21/04/20
- Chuyện gì?
- Đừng diễn nữa, sướng muốn chết rồi. Tối qua 2 người đã đi đến đoạn nào rồi vậy? - Minh Triết bên đầu dây kia cười khúc khích. Còn không phải hắn suýt nữa không biết được chuyện 2 người sống chung với nhau hay sao - nhớ phải sử dụng tốt biện pháp tránh thai đấy!
- Đoạn nào thì cậu tự hiểu. Còn tiểu Phong vẫn chưa quen, đừng có ăn nói bậy bạ trước mặt cô ấy - anh ngẩng cao cổ, chỉnh sửa cà vạt
- Ghê vậy. Cậu cứ làm như mình không bậy bạ. Chỉ là mình không muốn làm đen tối đầu óc của tiểu Phong mà thôi. Có gì thì cậu cũng đừng mạnh bạo quá, dù sao người ta......
Tử Thiên trễ giờ ăn sáng rồi, anh không muốn đứng đây tán gẫu với tên vô duyên nào đó. Sáng sớm đã gọi điện hỏi về chuyện giường chiếu của người ta. Chẳng lẽ hắn ta là cao thủ tình trường gì đó còn muốn tìm hiểu thêm kinh nghiệm hay sao? Anh có cách của anh. Nhưng mà, không thể phủ nhận người xưa nói rất đúng, tình yêu phải đi liền với tình dục. Trong gần 4 năm nay của anh, đêm qua là tuyệt nhất!
Tử Thiên vòng tay ôm cô từ đằng sau. Hạ Phong giật mình ngoảnh lại. Thì ra là anh! Anh tựa đầu vào đôi vai nhỏ bé của cô, hít hà mùi trứng ốp la thoang thoảng. Hạ Phong mỉm cười rồi rời khỏi vòng tay, soạn sành thức ăn trên bàn. Nhìn dáng vóc nhỏ bé của cô bên trong chiếc áo sơ mi rộng thùng thình, phủ qua mông một chút, khoe đôi chân nhỏ nhắn. Tóc màu hạt dẻ được cột đơn sơ, trông cô rất giống vợ mới cưới
Thế này mới có chút gợi cảm chứ. Có đời nào phụ nữ như cô, nhìn giống học sinh cấp 3 vậy không?Nhưng mà không sao, cô chỉ gần gợi cảm trước mặt anh là được rồi. Còn ở bên ngoài cứ đóng vai học sinh ngoan hiền cũng chẳng sao. Tử Thiên tự nhiên ngồi xuống ghế đối diện. Ăn miếng đầu tiên, quả nhiên không làm anh thất vọng, tài nghệ nấu ăn của cô. Dù không phải xuất sắc nhưng có hương vị..... của gia đình
- A, em quên tương ớt nữa. Nhưng mà không tìm thấy....
- Để anh đi lấy - Tử Thiên chủ động rời khỏi ghế
- Ế? Anh cũng biết chỗ để bình tương ớt sao? - cô ngạc nhiên cảm thán, vốn tưởng anh không hứng thú với nhà bếp
- Nhà anh chẳng lẽ anh không biết. Sao em cứ..... - thấy rồi, anh tìm thấy bình tương ớt cho cô, liền quay về chỗ người
- Đúng đúng, là Kì Thiên Ân. Mà.....làm sao anh biết? 2 người quen nhau sao?
Nhìn đôi mắt to tròn chân thật của cô, anh không muốn nói dối. Nhưng anh cũng không muốn cô vì chuyện này mà lo lắng không đâu. Thậm chí anh không muốn nhắc đến Kì Thiên Ân trước mặt cô, vậy mà cô lại chủ động hỏi anh, bảo anh phải ăn nói làm sao đây? Tử Thiên khổ sở nhìn cô, giá như không có Kì Thiên Ân, 2 người có thể đã sống hạnh phúc với nhau mà không cần bận tâm điều gì
- Không, em đừng tò mò nữa, chỉ là bạn cũ thôi
- À, là bạn cũ....công nhận bạn bè của anh toàn người nổi tiếng - cô phải công nhận, được tiếp xúc với người xinh đẹp như Kì Thiên Ân quả thực là một đặc ân. Cô cũng rất muốn được bắt tay với cô ấy, thật là hạnh phúc quá đi!
- Đương nhiên, người nổi tiếng thì phải có quan hệ với người nổi tiếng chứ? Nếu muốn anh có thể cho em gặp Lady Gaga luôn cũng được - Tử Thiên lại kiêu ngạo khoe khoang
- Xí, anh chỉ giỏi nói khoát - cô bĩu môi tỏ vẻ chê bai
- Chẳng phải em cũng đang ngồi cạnh người nổi tiếng đó sao?
- Vậy em có được tính là người nổi tiếng không?
- Em á? Ừm.....còn lâu lắm, có lẽ phải tới đời cháu nội anh thì may ra......
- Anh im đi! Tốt nhất đừng nói gì nữa!