Hắn Không Xứng
Chương 48 : Phiên ngoại
Ngày đăng: 10:29 18/04/20
Mấy hôm nay thời tiết không tốt, mưa xuân lất phất rơi, Triệu Ôn Gia hai năm trước không chú ý đến thân thể, bây giờ mỗi khi chuyển mùa cậu đều sẽ cảm mạo nóng sốt. Thẩm Yến mang việc về nhà làm, ngồi bên giường trông chừng cậu.
Triệu Ôn Gia uống thuốc, nghe tiếng mưa rơi, mơ mơ màng màng ngủ một lúc, lúc tỉnh dậy bỗng thấy khát nước. Cậu đưa tay khều Thẩm Yến một cái, tiếng bàn phím ngừng lại, Thẩm Yến đến gần vén tóc cậu lên, kề vào tai cậu hỏi: "Sao vậy, Ôn Gia?"
Cổ họng Triệu Ôn Gia hơi đau rát, cậu thấp giọng nói: "Em khát quá."
Thẩm Yến cầm cốc cắm ống hút vào, đưa đến bên miệng Triệu Ôn Gia. Cậu uống một hớp liền bị sặc, cuộn người lại bắt đầu ho khan. Thẩm Yến đặt cốc nước qua một bên, đau lòng ôm Ôn Gia vào trong ngực.
Triệu Ôn Gia ho đến toát mồ hôi, cậu vùi mặt vào người Thẩm Yến, hít hít mùi trên quần áo hắn. Một lúc lâu sau, cậu yên tĩnh lại, Thẩm Yến hỏi cậu, "Đỡ hơn chút nào không?"
Ôn Gia "ừ" một tiếng, đưa tay ôm lấy eo Thẩm Yến, không chịu buông ra.
Thẩm Yến cúi đầu nhìn cậu, chỉ thấy cậu há miệng, run rẩy dùng mặt cọ cọ, hắn nhíu mày, kéo Triệu Ôn Gia ra, "Em làm gì đó?"
Ôn Gia ngẩng đầu lên, mặt cũng không có bao nhiêu thịt, cằm hơi nhọn, cậu cười với Thẩm Yến, bảo, "Em bệnh nhiều ngày như vậy, bây giờ cảm thấy đỡ hơn một chút rồi."
"Cho nên?"
Triệu Ôn Gia đến gần, dang tay ôm lấy cổ hắn, nghiêng đầu cắn hầu kết Thẩm Yến một chút, cậu nói: "Cho nên, chúng ta làm một chút được không?" Giọng cậu ấm ách, "Có khi đổ mồ hôi, em sẽ hoàn toàn khỏi hẳn đấy."
Thẩm Yến cảm thấy Triệu Ôn Gia có khi bị sốt đến mơ màng rồi, hắn sờ trán Ôn Gia, muốn kéo cậu ra, thân thể đột nhiên chấn động. Chỉ thấy tay Triệu Ôn Gia lần mò xuống dưới, tìm được một chỗ gồ lên rồi xoa nắn một phen. Thẩm Yến cắn răng, giọng nói gần như rít qua kẽ răng, "Triệu Ôn Gia."
Thẩm Yến biết cậu giở trò quỷ, nhịn cười đến gần, cắn vành tai Ôn Gia một lúc, cậu nghiêng đầu trừng mắt với hắn. Hắn liền hôn lên môi cậu một cái, động tác rất nhanh, đến khi cậu phản ứng lại, Thẩm Yến đã ngồi thẳng người rồi.
"Sao anh cứ làm chuyện lén lút mãi thế?"
Ôn Gia đưa tay chọt chọt cánh tay Thẩm Yến, hắn trở tay nắm lấy tay cậu, khẽ kéo cậu vào lòng. Hai người tựa vào nhau, Thẩm Yến cúi đầu nói với Ôn Gia, "Tiết Thanh Minh nhà anh đi tảo mộ, cùng nhau đi được không?"
"Ba mẹ anh nhìn thấy em sẽ lại tức giận đó."
"Quan tâm bọn họ làm gì, chúng ta kết hôn rồi, có tức giận cũng đâu thể ép anh và em ly hôn được." Thẩm Yến đến gần, nghiêng đầu chăm chú nhìn Ôn Gia, hắn nói, "Ôn Gia, chúng ta đã là người một nhà."
Triệu Ôn Gia sửng sốt vài giây, lập tức thấp giọng nói: "Vậy anh cũng phải đi tảo mộ với em, ba mẹ em không ghét anh, anh có thể thoải mái một chút."
Thẩm Yến cười đến không thấy mắt đâu, hắn nâng cằm Triệu Ôn Gia, như con mèo lớn vùi vào cổ cậu, nhẹ nhàng cọ cọ làm nũng.
Toàn văn hoàn.
- --------
Sa: Đây chắc là đoản cuối cùng của năm nay, chúc mọi người năm mới vui vẻ ^^/