Hán Tử Trên Núi Sủng Thê: Không Gian Nông Nữ Điền Mật Mật

Chương 118 : Quét sạch sành sanh

Ngày đăng: 11:33 30/04/20


Khiến cho người ta vừa mừng rỡ vừa bất ngờ là xế chiều hôm đó đồ chơi trong tiệm bị khách tranh mua nhiệt tình. Bởi vì cả tiệm tổng cộng chỉ còn chừng 30 món đồ chơi, chưởng quỹ liền ấn theo phân phó của Lý Trí để khách nhìn mẫu, xem trúng món nào thì viết đơn đặt hàng, nộp tiền đặt cọc, một tháng sau đến tiệm đồ chơi lấy hàng.



"Thật không ngờ tổ chức một cuộc thi nho nhỏ thôi mà có thể mang đến hiệu quả kinh người như vậy.” Lý Trì mừng rỡ như điên.



Tô Khả Phương mỉm cười: "Huynh phí nhiều nhân lực, vật lực, kinh động tất cả người ở huyện thành Hoài Đường. Còn nói là cuộc thi nho nhỏ?”



Theo nàng biết, giới kinh doanh của huyện Hoài Đường chưa từng có tiền lệ tổ chức hoạt động thu hút khách, cuộc thi thế này càng xưa nay chưa từng có, nên mới hấp dẫn nhiều người như vậy, nàng có lòng tin “Tiệm đồ chơi trẻ con” của bọn họ sẽ một đêm thành danh.



Tô Khả Phương cân nhắc, nói: “Lý Trì, huynh tính xem lần này phí tổn tổ chức cuộc thi là bao nhiêu, sau này huynh hãy lấy lợi nhuận từ tiệm đồ chơi bù vào.”



"Khả Phương, muội đừng nhìn cuộc thi lần này này phô trương lớn, thật ra không xài bao nhiêu tiền." Lý Trì không để ý cười nói: "Ngược lại là muội đó, lấy nhiều đồ chơi làm giải an ủi như vậy, còn cả phần thưởng, nếu tính toán kỹ vẫn là muội thua lỗ đấy, nên chuyện phí dụng sau này đừng nhắc lại, chỉ cần sinh ý tiệm đồ chơi của chúng ta ngày càng tốt là được.”



Thấy Lý Trì khăng khăng như thế, Tô Khả Phương đành thôi, dù sao vẫn còn nhiều thời gian.



“Tiệm đồ chơi trẻ con” một đêm thành danh, có người vui vẻ có người lo. 



Lo chính là Hà Gia giờ không còn chút mặt mũi nào gặp Lý Gia nữa, vui vẻ đương nhiên là hai vị lão bản Tô Khả Phương và Lý Trì, ngoài ra còn đám người Triệu Kính Tân. Vì ăn mừng cuộc thi xếp hình đồ chơi kết thúc mỹ mãn, Lý Trì chuẩn bị một bàn lớn rượu và thức ăn ngon mời Tô Khả Phương Triệu Kính Tân, Lâm Chiêu Hoành và đại thiếu gia Triệu Gia đến tửu lâu chúc mừng.



Tô Khả Phương đang định mượn cớ cơ thể không thoải mái từ chối Lý Trì, thì Lý Trì chợt nhớ tới Tô Khả Phương là thân nữ nhi, nói gấp: "Nếu muội thấy không tiện thế để mình ta ra mặt mời Lâm đại thiếu và Triệu đại thiếu."



Vốn Lý Trì nghĩ hai người bọn họ là lão bản, nên cùng nhau đáp tạ hai thiếu gia nhà Lâm, Triệu, nhất thời vui quá mà quên mất Tô Khả Phương là thân nữ nhi.




Nghe giọng nói quen tai, Tô Khả Phương quay đầu lại nhìn, hoá ra là mẹ con Nghiêm Tổ Văn.



"Đại ca ca!" Nghiêm Tổ Văn thấy Tô Khả Phương vô cùng vui vẻ chạy tới, nói: "Đại ca ca, đệ và nương lại vừa đến tìm ca, ai ngờ chưởng quỹ nói ca không ở đó. Không ngờ đến đây thì gặp ca.” 



Nghe nghiêm Tổ Văn nói "Lại", Tô Khả Phương cười nói: "Đệ đến tìm ca rất nhiều lần rồi sao?” 



"Còn không phải sao" Nương Nghiêm Tổ Văn, Từ Tư Di đứng bên cạnh cười nói: "Mấy ngày nay đứa nhỏ này hôm nào cũng chạy tới tiệm đồ chơi hai chuyến, không gặp ngươi, khỏi phải kể đứa nhỏ này thất vọng thế nào.”



"Đệ qua đó muốn trả thuyền buồm nhỏ cho đại ca ca." Nghiêm Tổ Văn nói xong đưa thuyền gỗ ôm trong ngực ra trước mặt Tô Khả Phương.



Tô Khả Phương không ngờ đứa nhỏ này giữ chữ tín như vậy, mỉm cười, nhận lấy thuyền gỗ.



"Vừa nghe ý của công tử muốn thuê mặt tiền cửa hàng này?” Từ Tư Di cười hỏi.



"Phu nhân, cửa hàng này của ngài?"



Tô Khả Phương và Triệu Kính Tân thấy bà mụ kia rất cung kính với Từ Tư Di, kết hợp câu nói vừa rồi khi Từ Tư Di bước vào, không có gì khó đoán.



"Đúng vậy, hai năm trước ta biết cả nhà muốn dời đến huyện Hoài Đường, liền sai người mua trước chút sản nghiệp ở đây, ai ngờ bị lừa, bỏ giá cao mà mua toàn mấy gian cửa hàng khu vực kém, đây chính là một gian trong số đó, cho thuê không ai mướn, đành sai người dưới bán chút hàng tự mình kiếm thêm trợ cấp.” Từ Tư Di cười khổ, nói: "Hôm qua nghe người dưới báo có người muốn thuê cửa hàng này, ta sớm đồng ý rồi, cho thuê cửa hàng so với mình tự bán càng tiết kiệm tâm hơn, chỉ không ngờ người thuê là ngươi."