Hán Tử Trên Núi Sủng Thê: Không Gian Nông Nữ Điền Mật Mật
Chương 76 : Vừa ăn cướp vừa la làng
Ngày đăng: 11:33 30/04/20
"Ngươi... Ngươi nói bậy! Ta có đổ gì vào nồi đâu." Lòng Tô Đào lo lắng bất an, nhưng cũng biết chuyện tới nước này chỉ có thể lấy cứng chọi cứng, không thể nhận!
"Không đổ?" Tô Khả Phương đanh mặt đi về phía nàng ta, vừa định tóm tay nàng ta, ai ngờ Tô Đào sớm hơn nàng một bước vứt vật trong tay áo vào bếp lò, đảo mắt hóa thành tro tàn.
"Tô Đào, hôm nay là ngày Đại Trụ thành thân ta không muốn sự tình náo lớn, ngươi thành thật nói ra đi." Tô Khả Phương lạnh giọng cảnh cáo.
Đều là hương thân hương lý, vậy mà hôm nay nha đầu này lại làm trò thiêu thân, rốt cuộc nàng ta bị cái quái gì thế?
Nông dân chất phác thiện lương, đối với hương thân trong thôn, từ trước tới nay Tô Khả Phương không bao giờ nghĩ bọn họ có chủ tâm ác ý, nên nàng thật sự không ngờ có người dám xuống tay hạ độc gì đó.
"Xảy ra chuyện gì thế?"
Nương tử Thuỷ Sinh nghe sảnh phòng kêu hết nước trà, định vào bếp nhắc nhở nước nóng, không ngờ vừa vào bếp thì thấy hai người phụ trách đun nước đang giương cung bạt kiếm giằng co.
"Thẩm, Tô Khả Phương đổ bã đậu vào nồi đun nước pha trà bị cháu bắt gặp, còn sống chết không thừa nhận!" Tô Đào chỉ vào Tô Khả Phương, ác nhân cáo trạng trước.
Tô Khả Phương cười lạnh: "Vừa ăn cướp vừa la làng, xem như ta biết thêm kiến thức!"
"Phương Nhi, xảy ra chuyện gì?" Nương tử Thủy Sinh nghi ngờ hỏi Tô Khả Phương, căn bản bà không tin Tô Khả Phương sẽ làm loại chuyện này.
"Hóa ra là bã đậu!" Tô Khả Phương hiểu rõ nhìn Tô Đào, đáy mắt lướt qua tia tàn khốc: "Thừa dịp tân nương tử chưa đến, cha ta và các vị tộc trưởng cũng ở đây chúng ta nhờ bọn họ phân xử thử xem, rốt cục ai mới thật sự là người đổ bã đậu vào nồi."
Hôm nay là ngày đại hỉ của Đại Trụ, nàng vốn không muốn đem sự tình náo lớn, nhưng Tô Đào thật sự quá ghê tởm, không cho nàng ta chút màu sắc thì nàng ta cho rằng Tô Khả Phương nàng dễ bắt nạt.
"Phân xử thì phân xử, ai sợ ai?" Tô Đào ngẫm nghĩ, vừa rồi trong phòng bếp ngoại trừ hai người bọn họ thì không còn ai khác, lúc nương tử Thủy Sinh tiến vào nàng ta mở miệng chỉ chứng Tô Khả Phương trước, nên không ai có thể chứng minh Tô Khả Phương trong sạch.
"Tô Khả Phương, hôm nay là đại hỉ của Đại Trụ, tại sao cháu lại đổ bã đậu vào nồi đun nước pha trà?" Tộc lão lớn tuổi chỉ tiếc rèn sắt không thành thép chất vấn Tô Khả Phương, ông mới vừa sửa quan điểm với nha đầu này chưa bao lâu, không ngờ nàng lại làm ra loại chuyện táng tận thiên lương thế này.
"Tộc lão gia gia, ngài tin lời nói một phía của Tô Đào định tội cho cháu, Phương Nhi không phục!"
Tô Khả Phương ủy khuất chu miệng nhỏ, nhìn giống như vãn bối làm nũng với trưởng bối.
Câu nói đầu tiên của Tô Khả Phương đã làm cho bầu không khí vốn nghiêm túc ngưng trọng quỷ dị hoà hoãn lại, tộc lão lớn tuổi cũng bị nàng chế trụ.
Vốn dĩ vừa phẫn nộ vừa khẩn trương Lư Thị và Giả Thị nghe thế, nhịn không được thầm cười trộm, xem ra nha đầu này nắm chắc sẽ rũ sạch hiềm nghi đổ bã đậu!
Một vị tộc lão khác ho nhẹ, nói: "Tô Khả Phương, cháu nói cháu không phục, vậy cháu có chứng cớ chứng minh không phải cháu đổ bã đậu không?"
Tô Khả Phương nhìn thoáng qua Tô Đào, nói: "Mọi người ở đây hẳn đều biết ăn bã đậu sẽ bị tiêu chảy, hơn nữa đa số mọi người đều nhận ra bã đậu, cháu khờ mới đổ bã đậu vào nồi đun nước pha trà."
"Đúng thế, bã đậu lớn như vậy, mọi người nhìn thấy ai còn uống trà nữa?" Có người nói.
"Vừa rồi cháu nói sai, là bột bã đậu, không phải bã đậu!" Tô Đào gấp gáp vội vàng sửa lời nói, nàng ta vừa rồi quá khẩn trương mới có thể đem bột bã đậu nói nhầm thành bã đậu.
Tô Khả Phương nhìn Tô Đào nhếch môi cười: "Ngươi xác định là bột bã đậu?"
"Ta xác định!" Tô Đào thẳng lưng, nói như chém đinh chặt sắt.
"Mọi người đều nghe được, Tô Đào vừa nói nhìn thấy cháu đổ bột bã đậu vào nước pha trà rồi phải không?" Tô Khả Phương thu lại ý cười, nhìn về phía các tộc lão: "Vừa rồi trong phòng bếp chỉ có hai chúng cháu, nếu như cháu chứng minh được Tô Đào nói dối, có phải cũng chứng minh bột bã đậu là nàng ta đổ phải không?"