Hạng Gia Đại Thiếu

Chương 17 : Mày muốn chết như thế nào?

Ngày đăng: 13:03 30/04/20


Edit: Mimi – Beta: Chi



*****



Thế mà còn có tay săn lùng ngôi sao tới tìm mình, Hạng Viễn cảm thấy có chút buồn cười. Cậu không hề liếc mắt nhìn gã sơmi hoa lấy một cái, tiện tay đẩy danh thiếp trở về, tiếp tục cúi đầu làm việc.



“Chàng trai à, cậu làm ở quán cà phê này thì một tháng kiếm được bao nhiêu? Chỉ sợ ngay cả cái điện thoại di động ngon ngon chút cũng không mua nổi nhỉ?” Bị đối phương phớt lờ, sơmi hoa lại ghé vào quầy bar dụ dỗ, “Cậu biết Tinh Vũ Entertainment chứ? Đó là công ty giải trí hàng đầu quốc nội, những sao lớn như Lý Thiên vương, Lương Thiên hậu, hoặc nhóm nhạc SKY mới nổi gần đây đều là những minh tinh do Tinh Vũ một tay đào tạo ra.”



Hạng Viễn không có chút khái niệm nào đối với nền giải trí trong nước, hơn nữa căn cứ vào thân phận của cậu, đừng nói đi làm minh tinh, cho dù là bao một tiểu minh tinh thì nhất định cũng sẽ bị đám người trong giới chê cười.



Sau khi trọng sinh thì chẳng cần phải nói, kể cả kiếp trước khi còn quay cuồng trong giới công tử bột ở chốn kinh kỳ, cậu cũng chưa từng nghe nói một đại thiếu có thân phận chân chính nào lại chạy đi tìm tiểu minh tinh. Dù sao thì minh tinh cũng rất bắt sáng, đối với đám thiếu gia mà nói, lui tới cùng đám người này chẳng những không có thể diện, mà còn đồng nghĩa với việc tự chuốc phiền toái vào thân.



Hạng Viễn không xen vào việc người khác qua lại với minh tinh, song bản thân cậu khẳng định là không được. Tam gia hành xử ẩn nhẫn kín đáo, cho dù trước kia cậu hoành hành ngang ngược khắp thủ đô thì các mối quan hệ cũng chỉ luẩn quẩn trong một phạm vi nhỏ hẹp. Tuy rằng hiện tại xã hội đề cao bình đẳng giữa mọi người, thế nhưng không thể phủ nhận sự phân chia giai cấp vẫn luôn tồn tại.



Vòng quan hệ của Hạng Viễn, chính là khu vực mà đám Thiên vương Thiên hậu cùng với đủ loại ngôi sao không thể tiến nhập vào.



“Chàng trai, cậu cảm thấy đề nghị của tôi thế nào? Cậu đừng thấy bộ dáng lão Hoàng tôi không bắt mắt, địa vị của tôi ở Tinh Vũ rất cao nha. Cậu biết SKY chứ? Jerry và Mạnh Thư Phàm ở nhóm đó chính là người tôi phát hiện ra. Chờ sau khi cậu gia nhập Tinh Vũ thì sẽ là đàn em của bọn họ rồi, tôi sẽ bảo bọn họ chiếu cố tốt cho cậu.”



Mạnh Thư Phàm? Hạng Viễn nhíu mày, chậm rãi ngẩng đầu lên.



“Cậu xem cậu xem, đám nhóc ngày nay chính là như vậy, miệng nói không thích, nhưng trên thực tế còn chẳng phải đã động tâm rồi?” Sơmi hoa thấy Hạng Viễn có phản ứng, liền đắc ý cười, nói, “Ngày mai cậu theo tôi đến Tinh Vũ thử một chuyến đi, nếu thích hợp thì vào công ty học việc. Đương nhiên, vì cậu đã là gương mặt hot trên weibo nên cũng coi như có tiền đề, có thể cân nhắc việc vào nghề bằng cách khác…” Nói đến weibo, sơmi hoa lại dùng ánh mắt tò mò nhìn ra xung quanh người Hạng Viễn, “Đúng rồi, bạn cậu đâu? Các cậu có thể cùng phát triển nha!”



Hiện tại, giả gay mua chuộc chúng hủ cũng là một xu thế, dùng rất được, có thể kéo về một đống fan CP.


“Không đi, gần đây hơi mệt, về nhà liền ngủ.” Đang nói, bỗng di động của Hạng Viễn đổ chuông, cậu cầm điện thoại lên xem liền thấy Chu quản gia gọi đến, “Có việc gì?”



“Hạng thiếu, Cố Dật Chu của Tinh Vũ Entertainment gọi điện tới, muốn gặp cậu một lần.”



“Cố Dật Chu?” Hạng Viễn nhíu mày, “Ông ta có quan hệ thế nào với nhà chúng ta? Tại sao lại muốn gặp tôi?”



“Trước kia Cố gia là thủ hạ dưới tay lão gia tử, mà hiện tại cũng vẫn còn chút liên hệ với chúng ta, Cố Dật Chu thuộc một chi nhỏ của Cố gia, không quá thân cận với nhà ta, song năng lực cá nhân của hắn không tồi, Tam gia tương đối thưởng thức, cho nên cũng tới ghé thăm Dẫn Phượng hạng vài lần.”



Hạng Viễn hiểu, ý của Chu quản gia chính là, người này có thể gặp.



“Ông ấy có nói vì sao lại muốn gặp tôi không?”



“Anh, anh…” Phương Trác đứng bên cạnh cũng nghe được, vội vàng nhắc nhở, “Là vì cái thằng cha săn lùng ngôi sao ban nãy!”



“À, tôi hiểu rồi.” Không đợi Chu quản gia giải thích, Hạng Viễn liền gật gật đầu, “Như vậy đi, hẹn ông ấy sáng mai ghé qua Dẫn Phượng hạng.” Nói xong, cậu liền cúp máy.



“Anh, anh được lắm.” Phương Trác giơ ngón cái với Hạng Viễn.



“Sao?”



“Hê hê, anh đừng thấy vừa rồi em hung hăng thế mà tưởng thật, kỳ thực em cũng không dám trêu vào họ Cố kia đâu.” Phương Trác cười ngượng. Tuy mỗi lúc đi ra ngoài cậu cũng được mọi người gọi một tiếng ‘thiếu gia’, thế nhưng chung quy vẫn là đứa nhỏ chưa đủ lông đủ cánh, làm sao có thể đối đầu với một tinh anh thành công như Cố Dật Chu.



Huống chi, trong giới giải trí người nọ có thể gọi là lấy thúng úp voi, ở giữa thủ đô cũng xem như một nhân vật có máu mặt. May mắn lần này có anh Hạng che chở, bằng không chỉ dựa mấy câu nói hung hăng càn quấy kia, họ Cố cúng có thể khiến cậu mất hết thể diện rồi. Nghĩ đến đây, Phương Trác không khỏi tự hào về sự thức thời của bản thân mình, tìm được một đại ca tốt thì tiểu hồ ly cũng có thể chế trụ cọp vằn nha, thích ghê!