Hàng Tỷ Cưng Chiều Vợ: Nam Thần Hôn Sâu 101℃

Chương 259 : Bồi bổ thân thể

Ngày đăng: 17:29 30/04/20


Editor: May



Tâm mẹ Trương tràn ngập ấm áp, gật đầu đáp lời,



“Ừ, bạn già đã xuất viện, ít nhiều gì thì thiếu gia cũng đã hỗ trợ an bài.”



Ánh mắt Thịnh Vị Ương sáng ngời, quỷ ấu trĩ kia hỗ trợ an bài? Cái miệng nhỏ đỏ hồng nhếch lên, không tệ lắm, tên này cũng không quá vô tình, còn tính có thể cứu chữa.



Mẹ Trương lại tiếp tục nói tiếp,



“Thiếu phu nhân, trước khi thiếu gia ra cửa dặn dò buổi trưa tôi gọi cô rời giường ăn cơm trưa.”



Thịnh Vị Ương chớp chớp mắt, “Hôm nay là cuối tuần, anh ta không ở nhà sao?”
Thịnh Vị Ương chớp chớp mắt, “Hôm nay là cuối tuần, anh ta không ở nhà sao?”



Mẹ Trương giải thích nói, “Thiếu gia đi theo bọn Kỳ thiếu đánh golf.”



“À,” Thịnh Vị Ương gật gật đầu, vừa rồi còn nghĩ đợi chút khen anh, “Mẹ Trương, sao anh ta lại kêu dì gọi cháu dậy ăn cơm trưa vậy?”



Bình thường đều là cô ngủ một giấc đến tự nhiên tỉnh.



Mẹ Trương cười khẽ một tiếng, nhìn đến mí mắt Thịnh Vị Ương nhảy “Thình thịch”, vẫn luôn cảm thấy không phải chuyện tốt gì,



“Thiếu gia nói gần đây thiếu phu nhân gầy đi, phải ăn cơm đúng giờ bổ thân thể.” --



Khi Thịnh Vị Ương nhìn đến đồ ăn trên bàn cơm, đu đủ hầm sữa tươi, canh gà đen, thịt dê hầm cà rốt, móng heo hầm củ từ……
Khi Thịnh Vị Ương nhìn đến đồ ăn trên bàn cơm, đu đủ hầm sữa tươi, canh gà đen, thịt dê hầm cà rốt, móng heo hầm củ từ……



“Ầm” lập tức, đỏ hồng lan từ đỉnh đầu đến cần cổ, tựa như cà chua bạo xào, rốt cuộc cô biết vừa rồi vì sao mẹ Trương lại cười như vậy rồi.



……



Đêm qua bị Hoàng Phủ Bạc Ái quấn đến sau nửa đêm, lại suýt ngất xỉu đi, lúc tắm rửa mơ mơ màng màng nghe thấy anh nói,



“Thịnh Vị Ương, cái túi này nhỏ đi, ngày mai bảo mẹ Trương bồi bổ cho cô.”



Toàn bộ quá trình cơm trưa, từ đầu tới cuối Thịnh Vị Ương bảo trì động tác chôn chén, lung tung bới mấy miếng cơm, cuối cùng ở dưới yêu cầu mãnh liệt của mẹ Trương, lại không thể không uống một chén canh gà đen, sau đó chạy nhanh trốn đi.



Con báo nhỏ nào đó ở trong lòng rít gào lần thứ tám trăm,



“Hoàng Phủ ba tuổi, anh đại sắc ** lang này……”