Hạnh Phúc Bi Thương
Chương 26 :
Ngày đăng: 09:29 19/04/20
Hải Minh lao nhanh vào thang máy, anh bấm xuống tầng hai mươi, nơi chủ tịch đang họp với các cổ đông. Có một chuyện lớn vừa xảy ra và anh cần phải báo lại cho chủ tịch ngay lập tức. Lo lắng xen lẫn hồi hộp, anh liên tục lẩm bẩm gì đó trong miệng.
“Có chuyện rồi.” Hải Minh nói với Thanh Sơn.
Sau đó anh nhanh chóng bước vào phòng. Bên trong lúc này, các cổ đông đang ngồi nghe các báo cáo tài chính như mọi khi. Quốc Anh thấy Hải Minh bước tới nên trong lòng cũng dấy lên nhiều nghi vấn. Chỉ có chuyện quan trọng thì cậu ta mới từ văn phòng xuống đây.
Hải Minh nhìn Quốc Anh gật đầu rồi bước tới thì thầm vài tai Tuấn Kiệt. “Hoàng Dũng mới nói với em, cô Uyên Phương vừa đưa đơn xin nghỉ việc.”
Nghỉ việc, Tuấn Kiệt giật mình.
Anh nhanh chóng nhìn các cổ đông gật đầu rồi đi ra khỏi phòng. Việt Ân đang báo cáo tài chính liền nhanh chóng nói lớn lên để thu hút sự chú ý của mọi người. Tuấn Kiệt nhanh chóng lấy điện thoại gọi cho Uyên Phương.
“Ông chú.” Uyên Phương nói vào điện thoại.
Tuấn Kiệt nói nhanh. “Tôi nghe nhóc xin nghỉ việc.”
“Đúng rồi.” Uyên Phương nghỉ chắc do Thanh Hương nói lại.
Tuấn Kiệt cảm thấy lo lắng. “Sao nhóc lại nghỉ việc?”
“Thì không thích nên không làm nữa thôi.” Uyên Phương đáp nhanh.
Tuấn Kiệt nghĩ chắc có ai nói bóng gió gì đây. “Nhóc bị ai ăn hiếp sao? Nói tôi, tôi xử lý cho.”
“Không phải.” Uyên Phương sướng bụng vì siêu anh hùng lo cho mình.
“Vậy nhóc không thích chỗ đó thì thích chỗ nào? Tôi chuyển nhóc qua.”
Uyên Phương cảm thấy siêu anh hùng thật đáng yêu. “Không phải như chú nghĩ đâu. Thôi chú làm việc đi, chút tôi gọi lại.”
Tuấn Kiệt đành bất lực về dự lại cuộc họp. Suốt quãng thời gian đó, anh liên tục nghĩ về cô nhóc. Anh không hiểu vì sao cô nhóc lại xin nghỉ việc. Vụ bắt cóc vừa rồi đã khiến cô nhóc sợ hay sao. Hay là cô mới biết thân phận thật sự của anh. Trước giờ cô đã chả ưa mấy, giờ biết quen một người biến thái như anh, có khi nào cô thấy tởm nên xin nghỉ không. Rồi Tuấn Kiệt chợt nhớ lại chuyện tối kia, lúc cô nhóc có hẹn với Quốc Bình.
Lúc đó Uyên Phương vừa tới quán kem đã nhìn anh đầy vẻ tức tối. “Sao chú nói mình đi nhậu?”
Tuấn Kiệt lúc này đang ngồi trên ghế đá. “Ờ thì chút nữa mới đi.”
Uyên Phương vẫn đứng đó. “Chú nói láo tôi đúng không?”
“Không có.” Tuấn Kiệt đứng phắt dậy ngay.
“Chú đáng ghét lắm.” Uyên Phương đánh vào ngực Tuấn Kiệt. “Sao chú lại bỏ rơi tôi.”
Tuấn Kiệt “á” lên một tiếng rồi nắm tay của Uyên Phương đang đánh mình. “Tôi có bỏ rơi nhóc đâu.”
Thanh Hương tiếp tục cầu cứu. “Chị Thùy Chi, chị nói giúp em vài lời đi.”
“Dung cho bé Hương qua đi.” Thùy Chi khẽ cười.
“Sao Chi lại dung túng cho nó.” Hoàng Dung liếc mắt.
Tuấn Kiệt nghĩ mình nên lên tiếng. “Nhóc cho nó sang đi. Mắc công nó lại bù lu lên nữa thì chết cậu.” Anh liếc mắt qua Thùy Chi để ra hiệu cho Thanh Hương
Thanh Hương cười sảng khoái. “Chị thấy chưa.”
“Nhưng mà.” Hoàng Dung lo lắng.
“Nhưng gì mà nhưng. Chị mà không cho em qua, em sẽ nói mọi chuyện cho dì Như biết.” Thanh Hương giở chiêu uy hiếp.
Hoàng Dung hoảng hốt. “Chuyện gì?”
Thanh Hương tủm tỉm cười. “Chuyện chị với chị Thùy Chi yêu nhau.”
“Em nói xàm gì vậy?” Hoàng Dung chối ngay lập tức.
Thanh Hương hứ lên một tiếng. “Chị làm như em không biết á. Em ở cùng chung cư với chị nha. Chưa kể là em biết chị lâu rồi.”
Thùy Chi vẫn thản nhiên như không có gì. “Nhóc biết lâu rồi sao?”
“Em chơi với chị ấy từ nhỏ mà.” Thanh Hương nói thật. “Với lại ngoại với dì có dặn em.”
“Dặn cái gì?” Hoàng Dung choáng váng hơn nữa.
“Dặn em coi chừng chị chứ sao.” Thanh Hương nói. “Họ bảo em làm gián điệp cho họ.”
Thùy Chi ngạc nhiên. “Thật không?”
Tuấn Kiệt khẽ cười. “Đó là điều kiện để Thanh Hương ra ở riêng. Và Thanh Hương phải thuật lại mọi chuyện cho họ.”
Thanh Hương ôm Hoàng Dung. “Vì chị mà thời gian qua em đã nói láo mọi người đó.”
Thương thuyết xong, Thanh Hương cùng Tuấn Kiệt bước ra thang máy. Cô khoác lấy tay cậu mình. “Cảm ơn cậu nha. Không có cậu thì con thua rồi.”
Lúc nãy khi Tuấn Kiệt liếc mắt sang Thùy Chi, Thanh Hương biết ngay cậu mình đang ra ám hiệu để giúp. Biết giới tính của chị họ mình từ lâu, nên cô nhanh chóng định hình và hiểu ra được mọi chuyện.
Thật ra Hoàng Dung không cho Thanh Hương qua bên mình làm việc, đơn giản là vì cô sợ nhóc con này biết chuyện tình cảm giữa mình và Thùy Chi. Thanh Hương thì chả quan tâm lắm chuyện đó, cô chỉ muốn được ở bên cạnh chị họ của mình như lúc nhỏ thôi. Và hơn hết là cô buộc phải qua làm cùng với chị họ =, vì đó là điều kiện tiên quyết để cô ra ở riêng với Xuân Đức. Giờ Thanh Hương chợt nhận ra điều Thùy Chi nói lúc trước. Thùy Chi bảo cậu cô đã cho mình một tình yêu, một cuộc sống mới, thì ra là như vậy.