Hạnh Phúc Rồi Sẽ Tới!

Chương 102 :

Ngày đăng: 17:36 30/04/20


Kể từ ngày tìm được Trang Bảo về cuộc sống của Cố Hàm trở nên tràn ngập sắc xuân. Anh sáng thì đi làm việc, đến tối thì được cậu tiếp năng lượng tràn đầy. Mỗi lần anh làm hơi lố chút, Trang Bảo giận anh sẽ nói lời ngon tiếng ngọt, mua quà bánh dụ dỗ cậu. Trang Bảo lần nào cũng siêu lòng, ngui giận trong tích tắt. Hôm nay, như thường lệ anh đến bệnh viện làm việc. Đồng nghiệp của anh có rượu ngon, biết anh thích sưu tầm rượu nên chia cho anh một chai. Anh về nhà để nó trên bàn rồi vội vội vàng vàng chạy qua bồi cậu đi ăn cơm chiều. Ăn uống căng bụng, anh và cậu vào phòng đùa giỡn chút rồi đi tắm. Trang Bảo ngồi ở ngoài đợi anh, ngó ngng ngó dọc thấy được chai rượu. Cậu tò mò nhích nhích người lại gần nó cầm lên soi. Cậu nhìn chai rượu quen quen rồi chợt nhớ ra: " A! Chai này là nước mà tivi hay chiếu nè. Nói gọi là gì nhỉ? Hình như là rượu vang thì phải. Ai du nghe ta nói nó ngon lắm, không biết vị thế nào ta? Chắc nó ngọt ngọt ngon ngon như coca. Uống miếng thử xem sao. "



Trang Bảo liếc vô nhà vệ sinh thấy anh còn tắm chưa xong nên cầm nút bật ghị ra. Rượu trong chai tràn ra ngoài Trang Bảo luốn cuống tay chân: " Chết rồi dư hết đệm rồi. Làm sao đây a? "



Cậu đựa miệng vô chai liếm liếm, uống phần rượu chảy ra. Nếm được vị của nó, Trang Bảo nhăn nhăn mặt: " Đắng quá, chát muốn chết. Có ngon gì đâu. À khoan sao giờ nó ngọt ngon vậy ta? "



Cậu đưa mũi ngửi ngửi: " Ồ! Mùi nho này. Ngọt là phải rồi! Dứt miếng nữa coi! "



Cậu cầm chai rượu hớp một ngụm lớn. Chẹp chẹp lưỡi, cậu có chút say theo đà dứt điểm hết chai rượu. Tu ừng ực hết một chai rượu, Trang Bảo nất nất, đứng dậy lảo đảo nhảy múa, miệng cười toe toét: " Hức... Nhậu xỉn nhậu xay.. Hức. Về nhà uýnh vợ con. Vợ con ghét quá trói vô bụi cây. Đánh cho bầm dập. Bầm dập cái mà bầm dập. Hức... Hức! "



Cậu lảo đảo, chóng mặt quá ngã người trên giường, ôm gấu bông ngủ khò khò. Cố Hàm tắm rồi đi ra, lau khô tóc. Anh thấy cậu nằm ngủ có chút quái lạ. Bình thường giờ này cậu còn thức mà, đêm nay ngủ sớm quá a. Anh chưa được nạp năng lượng cho ngày mai mà. Anh đến gần ngồi xuống cạnh cậu. Phát hiện mặt cậu đỏ quá, anh sờ sờ mặt cậu lỡ đâu phát sốt thì nguy to. Anh cảm nhận nhiệy độ bình thường mà, đâu có sốt. Lúc anh không để ý, cậu bậc người dậy, vòng tay ôm cổ anh: " Hàm Hàm ơi! Bảo Bảo yêu anh quá đi. Để em hôn một cái nè. "



Cậu nói rồi hôn má anh thật kêu: " Chụt! Hàm Hàm của Bảo Bảo là đẹp trai nhất. Hàm Hàm có yêu em không nè?



Anh ngửi ra mùi rượu từ miệng cậu, nhìn qua thì chai rượu đã trống quơ trống quất, nằm lăn lóc trên sàn: " Ai da! Chai rượu của anh. Anh chưa nếm được miếng nào a. Em không biết uống rượu mà nóc hết nguyên chai. Coi đi em say bí tỉ rồi a. "



Cậu bực bội, lắc lư vỗ vỗ mặt anh: " Trang Bảo uống có chút chéo thôi. Anh keo kiệt quá hà. Muốn nếm rượu thì dễ thôi, có khó gì đâu. Bảo Bảo chơi được tất. "
" Vậy sao? Em phải gọi là rồng nha, trùng đất cái gì chứ, nghe kì quá a! "



" Anh mới kì á. Cái của anh tím đen kìa, gân là gân không giống trùng đất chớ giống gì. Rồng có màu vàng nha, anh điên rồi. Mai anh lấy màu sơn lên nó đi, Bảo Bảo kêu rồng. "



Anh lật người cậu lại, động thân từ từ, gian xảo nói: " Em gọi gì cũng được. Chuyện bây giờ là em hưởng thụ cho thỏai mái đi. Amh đây phục vụ em tận tình. Hắc hắc! "



Anh động càng ngàu càng nhanh, làm cậu rên rỉ liên tục: " Ưm... A a a ân... ưm... chậm xíu... đau quá a... ư ư... mà thỏai mái... hư hư...ưm a a.Mai Bảo... Bảo uống... rượu tiếp... Ưm a ha ha... ư ư,.. Hàm Hàm... ơi Bảo.. Bảo thấy có 3 Hàm Hàm luôn... ư a a... Bảo Bảo mệt quá... Ưm a! "



...............................



" Bảo Bảo của anh không được ngủ nhanh như vậy a! Anh chưa là xong, mới có ba hiệp chưa đủ đâu! "



" Ưm... lâu lắm rồi... Ư ư... hưm... Bảo Bảo buồn ngủ... Anh tha mạng... Á á úi... đau mà... Ưm! "



Cậu ngủ kệ cậu, anh chơi tới bến, ai bảo cậu dụ hoặc anh chi. Cậu bị anh làm nữa tỉnh nữa mê, ngủ cũng không yên với tên sói dâm dục này. Mà nhờ nhờ có chai rượu khơi màu này mà một mầm sống đang bắt đầu được ươm mầm trong bụng cậu.